Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 845
Cập nhật lúc: 2024-11-21 11:10:33
Lượt xem: 12
“Cậu ơi, cậu ăn quýt đi.”
Ni Ni rất ngoài, ngồi bên cạnh lột vài trái quýt, bẻ vài múi đút cho Tống Thao.
“Ni Ni, trong túi cậu có quýt rồi, con ăn với mẹ đi.”
Hôm nay Tống Thao bán khăn lông, có đủ loại hoa văn và màu sắc, các đồng chí nữ đều rất yêu thích, giá cả lại còn rất rẻ, trên cơ bản các đồng chí nữ đi ngang qua hỏi giá đều sẽ mua, lúc này vẫn còn có hai đồng chí nữ trẻ tuổi đang lựa chọn.
“Cậu ơi, chừng nào thì ba em trai mới về vậy ạ?” Ni Ni muốn chơi với bọn họ.
“Cậu cũng không rõ nữa, cậu họ con nói là đi du lịch một tháng sẽ về, chắc là sắp về rồi đó.” Lần trước Tống Thao nhận được điện thoại của bọn họ đã là chuyện của nửa tháng trước, lúc đó bọn họ còn chưa đến thành phố Dương.”
“Con rất muốn chơi với ba em trai, bọn họ thú vị lắm.”
Hiện tại đang là nghỉ hè, bình thường Tống Nhan còn phải đi làm, mỗi buổi sáng cô ấy đều sẽ đưa Ni Ni đến nhà ông bà nội, nhờ ông bà nội chăm con giúp cô.
Bình thường Ni Ni cũng hay chơi đùa cùng với mấy đứa nhỏ trong đại viện, nhưng luôn có một vài người nói cha mẹ cô bé ly hôn, ôm thầm cười nhạo sau lưng cô bé, cô bé nghe được cảm thấy rất buồn, không thích chơi với mấy đứa nhỏ đó.
“Chờ cậu họ về rồi, cậu sẽ nói cho con ngay, dẫn con đi chơi với ba em trai.” Tống Thao sờ đầu cô bé.
“Dạ vâng.” Ni Ni cười toe toét.
Lý Sùng nhanh chóng ăn xong cơm, sau đó chạy đến thay cho Tống Thao: “Thao, cậu đi ăn cơm trước đi.”
Tống Thao cầm đồ ăn ngồi xuống bên cạnh, thấy Thôi Văn Đống cũng bận rộn muốn chết, chỉ ăn vài miếng cơm đã vội vàng đặt sang một bên, cậu ấy giơ tay đậy nắp hộp cơm lại giúp anh ta, ôm cháu gái ngồi bên cạnh vừa ăn cơm vừa nói chuyện.
Thôi Văn Đống bán xong hai đơn hàng, lại bưng đồ ăn lên tiếp tục ăn, nói chuyện với Tống Thao: “Quần áo nữ và giày nhập hàng lần trước, anh còn có hàng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-845.html.]
“Kho hàng đã trống không rồi, tôi cũng đang chờ hàng mới đến.”
Lần trước thành phố Dương đã gửi một toa xe toàn là quần áo và giày nữ mới vừa ra mắt thị trường đến, màu sắc tươi sáng, vừa mới được đưa đến quầy hàng đã bị đồng chí nữ vây quanh, một xe hàng hóa chỉ mất hơn một ngày đã bán sạch, lợi nhuận cao hơn bán khăn lông nhiều.
“Nếu có hàng đến, anh có thể chia cho tôi nhiều hơn một chút không?” Thôi Văn Đống thương lượng với cậu ấy.
“Anh muốn bao nhiêu?” Tống Thao hỏi anh ta trước.
“Khoảng một nghìn đi.”
Lần trước Thôi Văn Đống nhập hàng, chỉ bán một ngày đã lời tám chín mươi đồng, chờ đến ngày hôm sau anh ta vội vàng chạy đến nhập hàng thì kho hàng đã hết sạch, lúc đó anh ta còn hối hận vì sao mình không nhập hàng nhiều một chút để dành.
“Được thôi, chờ chừng nào hàng đến tôi sẽ báo cho anh, anh cứ đến lựa hàng trước.”
Tống Thao đã quen biết với anh ta được gần một tháng, có ấn tượng khá tốt với anh ta, lúc này mới hỏi thử một câu: “Anh quen biết với chị của tôi, vậy chắc cũng thuộc trong vòng chúng ta, anh là người nhà họ Thôi nào thế?”
Thấy cậu ấy hỏi cái này, biểu cảm của Thôi Văn Đống có chút phức tạp nói: “Cha tôi là Thôi Ninh Viễn.”
Tống Thao: “… Anh là cháu của Thôi Trí Viễn?”
Thấy cậu ấy nhắc đến chú hai, rõ ràng cũng đã biết chuyện chị dâu họ của cậu ấy là con gái của chú hai, ánh mắt Thôi Văn Đống hơi d.a.o động, gật đầu nói: “Đúng vậy, đó là chú hai của tôi.”
Biểu cảm lúc này của Tống Thao có thể nói là vô cùng phức tạp, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì.
Thôi Văn Đống cũng có chút xấu hổ, im lặng vài giây mới mở miệng nói: “Phiền anh chuyển lời cho cho… Chị dâu họ của anh, ông bà nội của tôi đã nhờ bạn học của chú hai truyền tin đến M, bạn học của chú hai đã gửi thư đáp lại, nói chú hai đã nhận được thư nhà, trong năm nay sẽ có kế hoạch quay về nước, chú hai của tôi đã biết được chuyện chị dâu họ của anh, ông ấy quay về chắc chắn sẽ nghĩ cách để gặp hai mẹ con bọn họ.”
Thấy anh ta chủ động nói việc này cho cậu ấy biết, Tống Thao hơi trầm ngâm nói: “Tôi cũng nghe nói một chút về chuyện nhà anh. Theo tôi được biết, chú hai của anh đã cắt đứt quan hệ với nhà anh rồi, hai mươi năm qua chưa từng liên lạc với ông bà nội của anh. Ông bà nội của anh truyền tin tức về chị dâu họ của tôi qua đó rốt cuộc là muốn làm gì? Bọn họ có ý đồ gì?”
Tống Thao hỏi rất thẳng, mặt Thôi Văn Đống hơi cương cứng, kéo khóe môi nói: “Ông bà nội rất cố chấp, đúng là bọn họ có kế hoạch riêng, nhưng mà kế hoạch của bọn họ không phải nhằm vào chị dâu họ của anh. Bọn họ kiêng dè bối cảnh quyền thế sau lưng hai mẹ con nhà họ Cung, sẽ không dám có ý đồ gì với cô ấy.”