Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 166: Đinh Kiến Nghiệp Ước Mơ Được Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:29:31
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Kiến Nghiệp cõng Triệu Lan Hoa từ sân nhà lão Cổ , lặng lẽ bước con đường về khu nhà tầng.

Triệu Lan Hoa hạ giọng hỏi: "Kiến Nghiệp, trong lòng con vẫn còn nghĩ đến Tống Vân ?"

Đinh Kiến Nghiệp lên tiếng.

Nghĩ đến thì chứ?

Hiện tại tư cách gì để nhắc đến chuyện .

Triệu Lan Hoa : "Kiến Nghiệp, thấy phận của Tống Vân chắc chắn vấn đề gì , nếu thì cô cũng thể trở thành quân y." Trước khi quân khu đều điều tra phận, những chuyện của Tống Vân chỉ cần tra một cái là ngay, quân khu xác nhận vấn đề, chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Kiến Nghiệp.

Đinh Kiến Nghiệp vẫn im lặng.

Triệu Lan Hoa tiếp: "Con hôm nay tại để cho con bé tiện nhân Tống Trân Trân đ.á.n.h ?"

Đinh Kiến Nghiệp dừng bước: "Mẹ cố ý ? Mẹ định gì?"

Ánh mắt Triệu Lan Hoa lóe lên sự hận thù, bà hận Tống Trân Trân, hận cô hủy hoại Kiến Nghiệp. cũng từng thỏa hiệp, nghĩ rằng kết hôn thì để họ sống với , nhưng thời gian quan sát, Tống Trân Trân căn bản sống, thậm chí thể căn bản , chỉ ngu xuẩn mà còn vô cùng độc ác.

Nghĩ đến vợ chồng Tống Vệ Quốc tàn nhẫn đuổi đứa con nuôi nuôi dưỡng mười tám năm khỏi nhà, cùng những khổ cực mà Tống Vân chịu đựng tay vợ chồng Tống Vệ Quốc những năm qua, bà Tống Trân Trân giống hệt Tống Vệ Quốc và Lý Thục Lan.

là rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con chuột thì đào hang.

Nhớ Tống Vân, dù còn nhỏ tuổi nhưng khi học giặt quần áo bẩn của cả nhà, còn nấu bữa sáng cho cả nhà, cô thường xuyên bận rộn đến mức thời gian ăn sáng, nhưng bao giờ trễ về sớm, thành tích học tập cũng luôn đầu khối.

Sau khi rời khỏi nhà Tống Vệ Quốc, bà tưởng Tống Vân thích sẽ sống khổ, ngờ cô thoắt cái trở thành quân y khen ngợi.

Tống Vân hiện nay, cũng thể xứng đáng với Kiến Nghiệp nhà bà .

Tống Trân Trân xứng.

"Kiến Nghiệp, tất cả đều vì con, hôm nay Tống Trân Trân đ.á.n.h đến c.h.ế.t, chuyện trong khu gia đình quân nhân đều tận mắt chứng kiến, còn chuyện nó đẩy va đầu thương, cũng tính toán luôn, nó ly hôn với con."

Ly hôn, Đinh Kiến Nghiệp mơ cũng ly hôn.

"Tống Trân Trân sẽ chịu ." Đinh Kiến Nghiệp lắc đầu.

Triệu Lan Hoa lạnh lùng : "Không . Kiến Nghiệp, bây giờ hãy đến công an báo án."

Khu gia đình quân nhân tuy do quân khu quản lý, quân nhân phạm sai lầm sẽ xử lý theo quân quy, nhưng nếu Tống Trân Trân phạm pháp, thì do công an quản lý.

Nhân lúc vết thương còn rõ ràng, bây giờ hãy báo án, cáo buộc Tống Trân Trân âm mưu g.i.ế.c chồng.

Bây giờ chứng cứ tội phạm rõ ràng, Tống Trân Trân chắc chắn sẽ bắt , đến lúc đó lãnh đạo của Kiến Nghiệp dù là vì tiền đồ của Kiến Nghiệp cũng sẽ phê chuẩn cho ly hôn.

Đinh Kiến Nghiệp cũng nghĩ thông tầng , trong mắt dần dần ánh sáng.

Đinh Kiến Nghiệp và Tống Trân Trân gây lộn thế nào Tống Vân , cô về nhà ngủ nhanh, sáng hôm dậy sớm nấu một nồi cháo trắng, hấp mười cái bánh bao, trộn một đĩa bắp cải thái sợi cay thơm giòn ngon.

Ngoài phần ăn sáng, cô còn mang theo phần ăn trưa cho cả cô và lão Cổ, bánh bao và đồ ăn còn mang thẳng đến bệnh viện, trưa mang đến nhà ăn hâm nóng, mua thêm hai bát canh, là thể ăn no một bữa.

Thật là đồ ăn ở nhà ăn bệnh viện hợp khẩu vị, nếu thì cô cũng lười mang theo, ăn trực tiếp ở nhà ăn tiện bao.

Buổi sáng khi châm cứu và xoa bóp xong cho Ngô lão, tình trạng của Ngô lão rõ ràng hơn hôm qua một chút, thỉnh thoảng sẽ chuyện với Tống Vân, Tống Vân lắng kỹ, còn suy nghĩ, mới thể hiểu ý của Ngô lão.

Ngô lão cũng gì khác, chỉ là hỏi Tống Vân một vấn đề, ví dụ như y thuật của cô giỏi như là học với ai, học bao lâu, bao nhiêu tuổi, học ... Biết đây cô tri thanh ở Hắc Long Giang, là Hứa sư trưởng điều động cô đến đây, chuyên đến chữa di chứng cho ông lão như ông, trong lòng ông vô cùng cảm động, những đứa cháu nhỏ , trong lòng vẫn nhớ đến ông lão như ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-166-dinh-kien-nghiep-uoc-mo-duoc-ly-hon.html.]

Cả buổi sáng trôi qua như , đến giờ ăn trưa, Tống Vân để lão Cổ ở phòng bệnh, cô cầm bánh bao đến nhà ăn nhờ đầu bếp giúp hâm nóng.

Nhà ăn vốn bếp lò chuyên giúp hâm nóng đồ ăn, thu tiền.

Hấp xong bánh bao, Tống Vân thấy canh ở nhà ăn bình thường, nên lấy, mua hai bát mì nước trong mang về phòng bệnh.

lúc cảnh vệ của Ngô lão cũng mang đồ ăn của Ngô lão về, một phần thịt hấp bột, một phần khoai tây hấp, ước chừng chỉ bỏ chút muối, thấy cảm giác thèm ăn.

Vân Vũ

Ngô lão chằm chằm bánh bao trong hộp cơm của Tống Vân, đồ ăn mà cảnh vệ mang về liếc cũng liếc.

Tống Vân chịu nổi ánh mắt cháy bỏng , nghĩ thầm tình trạng của Ngô lão ăn bánh bao cũng , liền lấy hai cái bánh bao đưa cho cảnh vệ: "Đây là tự , và Ngô lão cùng ăn ."

Cảnh vệ đương nhiên thủ trưởng nhà thèm bánh bao của , vội vàng tiếp nhận cảm ơn.

"Bánh bao của cô vẻ giống bánh bao thường ăn." Cảnh vệ .

Tống Vân giải thích: " cho thêm đường phèn vàng, những vết màu vàng nhạt đều là si-rô đường khi đường phèn vàng tan chảy, nếm thử xem, khá ngon đấy."

Lão Cổ ăn : "Xốp mềm thơm ngọt, đặc biệt ngon."

Ngô lão chằm chằm bánh bao, mà cảnh vệ của ông còn ở đó chuyện phiếm, khiến ông nóng lòng mắng .

Tống Vân : "Ngô lão chắc đói , nhanh cho ông ăn ."

Cảnh vệ ngoảnh đầu liền thấy thủ trưởng già nhà trợn mắt giận dữ , vội vàng cầm bánh bao còn bốc khí nóng lên , xé một miếng nhỏ cho miệng thủ trưởng già.

Cảnh vệ cho Ngô lão ăn bánh bao, quên tiếp tục trò chuyện với Tống Vân: "Thủ trưởng chúng phương Bắc, đặc biệt thích ăn đồ bột mì, thích ăn cơm, đặc biệt là đồ bột mì của nhà ăn quân khu chúng đều hợp khẩu vị của ông ."

Tống Vân nuốt sợi mì trong miệng, : " chính là phương Bắc, đồ bột mì chắc chắn ông thích ăn."

Chắc chắn , chỉ mấy câu chuyện, bánh bao ăn hết một nửa .

Cảnh vệ còn tưởng cái bánh bao của giữ , ngờ Ngô lão ăn xong một cái còn ăn nữa, Tống Vân ngăn ông , tình trạng hiện tại của ông thể ăn quá nhiều một , bảo uống thêm chút canh là .

Thế là cảnh vệ cũng ăn bánh bao đường phèn do Tống Vân .

"Bánh bao cô ngon quá, ngon hơn bánh bao nhà ăn nhiều lắm, trách thủ trưởng chúng phương Bắc mà thích ăn bánh bao nhà ăn."

Tống Vân ánh mắt tha thiết của Ngô lão, : "Ở nhà còn, ngày mai mang thêm cho các ."

Mắt Ngô lão sáng lên, với cảnh vệ vài câu.

rõ ràng, nhưng cảnh vệ quen , đoán mò cũng đoán .

Anh lấy một tem lương mười cân, một tem đường một cân, và một tờ mười đồng, đưa cho Tống Vân: "Đây là thủ trưởng chúng bảo đưa cho cô, ông phiền cô thêm loại bánh bao đường phèn mang đến bệnh viện, ông ăn mỗi ngày."

Tống Vân buồn , thêm một đến ăn nhờ.

nhận tiền tem: "Được, ngày mai thêm mang đến."

Vừa họ đưa tem đường, chiều về mua thêm chút đường phèn, bột mì cũng mua thêm.

Không lâu bữa trưa, cảnh vệ lau quần áo cho Ngô lão, Tống Vân và lão Cổ liền dạo bên ngoài, gần đó hợp tác xã mua bán, lão Cổ hợp tác xã bên khu thực phẩm phụ chuyên dụng, đồ đạc nhiều, thể xem, hai liền dạo đến hợp tác xã mua bán.

 

Loading...