Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 241: Thương Thuyền Lên Đảo
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:01:38
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoàn trưởng Nghiêm hỏi: "Có hạm đội quân sự nào của chúng ở gần đây ?"
"Không, chỉ một tàu buôn nước ngoài."
Đoàn trưởng Nghiêm lập tức dậy, với các tổ trưởng: "Tổ một với xem tình hình, các tổ còn lập tức triển khai theo tuyến đường lập kế hoạch đó. Triển khai , hành động tùy tiện, chờ lệnh hành động."
Lúc , Đoàn trưởng Nghiêm thầm mừng vì ngừng thảo luận về việc bố trí lộ trình, và cũng vặn xác định xong các tuyến đường. Nếu , gặp tình huống đột xuất như thế , chắc chắn sẽ rối loạn.
Đoàn trưởng Nghiêm dẫn tổ một nhanh chóng đến một sườn đồi nhỏ tự nhiên thể quan sát tình mặt biển. Lợi dụng sự che chắn của bụi cây, đều lấy ống nhòm quan sát tình hình con tàu buôn biển.
"Con tàu chút ." Tề Mặc Nam .
Đoàn trưởng Nghiêm cũng nhận : "Tàu đang rò rỉ, phần bên lõm diện rộng, lẽ lâu đây va chạm."
Hà Hồng Quân tiếp lời: "Có do hạm đội của chúng đ.â.m ?"
Có khả năng đó, nhưng hiện tại thể xác định.
Chẳng mấy chốc, từ tàu buôn thả xuống những chiếc thuyền cứu sinh, đầu tiên đưa tàu lên đảo, chở hàng.
"Làm thế nào bây giờ?" Hà Hồng Quân hỏi.
Đoàn trưởng Nghiêm Tề Mặc Nam: "Anh Tề doanh trưởng nghĩ ?"
Tề Mặc Nam : "Chúng hành động , đợi họ chuyển hết đồ xong, xem cổ vật của chúng trong hàng hóa đó ."
Đoàn trưởng Nghiêm cũng nghĩ , Tề Mặc Nam : "Bất kể ở trong đó , bây giờ hòn đảo là của chúng . Những thứ họ chuyển đến, bất kể là gì, đều tạm giữ."
Ánh mắt Đoàn trưởng Nghiêm hiện lên sự tán thưởng: " , khi tàu của chúng đến vùng biển gần nước họ, họ cũng từng tạm giữ tàu của chúng . Hôm nay chúng sẽ lấy răng trả răng."
Một tàu hàng, dùng thuyền cứu sinh chở chở , mãi đến ba giờ chiều, những nước ngoài mới tiếp tục chở hàng nữa. Con tàu buôn khổng lồ nghiêng ngả biển, chỉ là tạm thời chìm.
Chiếc thuyền cứu sinh cuối cùng trở về chỉ chở một thùng hàng. Sau khi chuyển hàng , nước ngoài áp tàu giật mạnh xuống chân, kéo lên một đàn ông đầy vết máu, hai tay trói lưng, đầu lắc lư như ngất .
Đoàn trưởng Nghiêm siết c.h.ặ.t t.a.y cầm ống nhòm, nghiến răng : "Là Hoa Quốc chúng , lũ đáng c.h.ế.t."
Người nước ngoài sức mạnh cánh tay đáng kinh ngạc, xách một đàn ông cao một mét bảy mươi lăm mà thấy mệt mỏi. Sau khi lên bờ, đến chỗ mấy mặc đồng phục thủy thủ, vài câu gì đó, vung tay ném trong tay xuống đất như ném một mảnh vải rách.
Tất cả chiến sĩ Hoa Quốc chứng kiến cảnh tượng đều vô cùng phẫn nộ.
Ánh mắt Tề Mặc Nam dán chặt mấy gã thủy thủ đang lưng về phía họ, chuyện với nước ngoài mới xuống tàu.
"Đoàn trưởng, mấy ."
Đoàn trưởng Nghiêm chú ý luôn ở Hoa Quốc , Tề Mặc Nam , vội hỏi: "Sao ?"
Tề Mặc Nam : "Người nước ngoài sức mạnh cánh tay kinh ngạc rõ ràng địa vị nhất định, nhưng khi đối mặt với mấy thủy thủ , thái độ rõ ràng khách khí và kính trọng. Trong khi đồng phục của mấy thủy thủ chỉ là đồng phục thủy thủ bình thường."
Hà Hồng Quân vỗ đùi: "Kim thiền thoát xác! Mấy chắc chắn là chủ chốt tàu, sợ xảy chuyện nên cố ý quần áo thủy thủ bình thường. Như dù chuyện gì xảy , họ cũng thể qua mặt."
Đoàn trưởng Nghiêm nghiêm mặt : "Ghi nhớ đặc điểm ngoại hình của mấy , nhất định dù họ quần áo cải trang hóa trang, đều thể nhận ngay."
Tề Mặc Nam chằm chằm lưng mấy đó, tiên ghi nhớ chiều cao và dáng của họ, đó là tư thế , cùng một động tác nhỏ khi chuyện. Khi họ , cuối cùng mới ghi nhớ đường nét khuôn mặt của những , trọng điểm là đôi mắt, ghi nhớ đôi mắt của họ.
Một thể đổi ngoại hình và khuôn mặt bằng thủ đoạn, nhưng đôi mắt thì thể đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-241-thuong-thuyen-len-dao.html.]
"Đoàn trưởng, ước tính sơ bộ, đối phương một trăm tám mươi , trong đó hơn hai mươi phụ nữ, hơn năm mươi thủy thủ, còn một trăm dáng và tư thế , về cơ bản thể xác định là của quân đội nước Y." Tề Mặc Nam .
Đoàn trưởng Nghiêm hít sâu, nghiến răng : "Lũ khốn nạn , hễ để tìm thấy một cổ vật Hoa Quốc nào trong hàng hóa, chúng đừng hòng trở về nước Y, đời đời kiếp kiếp đừng hòng trở về, nửa đời mục nát trong nhà tù Hoa Quốc của chúng ."
Vân Vũ
Lúc , một đội mười mấy rời khỏi bãi biển, bắt đầu về phía rừng cây đảo.
Bọn họ đông như , thể chỉ ở bãi biển, chắc chắn tìm nơi thích hợp để dựng trại, hàng hóa cũng thể phơi nắng như , tìm nơi cất giữ thích hợp, chờ đợi cứu viện.
Đoàn trưởng Nghiêm liếc Tề Mặc Nam.
Tề Mặc Nam hiểu ý, thu ống nhòm, dẫn bộ thành viên tổ một lặng lẽ rút lui, mai phục trong rừng.
Trong lòng họ đang bốc lửa, thêm bắt đối thủ bất ngờ, gần như tốn chút công sức nào, hạ gục bộ nhóm mười hai .
Sợ họ la hét thu hút thêm , Tề Mặc Nam trực tiếp tháo khớp hàm của cả mười hai .
Dẫn bộ đến mặt Đoàn trưởng Nghiêm, do Đoàn trưởng Nghiêm tự thẩm vấn.
Tuy nhiên, nước Y tiếng Y, Đoàn trưởng Nghiêm hiểu tiếng Y. Tề Mặc Nam học một chút, chỉ một chút, thể dùng tiếng Y để giao tiếp đối thoại với khác, thậm chí những nước Y quá nhanh, căn bản rõ họ đang gì.
"Trong của chúng ai hiểu tiếng Y ?" Đoàn trưởng Nghiêm hỏi.
Tề Mặc Nam nghĩ đến Tống Vân: "Có thể hỏi Tống Vân."
Đoàn trưởng Nghiêm gật đầu: "Được, dẫn tất cả về ."
Thế là Tống Vân, xử lý xong vết thương cho thương binh, nấu một nồi t.h.u.ố.c sắc, vui vẻ nhận thêm công việc phiên dịch.
Tống Vân hiểu tiếng Y, thể giao tiếp với những binh lính nước Y , nhưng rõ ràng những binh lính nước Y trả lời câu hỏi của họ.
Tống Vân đề nghị với Đoàn trưởng Nghiêm: "Cứng miệng chỉ vì đủ khổ sở, em đề nghị cho họ thêm màu mè, để họ hoa tại đỏ như ."
Không ai thể từ chối đề nghị như .
Thế là hai tên nước ngoài cứng miệng một trận đòn tàn nhẫn, ngay đám đông.
Đánh xong quan tâm sống c.h.ế.t của họ, Tống Vân tiếp tục nối hàm cho hai khác, thẳng thắn hỏi: "Trên tàu của các , một lô cổ vật Hoa Quốc của chúng ? Nghĩ kỹ trả lời."
Nói xong đợi hai mở miệng, cô : "Ai trả lời , đó sẽ nhận quyền miễn tử ở đây, bằng —" Cô tuỳ tiện ném một hòn sỏi, trúng ngay giữa trán một tên nước ngoài cứng miệng. Tên nước ngoài kêu t.h.ả.m thiết một tiếng, đạp chân vài cái, cuối cùng im bặt.
Tất cả nước ngoài đều sửng sốt, trong mắt đồng thời nổi lên vẻ sợ hãi.
Họ tưởng rằng, dựa phận nước Y của , những lính Cộng sản dù bắt họ, cũng dám thực sự gì họ, bãi biển vẫn còn của họ.
sự thật là, một cô gái trẻ tuổi, tuỳ tiện thể lấy mạng sống của họ, chút mềm tay.
Thế là hai tên nước ngoài nối hàm bắt đầu tranh trả lời.
Nếu trói tay, hai thể đ.á.n.h vì quyền trả lời .
"Trên tàu chúng đúng là một lô cổ vật Hoa Quốc, chúng cướp, là Hoa Quốc các tự bán cho chúng , chúng bỏ tiền mua."
Tống Vân mỉm , tên nước ngoài đó hỏi: "Theo , lô cổ vật mua là phù hợp với quy định pháp luật Hương Cảng? Có thủ tục xuất khẩu liên quan ?"