Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 719
Cập nhật lúc: 2024-11-19 16:04:10
Lượt xem: 20
"Anh Tĩnh, lại đây g.i.ế.c gà mổ cá giúp em đi."
Lục Tĩnh Xuyên vừa mới dọn dẹp lau chùi phòng khách xong, nhanh chóng đi vào phòng bếp, thấy trong sọt có hai con gà trống lông bóng loáng mềm mượt, trong thau lại có hai con cá mè lớn, ngoài ra còn có một đống rau củ tươi mới.
Đây toàn là mấy thứ cô dọn từ nơi thần bí ra, nơi đó anh không biết, có lẽ là một cái nông trường lớn.
Lục Tĩnh Xuyên bước lên ôm lấy cô, ánh mắt sâu thẳm : "Kiếp trước chắc anh đã cứu vớt Trái Đất, tích được phúc lớn, kiếp này mới có thể cưới được một cô vợ là tiên nữ hạ phàm giống như em, con sinh được mấy đứa nhỏ là thần tiên chuyển thế nữa."
Cung Linh Lung thấy anh cuối cùng cũng nói đến đề tài này, xoay người lại ôm ngược lại anh, ngẩng cổ cười khanh khách nói: "Có lẽ mấy đứa nhỏ là thần tiên chuyển thế, nhưng vợ của anh lại không phải tiên nữ giáng trần gì cả, em chỉ là kế thừa truyền thừa đặc biệt của nhà họ Cung, em chỉ là một người thường mà thôi."
"Anh biết rồi."
Lục Tĩnh Xuyên ôm chặt lấy cô, hôn nhẹ lên trán cô nói: "Bí mật không thể nói thì không cần nói cho anh biết, anh cũng sẽ không hỏi. Nhưng nếu em cần giúp cái gì thì nhất định phải nói cho anh biết."
"Em không thể nói bí mật truyền thừa của nhà họ Cung cho anh, bất cứ người nào trong nhà họ Cung cũng đều không thể nói."
"Điều duy nhất em có thể nói cho anh chính là người nhà họ Cung sẽ dốc hết sức mình để làm việc thiện tích đức, làm cống hiến cho xã hội và người dân, đáy là sứ mệnh trên vai của em, cũng là nguồn gốc để nhà họ Cung có thể kéo dài truyền thừa."
Lục Tĩnh Xuyên vốn dĩ là một người tin tưởng khoa học, nhưng mà chuyện truyền thừa đặc biệt trên người vợ, còn có chuyện linh hồn của mấy đứa nhỏ đầu thai chuyển thế đều đã lật đổ mọi nhận tri từ trước đến giờ của anh.
Thấy cô lại nói đến chuyện làm từ thiện tích đức, Lục Tĩnh Xuyên hỏi thêm: "Linh Lung, chuyện mấy đứa nhỏ bé Minh ra đời có liên quan tới đến truyền thừa của nhà họ Cung hay không?"
"Hiện tại em vẫn còn chưa biết rõ, em dự định chờ mấy đứa nhỏ lớn hơn, biết nói chuyện rồi lại nói chuyện với bọn nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-719.html.]
Những chuyện khác Lục Tĩnh Xuyên cẩn thận không hỏi thêm quá nhiều, lại nói: "Linh Lung, nếu có chuyện gì cần anh giúp thì em cứ việc nói."
"Anh là chồng của em, là cắm vào của con em, là trụ cột của nhà chúng ta."
"Trong giai đoạn hiện tại mấy đứa nhỏ đều còn nhỏ, chúng nó còn chưa có năng lực tự bảo vệ mình, em đang gánh vác sứ mệnh đặc biệt, bọn nó đầu thai chuyển thế đến nơi đây có lẽ cũng có sứ mệnh riêng. Tình huống của em và các con đều rất đặc biệt, hiện tại đều còn rất nhỏ yếu, đều đang rất cần anh bảo vệ."
Cung Linh Lung biết anh vẫn luôn liều mạng cố gắng, luôn cố gắng mang đến cuộc sống càng tốt hơn cho mẹ con bọn họ, ở trong lòng cô, anh vẫn luôn rất ưu tú và xuất sắc, cũng luôn mang đến đủ cảm giác an toàn cho cô."
Bốn mẹ con bọn họ có được một ít năng lực đặc biệt, nhưng ở giai đoạn hiện tại thật sự còn rất nhỏ yếu, bọn họ còn cần anh giúp đỡ.
Cô cũng biết đàn ông đều khát vọng sự mạnh mẽ, khát vọng có được năng lực đủ để bảo vệ vợ con, cô tỏ ra yếu thế ở thời điểm thích hợp sẽ lại càng kích thích dục vọng bảo vệ và lòng tự tin của anh.
“Linh Lung, anh sẽ cố gắng, sẽ dùng hết toàn lực để bảo vệ mẹ con em an toàn.”
Trong lòng n.g.ự.c Lục Tĩnh Xuyên bị rót đầy m.á.u gà, cũng thấy được tầm quan trọng của mình trong ngôi nhà này.
“Anh Tĩnh, em tin tưởng một ngày nào đó anh có thể đứng ở địa vị cao, có thể bằng năng lực của mình để bảo vệ tốt bọn em, nhưng con đường của anh lại rất nhiều nguy hiểm, anh nhất định phải bảo vệ tốt bản thân, em và con ở nhà luôn luôn ngóng trông anh bình an về nhà.”
Hiện tại những nhiệm vụ mà anh đi ra ngoài chấp hành đều là nhiệm vụ nguy hiểm, mỗi ngày đều đi tới đi lui giữa lằn ranh sống chết, anh là người thường, không có bản lĩnh đặc biệt gì hỗ trợ, cô thật sự rất lo lắng cho sự an toàn của anh.
“Linh Lung, đừng lo lắng, anh sẽ an toàn, khỏe mạnh bình an cùng em sống đến bạc đầu.” Lục Tĩnh Xuyên ôm chặt lấy cô.
“Được rồi, anh nói chuyện phải giữ lời đó.”