Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 848
Cập nhật lúc: 2024-11-21 11:10:38
Lượt xem: 12
“Cậu họ, lúc bọn con ở thành phố Dương từng mở sạp bán hàng rồi, ông cậu cả nhập không ít hàng hóa cho bọn con, thành phố Dương nóng hơn kinh đô nhiều, bọn con cũng không bị cảm nắng, chúng con có thể giúp cậu tìm tiền lẻ để thối, còn có thể bán hàng giúp cậu nữa.”
“Thật sao?” Tống Thao nhướng mày hỏi Lục Tĩnh Xuyên: “Anh, anh chị từng mở sạp bán hàng ở thành phố Dương à?”
“Ừ, lúc bọn anh đến thì cậu cả cũng trùng hợp từ Hồng Kông đến, mang theo không ít hàng hóa ở Hồng Kông, anh chị cũng thử mở gian hàng bán mấy ngày.” Lục Tĩnh Xuyên phối hợp với con trai nói dối.
“Cậu họ, bọn con mang theo rất nhiều rất nhiều hàng hóa về, ngày mai cậu đi giành chỗ cho bọn con, cha đi bán hàng với bọn con.”
Trên đường về ba anh em bọn họ đã thương lượng với cha mẹ rồi, mẹ muốn đi xử lý chuyện nhà máy và trung tâm thương mại, hiện tại cha đang dưỡng thương không cần phải đến đơn vị, có thể đi buôn bán kiếm tiền với bọn họ.
Có Lục Tĩnh Xuyên đi chung, Tống Thao đồng ý ngay: “Được, chúng ta cùng nhau bán hàng.”
Cung Linh Lung dọn dẹp hành lý xong, thấy bọn họ dạt dào hứng thú muốn đi bán hàng, buồn cười muốn c.h.ế.t gọi: “Ba cục cưng thối, lúc trước bọn con nói người bọn con thối hoắc rồi mà, mau lại đây đi tắm đi.”
“Dạ vâng.”
Ba người bọn họ tắm xong đi ra ngoài, Chu Lan Cầm lập tức bưng đồ ăn lên ăn cơm, bảo bọn họ cơm nước xong lại đi về phòng nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, ở trong nhà ăn sáng xong, Cung Linh Lung kéo theo một xe đầy hàng hóa, chở bốn cha con bọn họ đi đến bên đường bày quán.
“Chỗ này, chỗ này nè.”
Tống Thao đã dựng sạp bán hàng lên, trang bị còn rất đầy đủ, bên cạnh còn chừa lại vị trí cho bọn họ.
Xe dừng lại, Lý Sùng cười chào hỏi: “Cung Linh Lung.”
“Chào, Lý Sùng, đã lâu không gặp.”
Cung Linh Lung cười xuống xe, bắt tay với cậu ta, cười vui vẻ nói: “Cậu cũng không có gì thay đổi nhỉ, vẫn cứ như cũ.”
“Cô lại thay đổi rất nhiều, càng xinh đẹp hơn lúc trước.”
Lần đầu tiên gặp nhau ở thành phố Đàm, cậu ta phát hiện Cung Linh Lung rất xinh đẹp, hiện tại cô không còn ăn mặc mộc mạc như trước kia, toàn thân đều xinh đẹp động lòng người.
Lý Sùng thấy Lục Tĩnh Xuyên xuống xe, sắc mặt có chút dè dặt nói: “Anh Lục, đã lâu không gặp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-848.html.]
“Đã lâu không gặp.” Lục Tĩnh Xuyên bắt tay với cậu ta, cười hỏi: “Cậu đến kinh đô có thấy quen không?”
“Rất quen.”
Hiện tại Lý Sùng đang ở trong nhà của Tống Thao, mỗi ngày đều cùng ăn cùng ở với cậu ấy, hai chị em nhà họ Tống đều chăm sóc cho cậu ta rất nhiều, mỗi ngày lại thu nhập được rất nhiều tiền, cậu ta rất thích cuộc sống như bây giờ.
Ba anh em cũng lần lượt xuống xe, Cung Linh Lung gọi bọn họ đến nói: “Bé Minh, A Khiếu, Tiểu Bồng, đây chính là chú Lý Sùng, bạn học của cậu họ, là chiến hữu cách mạng từng đi đánh kẻ xấu với mẹ đó.”
“Chào chú Lý Sùng.” Ba anh em đồng loạt ngẩng cổ lên chào hỏi.
“Chào ba đứa.” Lý Sùng cười nhìn bọn họ, thò tay vào túi móc tiền, cho mỗi đứa năm đồng: “Chú tặng quà gặp mặt cho bọn con, cầm mua kẹo ăn đi.”
“Cảm ơn chú.”
Ba anh em hào phóng nhận lấy, còn mở túi đeo chéo của mình ra cầm một đồ ăn vặt đưa cho cậu ta nói: “Chú Lý Sùng, đây là do bọn con mang từ thành phố Dương về, tặng cho chú.”
“Cảm ơn các con.” Lý Sùng cười nhận lấy.
Tống Thao giúp đỡ bọn họ khiêng hàng hóa từ trên xe xuống, lớn tiếng hỏi: “Anh, hôm nay anh với ba đứa nhỏ bán gì thế? Cùng bán giày và quần áo giúp bọn em sao?”
“Không, hôm nay bọn anh bán dây nịt, khăn lụa và túi xách” Lục Tĩnh Xuyên cũng nhanh chóng đi qua giúp đỡ.
Chờ bọn họ khiêng hàng hóa xuống rồi, Cung Linh Lung mới để bọn họ tự bày biện hàng hóa, nói: “Anh Tĩnh, em lại quay về chở thêm một xe hàng hóa nữa, nơi này giao cho anh, nhớ chăm sóc cho ba đứa con đó.”
“Linh Lung, em lại mang thêm một cái giá đến nữa.”
“Được rồi.”
Cung Linh Lung lên xe, thắt kỹ dây an toàn, hôn gió rồi nói với ba anh em: “Ba cục cưng thối, mẹ đi đây.”
“Mẹ đi mau đi.” Ba anh em có lệ phất tay.
“Ba nhóc con không có lương tâm.”
Trong mắt Cung Linh Lung tràn ngập ý cười, giơ chân đạp mạnh vào chân ga chạy đi, hoàn toàn không để ý đến hai anh em Thôi Văn Đống ở bên cạnh.