Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 258: Tống Vân Trộm Đồ

Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:48:35
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những quân nhân gia thuộc khác cũng hùa theo, khiến phụ nữ trung niên mất mặt, đành dẫn con gái bỏ trong hổ.

Tống Vân trở về vị trí khám bệnh của , ngẩng mắt lên, phát hiện xếp hàng bên cô ngày càng đông.

Bên Tần Mộng cơ bản ai xếp hàng, liền thu dọn đồ đạc qua bên Tống Vân giúp đỡ.

trợ giúp, Tống Vân đỡ vất vả hơn nhiều, tốc độ khám bệnh cũng nhanh hơn.

Người bệnh nặng chỉ là thiểu , đa phụ mẫu, ông bà đều nhân cơ hội đưa con cháu tới khám, là những bệnh vặt, vấn đề nghiêm trọng.

Đến buổi chiều, cơ bản còn ai tới nữa, những thể tới thì buổi sáng đều tới , còn một đang đường kịp tới, hôm nay e rằng cũng kịp nữa, may mắn là vẫn còn một ngày mai.

Ba giờ rưỡi chiều, Tống Vân thấy việc gì, liền thu dọn sạp về nhà pha chế t.h.u.ố.c , t.h.u.ố.c viên Hộ Tâm dễ chế, cô xem còn thiếu d.ư.ợ.c liệu gì .

Sau khi xem qua danh sách tồn kho d.ư.ợ.c liệu trong nhà, quả thật thiếu một ít, nhưng đều là t.h.u.ố.c hiếm, bên nhà lão Cổ hẳn là , cô trực tiếp trèo tường sang nhà lão Cổ.

Đơn t.h.u.ố.c của lão Cổ để ở ngăn t.h.u.ố.c đầu tiên trong tủ t.h.u.ố.c kho, Tống Vân thạo như chỗ quen, lấy danh sách thuốc, quả nhiên mấy vị .

Tống Vân tự lấy t.h.u.ố.c xong, ghi chép danh sách thuốc, trèo tường về sân nhà .

Tống Vân rằng, một loạt thao tác của cô Nguyên soái Nghiêm đang xổm mái nhà ngói thấy hết, khi từ mái nhà xuống, kể chuyện như một trò cho tân hôn thê tử Phùng Kiều Kiều .

Phùng Kiều Kiều từ trong đáy lòng ghét Tống Vân, ngay từ đầu thấy Tống Vân tàu hỏa ghét cô, ghét cô một khuôn mặt đến mức khiến ghen tị. Về ở khu gia thuộc cô là quân y, còn phân cho một căn nhà nhỏ hai phòng, trong khi bản chỉ thể ở nhờ cùng chồng trong nhà em chồng, cảm giác sống nhờ khác đương nhiên dễ chịu, trong lòng cô càng thêm ghét Tống Vân. Tại thứ đều thuộc về cô, còn bản sống như ý đến .

Phùng Kiều Kiều xong lời của chồng, lúc đó gì, nhưng đầu liền đến ‘trạm tình báo’ bên hợp tác xã cung tiêu, lúc tán gẫu với các thím các chị ‘vô tình’ kể chuyện Tống Vân trèo tường sang nhà lão Cổ trộm đồ, xong còn lấy tay che miệng, vẻ mặt đầy hối hận, “Sao nhỉ, nên mà.”

, “Không thể nào chứ, bác sĩ Tống và bác sĩ Cổ thiết lắm, bác sĩ Cổ ngày nào cũng đến nhà bác sĩ Tống ăn cơm, lúc bác sĩ Tống nhà, đều là bác sĩ Cổ giúp trông em trai bác sĩ Tống, họ ở với như ông cháu, thể trộm đồ .”

“Chồng tận mắt thấy, điều thể giả ? Lén lút trèo tường qua, lúc tay , lúc về mang theo một gói đồ, lấy thứ gì, là tiền chứ?”

“Chuyện khó lắm, lão đại phu Cổ độc một , kiếm tiền tiêu , trong nhà sợ là cất giấu ít đồ đấy.”

“Bác sĩ Tống trông giống như , đừng bừa bãi nữa.”

Phùng Kiều Kiều nhạt, “Biết mặt lòng, rốt cuộc cô thế nào, ai thực sự chứ.”

Tóm , bất kể tin , chuyện Tống Vân trèo tường sang nhà lão Cổ trộm đồ cứ thế lan truyền.

Hai trong cuộc là Tống Vân và lão Cổ đều , lúc họ trở thành tâm điểm bàn tán của khu gia thuộc trong những lúc dư tửu hậu.

Nghiêm Phong tan về khu gia thuộc, Từ Lệ đang bận rộn trong bếp nấu bữa tối, con trai học tiểu học đang đun lửa, con gái nhỏ chơi một trong sân, cháu trai Nghiêm Binh và Phùng Kiều Kiều ở trong phòng đang gì, thể thấy tiếng hai đùa vang .

Nghiêm Phong nhíu mày, vui gọi, “Nghiêm Binh, mày đây.”

Nghiêm Binh thấy tiếng gọi của chú, vội vàng từ trong phòng chạy , “Chú.”

“Thím mày một cơm cho sáu , hai đứa mày là lớn mà đến một tay giúp đỡ cũng ? Không đun lửa rửa rau?”

Nghiêm Binh mặt đỏ bừng, vội , “Cháu ngay đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-258-tong-van-trom-do.html.]

Phùng Kiều Kiều kéo Nghiêm Binh , “Chú, hôm nay Nghiêm Binh sửa mái nhà, là thím bảo nghỉ ngơi, cần giúp đỡ.”

Nghiêm Phong, “Thế còn mày? Mày cũng sửa mái nhà ? Sao mày giúp đỡ?”

Kể từ ngày đầu tiên Phùng Kiều Kiều dọn nhà , thích đứa cháu dâu , năng hành động màu mè giả tạo, động một tí nhắc đến điều kiện gia đình cô thế nào, ở nhà hưởng thụ , đủ loại kiêu ngạo, thật cảm giác ưu việt gọi là của cô từ .

Phùng Kiều Kiều ngay thẳng dũng, “Chú, cháu mà, cháu những việc nhà , đây ở nhà từng qua.”

Nghiêm Binh kéo vợ một cái, vội với Nghiêm Phong, “Chú, Kiều Kiều những việc , cháu giúp là .”

Nghiêm Phong thật cho thằng cháu ngốc một cú búng tay, ngu c.h.ế.t .

“Nhà cửa một chút , suốt ngày ở nhà rảnh rỗi việc gì, ? Mấy ngày nữa nhà ăn tuyển công nhân tạm thời, mày thử .” Nghiêm Phong với Phùng Kiều Kiều.

Nếu là khác thấy cơ hội việc như , chắc vui phát điên.

Phùng Kiều Kiều chút nào vui, nhăn mày , “Công việc trong nhà ăn bẩn c.h.ế.t , cháu . Cháu đến trường giáo viên, chú, chú giúp cháu hỏi xem trường còn cần giáo viên .”

Nghiêm Phong , với loại như mày giáo viên, sợ hại , đừng mơ tưởng nữa.

Lúc chị Từ bưng món ăn từ trong bếp , rõ ràng là thấy cuộc đối thoại giữa chồng và Phùng Kiều Kiều, cô đặt món ăn xuống, liếc Phùng Kiều Kiều, “ tiểu học quân khu đang tuyển giáo viên, nếu cháu , ngày mai đăng ký, mấy ngày nữa là thi .”

Phùng Kiều Kiều nhăn mặt, “Còn đăng ký, còn thi ? Không thể trực tiếp việc ? Chú là đoàn trưởng, lẽ thể trực tiếp sắp xếp cho cháu chứ?”

Nghiêm Phong thậm chí thèm đáp .

Phùng Kiều Kiều , “Cháu , Phó đoàn trưởng Kha đây từng sắp xếp cho chị Hồ đến tiểu học quân khu giáo viên, chú là đoàn trưởng, chắc chắn cũng thể sắp xếp chứ?”

Vân Vũ

Chị Từ liếc mắt Phùng Kiều Kiều, “Người Phó đoàn trưởng Kha dùng quân công đổi lấy vị trí công việc, cháu tưởng tùy tiện là thể sắp xếp ?”

Phùng Kiều Kiều càng hăng hái, “Chú mới lập công ?”

Nghiêm Binh kéo vợ một cái, trông như đang ngăn vợ tiếp tục , nhưng mắt chú, trong mắt cũng đầy mong đợi.

Phản ứng của Nghiêm Binh chị Từ thấy rõ, hờ hững một tiếng, châm chọc: “Cháu tưởng cháu là ai? Còn dùng quân công của lão Nghiêm đổi việc cho cháu, còn thích nết.”

Phùng Kiều Kiều biến sắc, cô nhất ghét khác lấy ngoại hình của chuyện, xí là của cô ? Là của bố , sinh một chút, cô gì?

“Thím, cháu cũng việc , cháu trả tiền ?”

Chị Từ tát cô một cái, đó bảo họ lập tức cuốn gói , thật là chán ngấy .

Lúc đến chơi, “Từ Lệ, chuyện đó thật ?”

Chị Từ ngơ ngác, “Thím , đầu đuôi, chuyện gì thật giả thế ạ?”

Thím Quế Anh lấy tay chỉ Phùng Kiều Kiều, “Chính là cháu dâu của cháu đấy, tận mắt thấy bác sĩ Tống trèo tường sang nhà bác sĩ Cổ trộm đồ, cả khu gia thuộc đang bàn chuyện , thật ?”

 

Loading...