Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 706

Cập nhật lúc: 2024-11-19 07:57:56
Lượt xem: 19

Có các chị dâu đến giúp đỡ hỗ trợ nấu nướng, Cung Linh Lung cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, con ba đứa nhỏ thì toàn bộ quá trình đều giao cho Từ Giai Du chăm sóc.

Mấy người đàn ông cơm nước xong đều đi ra quảng trường nhỏ ở bên ngoài ngồi xuống uống trà nói chuyện phiếm, lần này Lục Tĩnh Xuyên rời đi, sau này trên cơ bản sẽ không về nữa, lần này anh được thăng chức, đơn vị mới tốt hơn bộ đội hiện tại rất nhiều, tương lai sự nghiệp vô cùng xán lạnh, mọi người đều vui vẻ đưa tiễn anh đi.

Cung Linh Lung và các chị dâu cùng nhau rửa chén, lại trả chén đũa mà mình mượn cho mọi người, làm xong mấy chuyện này rồi mới gọi bọn họ đến trong phòng nói chuyện.

Lần này cô từ kinh đô mang theo một ít quà tặng cho mọi người, mở ngăn tủ lấy ra, cười vui vẻ chia cho mọi người: “Thành phố Dương may rất nhiều váy áo thời thượng, mỗi người một cái, kiểu, màu và họa tiết đều khác nhau, các chị tự chia với nhau đi.”

“Woa, đẹp quá.” Liêu Thu Hoa cười tít mắt.

Các chị dâu khác cũng rất thích, Tương Á Bình tiện tay cầm lấy một cái mở ra cười hỏi: “Linh Lung, đắt lắm đúng không?”

“Em tìm bạn để mua với giá sỉ, cũng coi như khá rẻ, chỉ khoảng mười hai mười ba đồng một cái.”

Cung Linh Lung tìm Tôn Cực lấy hàng, bọn họ thường xuyên đến thành phố Dương mua đồ sau đó vận chuyển lên phương Bắc đầu cơ trục lợi, mấy món quần áo váy đầm xinh đẹp thời thượng này có lợi nhuận cao, lại còn không sợ sẽ bán không được.

Cô chuẩn bị các loại váy có màu sắc khá sặc sỡ cho các chị dâu, lại chọn riêng một bộ màu hơi tối một chút cho mẹ Viên nói: “Bác gái, mấy cái váy đó không phù hợp với bác, mẹ con chọn bộ này cho bác, mẹ con thử kích cỡ rồi, bác mập hơn mẹ con một chút, có lẽ cỡ này sẽ vừa người bác.”

“Ui cha, Linh Lung, bác cũng có à.” Mẹ Viên có chút kinh ngạc và vui vẻ.

“Trong khoảng thời gian này bác chăm sóc nhà cửa giúp bọn con, phiền bác nhiều như thế, tặng cho bác ít quà cũng là chuyện đương nhiên thôi.”

Cung Linh Lung mở bộ quần áo kia ra, chất vải rất tốt, kiểu dáng cũng khá bình thường, cực kỳ phù hợp cho người già và trung niên mặc: “Bác gái, bác thử xem sao.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-706.html.]

Mẹ Viên sờ quần áo nói: “Linh Lung, quần áo này chắc chắn cũng không rẻ gì, chắc là còn đắt hơn váy áo con tặng cho mấy đứa Á Bình, bác cũng không thể nhận được.”

“Vải dệt tốt thật đó, trơn mượt ghê, mặc lên chắc là sẽ mát lạnh lắm, mặc vào mùa hè và mùa thu sẽ rất thoải mái.” Vu Hỉ Mai cũng sờ thử, còn cười nói: “Mẹ An Bân à, đây là tấm lòng của Linh Lung, bác cứ nhận lấy đi, em ấy sẽ không thu hồi đâu.”

“Bác gái, bác thử đi.”

Cung Linh Lung nhét đồ vào người mẹ Viên, cũng cười nói với những người khác: “Các chị cũng mặc thử xem, nếu như không vừa người thì dùng máy may trong nhà em sửa lại.”

“Được thôi, bọn chị cũng không khách sáo với em nữa.” Vương Ngọc Miêu rất thích chiếc đầm này, chọn một cái cổ sen màu cam hoa nhí.

Ai mà không thích cái đẹp chứ, nhất là phụ nữ, mấy người bọn họ thật sự rất thích những chiếc đầm xinh đẹp thời thượng này, kích cỡ trên cơ bản đều phù hợp, người nào mặc vào cũng không nỡ cởi ra.

“Đẹp quá.”

Cung Linh Lung cẩn thận chỉnh sửa lại quần áo cho hai người bọn họ, cười lộ ra má lúm đồng tiền nói: “Các chị về nhà lại trang điểm, đổi kiểu tóc mới như lần biểu diễn văn nghệ lần trước đó, bảo đảm làm chồng các chị c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt luôn.”

“Ha ha, em Linh Lung, em không biết xấu hổ gì hết.” Liêu Thu Hoa cười vỗ nhẹ lên người cô.

“Chúng ta là phụ nữ, phải biết trang điểm xinh đẹp, ăn diện lộng lẫy, sống cuộc sống xinh đẹp vui vẻ của chính mình.”

“Chúng ta cũng không cần thiết cả ngày đều phải vây quanh trong phòng bếp và con cái, còn phải có ước mơ và lý tưởng của riêng mình, hiện tại các chị đều đã có công việc, có nguồn kinh tế ổn định, địa vị trong gia đình vững vàng, phải tăng lên chất lượng sinh hoạt của mình mới được.”

Các chị dâu nghe thế đều cười, Vu Hỉ Mai vỗ nhẹ lên người cô: “Trong số mấy người chúng ta, em là người hạnh phúc nhất, cũng chính em là người sáng suốt và nghĩ thoáng nhất.”

“Mỗi người đều có định nghĩa khác nhau về hạnh phúc, không cần phải so sánh với nhau, cũng không cần đua đòi. Điều kiện gia đình dư dả, tinh thần vui vẻ, vợ chồng hòa thuận, cha mẹ khỏe mạnh, con cái ngoan ngoãn nghe lời, đây đã là hạnh phúc lớn nhất trên đời này.”

Loading...