Cung Vãn Đường lau cho cháu ngoại xong, dùng khăn dày gói kỹ , đưa đến mặt cô : “Linh Lung, xem bé lớn nè.”
Nhìn thấy con trai tóc tai rậm rạp, gương mặt chút giống Lục Tĩnh Xuyên, cảm giác huyết mạch nối liền lập tức ập trong lòng, cảm xúc của Cung Linh Lung dâng trào , trong nháy mắt lập tức đỏ mắt lên: “Cục cưng.”
“Nó gào một cái nhắm mắt ngủ .”
Cung Vãn Đường nhẹ nhàng ôm lấy bé con, với cô: “Linh Lung, còn hai đứa nhỏ nữa, con tiếp tục rặn theo khẩu lệnh của bác sĩ, ôm bé lớn xem .
Lúc bà ôm bé lớn ngoài, bên ngoài đột nhiên một con gió lớn ập đến, cửa kính của bệnh viện gió thổi kêu rầm rầm.
Người nhà họ Lục đều nhào lên vui vẻ ôm lấy nhóc con, ba cha con Cung Khải Châu ở ở đối diện, dùng ánh mắt giao lưu hàm ý gì đó mà cả ba đều hiểu.
Lúc tiếng sấm lạ thường đầu tiên vang lên, bọn họ cũng suy nghĩ quá nhiều, tiếng sấm bất ngờ thứ hai vang lên lúc xuất hiện ngay lúc đứa bé chào đời.
Mà hiện tại một cơn gió khác thường xuất hiện…
Nhà họ Cung bọn họ truyền thừa đặc biệt, bí mật mà ngoài thể nào , các loại kỳ ngộ phù hợp khoa học, lúc Linh Lung mang thai biểu hiện khác thường, chừng ba đứa nhỏ chào đời đều cơ duyên đặc biệt gì đó.
“Lão Lục, cháu cố ngoan của cái nào.”
Cung Khải Châu gần, ông cụ Lục vui vẻ hớn hở nhường cháu cố cho ông ôm, tít cả mắt: “Bé xíu xiu, giống y như đúc lúc Tĩnh Xuyên mới sinh .”
Cung Khải Châu ôm lấy : “Gương mặt giống Tĩnh Xuyên, da giống Linh Lung, trắng nõn sạch sẽ.”
“Oa!”
Trong phòng sinh vang lên tiếng , giọng và âm lượng giống hệt như bé cả.
Lục Tĩnh Xuyên tiếng là lập tức xác định: “Lại là một thằng nhóc thối.”
Cùng lúc đó, gió ở bên ngoài mạnh hơn, phần phật ngừng, giống như tiếng dã thú như sư tử hổ báo đang tru lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-650.html.]
“Dự báo thời tiết chính xác chút nào, lúc nãy là sấm, bây giờ gió to, xem trời sắp mưa .”
Lúc ông cụ Lục cũng chú ý đến sự đổi thời tiết ở bên ngoài, ông nghĩ quá nhiều, chỉ hỏi: “Lan Cầm, Tĩnh Xuyên, hai đứa mang theo đủ quần áo và đệm chăn giữ ấm ? Linh Lung và ba đứa nhỏ thể cảm lạnh .”
“Ông nội, con mang đủ .”
Lục Tĩnh Xuyên cũng cảm thấy thời tiết hôm nay kỳ lạ, cũng tưởng là trời sắp mưa, duỗi tay ôm lấy đứa con trai trong tay ông ngoại, nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên m.ô.n.g nhỏ của bé con : “Bé cả thối, mới ngủ, con mở mắt cha cái ?”
Cung Vãn Đường ôm đứa thứ hai , cũng khăn gói kín mít, cho bọn họ: “Lại là một bé trai, bé hai nặng hơn một lạng.”
“Chị sui, vất vả .”
Chu Lan Cầm còn ôm cháu nội, đón lấy bé con, thấy đôi mắt nhóc con còn nhúc nhích, một con mắt giống như cố mở to, vội : “Bé hai, bà là bà nội của con nè.”
Hai đứa nhỏ lớn lên giống y như đúc, để ở bên cạnh thì sẽ thể phân biệt .
Đứa bé thứ ba đời chậm hơn, đợi chừng mười mấy phút, phòng sinh mới động tĩnh, bao lâu cũng vang lên tiếng nỉ non của con nít.
Nghe thấy âm thanh còn vang dội hơn cả hai , mặt Lục Tĩnh Xuyên căng thẳng, chút rầu rĩ : “Có lẽ là một thằng con trai .”
“Cả ba đứa đều một đứa con gái ?” Cung Thành Lãng híp mắt.
Lục Tĩnh Xuyên nghiêng về phía ông : “Cậu hai, cũng đẻ bốn đứa mới một đứa con gái ?”
Cung Thành Lãng: “…”
“Ha ha ha.”
Những khác ở bên cạnh đều .
Chu Lan Cầm ôm cháu nội buông tay, vui vẻ : “Con trai con gái đều . Nếu cả ba đều là con trai, bốn cha con nhà con cùng bảo vệ Linh Lung, nếu đứa bé thứ ba là con gái, ba cha con nhà con bảo vệ hai con bọn họ. Nếu hai vợ chồng của con đều con gái, chờ cơ thể Linh Lung nghỉ ngơi khỏe , ba đứa bé lớn hơn, lên kế hoạch sinh thêm đứa nữa.”