Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 216: Cướp Đường

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:18:36
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa trưa, khi ba lấp đầy cả sọt tre và giỏ mây, họ nhanh chóng di chuyển thẳng đến con suối núi với mục tiêu rõ ràng.

"Ăn trưa ." Tống Vân lấy những chiếc bánh bao và trứng gà chuẩn sẵn , ba chia ăn.

Tống Tử Dịch căn bản yên , nhai bánh bao dọc theo bờ suối.

Tống Vân cũng phát hiện điểm khác biệt, "Con suối nhiều nước hơn hẳn chúng đến."

Ông lão Cổ gật đầu, "Mùa xuân trong núi mưa nhiều, nước lớn hơn cũng là chuyện bình thường."

lúc , Tống Tử Dịch hét to một tiếng, "Chị ơi, đây nhanh, chị đây nhanh, ở đây cá, nhiều cá."

Vân Vũ

Tống Vân và ông lão Cổ vội vàng nhét nốt miếng bánh bao miệng, nhanh chóng bước về phía Tống Tử Dịch.

Tống Tử Dịch bắt đầu cởi giày.

Tống Vân gọi , "Tử Dịch, xuống nước, dùng đá ném thôi."

Tử Dịch do dự, " dòng nước khá xiết, ném xong liệu kịp vớt trôi mất ?"

Tống Vân quanh một lượt , "Ở đây dây leo, chị sẽ đan một cái vợt, em kiếm hai thanh gỗ nhỏ về."

Tử Dịch nhớ chiếc vợt chị từng đan khi còn ở thôn Thanh Hà, lập tức hiểu , vội vàng xỏ giày tất , đầu lấy d.a.o chặt những thanh gỗ nhỏ.

Ông lão Cổ , "Cần gì phiền phức thế, với Tử Dịch xuống nước vớt là ."

Tống Vân lắc đầu, "Nước khá sâu, quần của hai chắc chắn sẽ ướt, hơn nữa nước gì cũng chắc, cứa chân thêm rắc rối, đáng, cần thiết."

Ông lão Cổ nghĩ cũng , chỉ vì ăn một con cá mà thương ở chân, ướt hết quần áo cảm lạnh thì thật đáng.

Tống Vân và ông lão Cổ lấy về một bó dây leo, cô nhanh tay đan xong hai cái vợt lưới, tháo hai sợi dây thừng nhỏ từ bao tải , buộc chặt thanh gỗ và vợt lưới với .

Cô đưa hai cái vợt cho Tử Dịch và ông lão Cổ, "Hai phụ trách vớt, sẽ đ.á.n.h cá."

Tuy Tử Dịch ngứa tay, nhưng cũng kỹ thuật đ.á.n.h cá của chị hơn , nên tranh việc, ngoan ngoãn nhận lấy vợt.

Ba trở bờ suối, đàn cá lúc nãy tụ tập ở đây tản ít nhiều, nhưng vẫn trong tầm ném của Tống Vân.

Cô nhặt một nắm sỏi ven suối, khống chế lực ném để vỡ đầu cá, thì nấu đậu phụ sẽ ngon.

Từng con cá lật bụng trắng, để mặc cho họ nhặt về như thể đang nhặt cá .

Tống Tử Dịch nhịn nữa, một tay cầm vợt, một tay nhặt sỏi, nhắm những con cá đang bơi trong nước ném , độ chuẩn xác của tự nhiên là , ném trúng đó, chỉ là khả năng khống chế lực lượng còn kém một chút, cá nổ đầu.

Tưởng rằng động tĩnh Tống Tử Dịch dùng bạo lực diệt cá suối sẽ đàn cá gần đó hoảng sợ bỏ chạy, ngờ m.á.u chảy từ những con cá nổ đầu thu hút thêm nhiều cá hơn.

Tống Vân thấy ông lão Cổ vớt xuể, vội vàng lấy chiếc vợt trong tay Tử Dịch giúp vớt cùng.

Tống Tử Dịch cũng học cách khống chế lực lượng, thử mấy cuối cùng cũng dùng sỏi đ.á.n.h c.h.ế.t cá mà nổ đầu.

Ông lão Cổ từ kinh ngạc ban đầu đến tê liệt đó, chị là yêu nghiệt, em trai cũng là yêu nghiệt, hợp lý.

Cá suối đều lớn lắm, con to nhất hai cân, đa phần đều cỡ một cân, họ thu nửa bao tải thì dừng tay, năm sáu mươi con.

Tống Vân , "Loại cá phơi khô là ngon nhất."

Ông lão Cổ cũng thích ăn cá khô hầm, vội gật đầu, " , đừng xông khói, chỉ cần xát chút muối phơi trực tiếp, ngon hơn cá xông khói."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-216-cuop-duong.html.]

Nghĩ đến việc mang về nhà xử lý đống cá sẽ khiến cả nhà tanh tưởi, nhân lúc trời còn sớm, ba tìm một vị trí thích hợp, ngay tại bờ suối sạch hết đống cá, ném nội tạng cá xuống suối còn thể thức ăn cho cá.

"Tiếc là tôm, giá mà một đĩa tôm, nấu một con cá, rán thêm một đĩa lạc, chà—" Ông lão Cổ nuốt nước bọt, thèm rượu.

"Đợi khi thời tiết ấm hơn chút nữa chúng đến đây xem, lúc đó thể tôm ." Tống Vân .

Ba dọn dẹp xong đống cá, cho tất cả bao tải, chia thành hai túi, Tống Vân xách một túi, Tử Dịch xách một túi, ông lão Cổ chỉ cần vác sọt tre của .

Quay trở đường cũ, vì thu hoạch khá , cả ba đều vui vẻ, , đến chân núi, Tống Vân đột nhiên dừng bước, một tay kéo Tử Dịch đang phía cô, lôi về phía .

"Sao thế?" Tử Dịch hiểu.

Tống Vân chỉ xuống chân, "Em xem."

Một sợi dây màu xanh nhuộm nước cỏ căng ngang mặt đất, Tử Dịch chỉ cần bước thêm một bước nữa là sẽ vấp ngã.

Ông lão Cổ thấy sợi dây đó biến sắc, "Lại là những đó."

Lời ông lão Cổ dứt, sợi dây đang căng ngang đột nhiên chuyển động, vây lấy ba .

Hai bên trái , mỗi bên lao một đàn ông, hai tay họ nắm lấy một đầu dây, đang chạy bắt chéo nhanh chóng, định dùng dây trói chặt ba .

Tống Vân hề vội vàng, lấy một con d.a.o găm nhẹ nhàng vung lên, sợi dây đứt lìa, lực trong tay hai vơi , suýt nữa thì ngã.

Từ bụi cây một đàn ông bước , dáng ít nhất một mét tám, bịt mặt, mặc một bộ quần áo vải xanh bình thường, giày vải đen, rõ mặt, cũng thể nhận điều gì từ trang phục.

Người đàn ông cao lớn ánh mắt đăm đăm chằm chằm con d.a.o găm trong tay Tống Vân, mắt sáng rực.

Hắn đến mặt Tống Vân, ánh mắt liếc qua ông lão Cổ, "Lại là ông già ."

Ông lão Cổ đây từng gặp mấy , mỗi đều nhũn nhặn ngoan ngoãn nộp một đồng tiền mua đường.

hôm nay, Tống Vân ở đây, ông cảm thấy cuối cùng cũng thể ngẩng cao đầu một .

"Các còn dám đến, tội cướp là ăn đạn ?" Ông lão Cổ .

Người đàn ông cao lớn thèm để ý đến ông lão Cổ, ánh mắt cháy bỏng chằm chằm Tống Vân, "Cô bé, em đưa con d.a.o trong tay cho , sẽ tha cho các ."

Tống Vân , "Muốn thì tự lấy , nếu bản lĩnh lấy , nó sẽ thuộc về ."

Người đàn ông cao lớn , "Ta đ.á.n.h phụ nữ, em đưa d.a.o cho , sẽ hại em phân hào, cũng thu tiền mua đường."

Tống Vân lắc đầu, "Không , con d.a.o là bảo vật truyền gia của sư phụ em, thể đưa cho ."

"Đại ca, nhảm gì với cô , một nhóc con." Tên đến đàn ông cao lớn, trực tiếp với tay về phía Tống Vân, "Đưa đây."

Tống Vân xoay cổ tay, chuôi d.a.o hướng lên, chuôi d.a.o nhẹ nhàng hướng cẳng tay của đàn ông đó, chỉ thấy một tiếng "rắc" giòn tan, cánh tay đàn ông lập tức biến dạng, tiếng thét t.h.ả.m thiết chim chóc xung quanh bay tán loạn.

Người đàn ông cao lớn ánh mắt tối sầm, một tay kéo lấy đàn ông phía , nhanh chóng lùi hai bước.

Bản cũng là luyện võ, động tác của cô gái nhỏ, rõ ràng là một cao thủ, đừng là Lý Tứ, ngay cả ba họ hợp cũng chắc là đối thủ của , trách thấy họ vẫn thể bình tĩnh như , ngay cả thằng bé trai , mặt cũng một chút hoảng sợ, vẻ mặt như đang chờ xem kịch .

"Hôm nay là tại hạ hữu nhãn vô châu, đắc tội với ba vị, tại hạ xin cáo với ba vị." Người đàn ông cao lớn cúi sâu về phía Tống Vân, cúi xong lập tức kéo hai tử đầu bỏ chạy, chạy nhanh.

Tống Vân căn bản ý định đuổi theo, ba họ mang theo một đống đồ, bắt ba phiền phức, chi bằng đầu báo cảnh sát, để cảnh sát đến bắt.

Chỉ là điều khiến họ ngờ tới là, ba lâu chạy về, vẻ mặt kinh sợ.

Loading...