Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 137: Đầy miệng nói lời ma quỷ

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:28:34
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Trân Trân trong lòng hoảng sợ, nhưng cô lúc thể để lộ sự sợ hãi, cứng cổ : "Đó là do ép buộc, bắt nhầm của , liên quan gì đến ? Khi họ là phần tử , cắt đứt quan hệ với họ , sợ điều tra ."

"Vậy ?" Tống Vân chế nhạo, "Vậy thì cô thử gửi một bức thư tố cáo xem nào!" Nói xong liền bỏ , thèm phí thời gian và công sức với loại như , chi bằng về phòng ngủ thêm một chút.

Tống Trân Trân đương nhiên dám tố cáo Tống Vân, cô hiểu rõ hơn ai hết, mặc dù đăng báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với Bạch Thanh Hà và Tống Hạo, nhưng cô sống trong gia đình đó mười tám năm, gọi cặp vợ chồng đó là ba suốt mười tám năm, mối quan hệ như thể cắt đứt chỉ bằng một câu .

Ngược , Tống Vân từng tiếp xúc với Tống Hạo và Bạch Thanh Hà, thậm chí khi Tống Vân thế của , vợ chồng Tống Hạo hạ phóng , cô còn chẳng cơ hội gặp mặt hai đó, cho dù điều tra đến tầng , cũng sẽ ảnh hưởng nhiều đến cô .

"Cô đang gì ở đây?"

Giọng của Đinh Kiến Nghiệp đột nhiên vang lên phía lưng Tống Trân Trân.

Tống Trân Trân giật , Đinh Kiến Nghiệp, về hướng Tống Vân rời , may mắn là bóng dáng Tống Vân biến mất, Đinh Kiến Nghiệp dường như cũng thấy.

Tuy nhiên Đinh Kiến Nghiệp hỏi: "Lúc nãy cô đang chuyện với ai?"

Anh thấy, chỉ là thấy rõ.

"Không, ai cả, hỏi đường thôi."

Đinh Kiến Nghiệp tin Tống Trân Trân, phụ nữ đầy miệng lời ma quỷ, một câu nào đáng tin.

cũng định truy hỏi, ý nghĩa.

"Mẹ ?" Đinh Kiến Nghiệp hỏi.

Tống Trân Trân vội , "Vẫn ở trong phòng cấp cứu, , cầm m.á.u , bác sĩ , đừng lo."

Đinh Kiến Nghiệp bỏ .

Tống Trân Trân đuổi theo lưng , hai lượt phòng cấp cứu.

Đinh Kiến Nghiệp bước cửa thấy bác sĩ đang khâu vết thương trán Triệu Lan Hoa, vết thương trông nhỏ chút nào, hơn nữa Triệu Lan Hoa vẫn đang bất tỉnh, ánh mắt lạnh lùng của liếc về phía Tống Trân Trân, hạ giọng chất vấn: "Cô gọi đây là ?"

Tống Trân Trân sợ Đinh Kiến Nghiệp dùng ánh mắt như , giải thích đôi lời, nhưng phát hiện thể giải thích, việc Triệu Lan Hoa đập đầu là do cô đẩy, nhưng đó cũng là do Triệu Lan Hoa lời độc địa , cô tức quá mới đẩy.

Ban đầu cô đưa Triệu Lan Hoa cấp cứu, nghĩ rằng Triệu Lan Hoa c.h.ế.t như cũng , lúc đó sẽ là Triệu Lan Hoa tự trượt chân ngã, ai thể , ai tận mắt chứng kiến, Triệu Lan Hoa một khi c.h.ế.t, còn đối chứng.

đúng lúc đó, bác hàng xóm thích xen chuyện khác thấy động tĩnh đến gõ cửa, cô còn cách nào khác đưa đến trạm y tế, đó vật lộn đến bệnh viện.

Nghĩ đến chuyện sẽ xảy khi Triệu Lan Hoa tỉnh dậy, lòng Tống Trân Trân run lên, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, nghĩ cách.

Những chuyện đó trong phòng cấp cứu Tống Vân , cũng hứng thú , lúc xuống, bất kể trời sáng còn bao lâu, ngủ chút nào chút đó, khi trời sáng còn nhiều việc bận rộn.

Sáu giờ rưỡi, Tề Mặc Nam xe lăn đến cửa phòng đơn của Tống Vân, vội gõ cửa, tiên lắng động tĩnh trong phòng, phát hiện gì, tưởng Tống Vân vẫn đang ngủ, liền gõ cửa, đặt hộp cơm trong áo để giữ ấm.

Lại qua nửa tiếng, trong phòng truyền động tĩnh, Tề Mặc Nam ước tính thời gian cô rửa mặt, đến lúc gần như xong mới gõ cửa.

Tống Vân đang tết tóc, tết xong một bên, đang tết bên còn , một tay mở cửa, liền thấy Tề Mặc Nam xe lăn cửa phòng cô.

"Sao đến ?" Tống Vân trực tiếp buông b.í.m tóc đang tết dở, bước đẩy Tề Mặc Nam trong phòng, "Hành lang gió, bên trong ấm hơn một chút."

Mùa đông Tứ Xuyên thực cũng khá lạnh, khác với cái lạnh phương Bắc, là kiểu lạnh thấu xương, cô lúc vẫn quen lắm.

Tề Mặc Nam lấy hộp cơm vẫn đang giữ ấm trong áo , "Mang cho em bữa sáng."

Tống Vân tiếp nhận, chạm nhiệt độ của hộp cơm, tưởng là mua từ nhà ăn về, , " lúc em đói, ăn ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-137-day-mieng-noi-loi-ma-quy.html.]

Tề Mặc Nam gật đầu, "Anh ăn , em ăn nhanh , một lúc nữa nguội mất."

Tống Vân nhanh chóng tết nốt phần tóc còn thành bím, rửa tay xong đến ăn sáng.

Mở nắp hộp, bên trong là cơm rang trứng, ngửi thấy mùi thơm lạ.

Một hộp đầy cơm rang trứng, Tống Vân ăn nửa hộp no, thực sự ăn nổi.

"Còn nhiều thế ." Tống Vân phiền não, món nguội sẽ ngon, để đến trưa ăn cũng ngán.

"Đưa , giải quyết." Tề Mặc Nam đưa tay.

Tống Vân đậy nắp hộp, đưa cho Tề Mặc Nam, "Vậy phiền ."

Cô tưởng Tề Mặc Nam giải quyết là mang về để đến trưa hâm nóng mang đến cho cô ăn, nào ngờ cầm lấy, mở nắp hộp liền ăn ngay, nửa hộp cơm đầy hai phút ăn hết.

Hóa giải quyết là giải quyết như !

Lúc , chiến sĩ hộ lý bên phòng Tiến sĩ Hâm đến gõ cửa, "Bác sĩ Tống, Tiến sĩ Hâm tỉnh ."

Tống Vân lập tức cầm hộp t.h.u.ố.c cửa.

Tề Mặc Nam đặt hộp cơm lên đùi, lặng lẽ theo.

Khí sắc của Tiến sĩ Hâm hôm nay trông khá hơn hôm qua, tinh thần cũng hơn, tay sức, thể tự cầm nước uống, tự lấy đồ ăn.

Thấy Tống Vân bước , Tiến sĩ Hâm nở nụ , "Bác sĩ Tống đến ."

Tống Vân đến bên giường bệnh, đặt hộp t.h.u.ố.c xuống, hỏi: "Hôm nay cảm thấy thế nào?"

Tiến sĩ Hâm : "Tốt hơn nhiều, cơn đau rát trong bụng cũng giảm nhiều, cũng sức hơn."

Tống Vân xong bắt mạch cho ông, mạch cũng định hơn hôm qua, xem t.h.u.ố.c bổ nguyên khí uống uổng, với tốc độ hồi phục , ngày mai thể xuống giường .

Lúc Tề Mặc Nam xe lăn .

Đối với Tề Mặc Nam, Tiến sĩ Hâm đương nhiên lạ, cũng nhớ rõ Tề Mặc Nam vì cứu ông mà b.ắ.n bắp chân do tay s.ú.n.g của nội gián, lúc gặp Tề Mặc Nam, mừng tự trách, "Chân —"

Tề Mặc Nam , "Không , thương tổn gân xương, dưỡng một thời gian sẽ khỏi."

Tiến sĩ Hâm thở phào nhẹ nhõm, thương tổn gân xương là , như sẽ ảnh hưởng đến tương lai của trong quân đội.

Tống Vân dặn dò chiến sĩ chăm sóc Tiến sĩ Hâm vài điểm cần chú ý, với Tiến sĩ Hâm và Tề Mặc Nam: "Em ngoài một chuyến, ước tính thể về ngay, việc gì gấp thì gọi điện đến khu gia đình quân khu, hôm nay em sẽ t.h.u.ố.c mỡ ở khu gia đình."

Tiến sĩ Hâm vội gật đầu, "Cô , bên việc gì, lời cô dưỡng sức là , cô bận việc của cô ."

Tề Mặc Nam tiễn Tống Vân đến đầu cầu thang, lập tức hai chiến sĩ đến hỏi cần giúp đưa xuống .

Tống Vân khoát tay, "Không cần cần, các đưa về phòng bệnh là , em tự xuống."

Vân Vũ

Tề Mặc Nam bóng lưng Tống Vân vội vã rời , khóe môi luôn nở nụ mỉm, ngay cả bản cũng ánh mắt dịu dàng đến mức nào.

Tống Vân Tề Mặc Nam theo lưng ngốc nghếch bao lâu, cô cũng may mắn, xuống lầu gặp Sư trưởng Hứa, Sư trưởng Hứa đến khu gia đình, lập tức xung phong đưa cô , bất kể thuận đường .

Tống Vân đương nhiên từ chối, cô từ xa ngàn dặm chạy đến nơi cứu , hưởng chút chăm sóc đặc biệt là đương nhiên .

 

Loading...