Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 64

Cập nhật lúc: 2024-11-09 20:00:19
Lượt xem: 70

Hôm qua Bạch Linh Lung có nói chuyện phiếm với anh rồi, Lục Tĩnh Xuyên biết nấu cơm, các món mì phở và hầm canh đơn giản anh đều có thể nấu rất ngon, các món chiên xào thì hơi kém đi một chút, nhưng mà miễn cưỡng cũng có thể ăn được.

“Linh Lung, con cũng ăn đi.”

Bạch Thủy Tiên nghĩ đến chuyện con gái lớn như thế cũng chưa ăn thịt được mấy lần thịt gà, trong lòng thật sự rất áy náy.

“Mẹ, có nguyên cái cà mèn to lắm, con đút mẹ ăn no trước, lát nữa lại ăn sau.”

Bạch Thủy Tiên hôn mê hai ngày đã không ăn không uống, là dựa vào truyền dịch để bổ sung dinh dưỡng, canh gà nóng hổi lại dinh dưỡng vào bụng, bà cảm giác toàn thân thoải mái hơn rất nhiều.

Bạch Linh Lung đút cho bà một chén canh gà to, đùi gà được hầm đến mềm rục cũng từ từ đút cho bà ăn, thấy bà thích ăn, cũng ăn được, lập tức nói: “Mẹ, ngày mai con lại hầm canh gà cho mẹ, uống nhiều canh dinh dưỡng sẽ khôi phục nhanh hơn.”

“Được rồi.”

Bạch Thủy Tiên dịu dàng cười nhạt, lần này tương đương với c.h.ế.t đi một lần, hiện tại lại khỏe mạnh sống trở lại, bà biết rõ tầm quan trọng của sức khỏe hơn bất cứ người nào khác.

Chỉ cần còn sống thì những chuyện còn đọng lại trong lòng đều có thể từ từ giải quyết từng chút một.

“Linh Lung, mẹ ăn no rồi, con ăn đi.”

Bạch Linh Lung gật đầu, cầm khăn tay lau miệng cho bà, lại rót ít nước ấm cho bà uống, chờ bà uống xong mới bưng cà mên lên từ từ ăn.

Lúc này trạng thái tinh thần của Bạch Thủy Tiên còn tạm được, cũng bắt đầu suy nghĩ chuyện khác, hỏi cô: “Linh Lung, con nói tình nhân của tên Bạch Kiến Nhân kia chính là con gái của phó hội trưởng ủy ban cách mạng thành phố Đàm đúng không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-64.html.]

“Đúng vậy, chồng mụ ta mới c.h.ế.t không đến hai tháng, có một cặp trai gái, nhà chồng cũng là loại người có uy tín và danh dự trong thành phố Đàm, nghe em họ của Lục Tĩnh Xuyên nói nhà chồng của bà ta đều nhận chức ở các đơn vị có thực quyền như bộ võ trang, đồn công an và đội dân binh.”

Bạch Thủy Tiên híp mắt lại, lại hỏi: “Chồng bà ta c.h.ế.t như thế nào?”

“Nghe nói là đột phát bệnh tim.”

Bạch Linh Lung thấy mẹ hỏi đến chuyện này, trong đầu nhảy số, bắt đầu suy đoán theo chiều hướng mưu mô hóa: “Mẹ, chồng của mụ đàn bà kia còn chưa đến bốn mươi tuổi, chồng vừa mới c.h.ế.t không lâu, hai người này đã thông đồng lại với nhau, mẹ không cảm thấy chuyện này rất quái dị sao?”

“Cái c.h.ế.t của chồng bà ta thì khó nói lắm, hai tên cặn bã này tám chín mươi phần trăm đã thông đồng với nhau từ sớm rồi.” Bạch Thủy Tiên đoán.

Bạch Linh Lung cũng có phỏng đoán giống như bà, nghĩ đến chuyện tên chó đẻ khốn nạn kia nói lúc trước, thương lượng với bà: “Mẹ, tối hôm qua hai thứ đê tiện cặn bã kia mất hết mặt mũi, hiện tại trong giới chính trị của thành phố Đàm đều đã lan truyền khắp nơi rồi. Nhà họ Tần chắc chắn sẽ không trơ mắt nhìn bọn họ bị bắt đến nông trường cải tạo, chắc chắn sẽ bắt tên cặn bã chó đẻ kia cưới mụ đê tiện, chiều nay ông ta chắc chắn sẽ đến nữa. Con dự định đòi lại một bộ phần tài sản nên thuộc về chúng ta trước, mẹ cảm thấy con đưa ra điều kiện như thế nào mới hợp lý đây?”

“Tiền bạc thì con cứ tùy tiện đưa ra một con số đi.”

Thật ra Bạch Thủy Tiên cũng không thèm tiền bạc của ông ta, bà chỉ muốn lấy về thứ thuộc về mình, bà xụ mặt xuống nói cho cô: “Linh Lung, lúc trước khi mẹ bị mất trí nhớ gặp được ông ta thì trên người còn mang theo gần một nghìn đồng, có có năm cây vàng, tất cả đều bị tên khốn đó lấy đi mất.”

“Cái gì?” Bạch Linh Lung lập tức thay đổi sắc mặt.

“Tên khốn đó chính là đồ đê tiện vô sỉ.”

Hiện tại mỗi khi nhắc đến Bạch Kiến Nhân, trong mắt Bạch Thủy Tiên chỉ còn lại hàn ý lạnh băng, lạnh lùng nói: “Linh Lung, hiện tại chúng ta đang ở vị trí chủ động, người sốt ruột là ông ta, con có thể tùy ý hét giá, ông ta muốn giữ được công việc và tương lai của mình, cho dù có hận c.h.ế.t chúng ta thì cũng sẽ đưa ra thôi.”

“Mẹ, con đã biết rồi.” Trong lòng Bạch Linh Lung đã có dự tính từ trước.

Loading...