Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 594
Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:35:36
Lượt xem: 26
Thấy ông ta không muốn ly hôn, trong mắt Nguyễn Ngọc Miên có chút ấm áp, đang định mở miệng nói gì đó, Lục Nam Chinh lại nói: “Bà cắt đứt toàn bộ mối quan hệ không tiếp xúc với nhà mẹ đẻ nữa, không tự chủ trương nhúng tay vào việc giáo dục của bà đứa nhỏ thì chúng ta sẽ tiếp tục chung sống giống như lúc trước. Nếu bà không làm được thì tiếp tục ở riêng, ai lo phận nấy, tôi sẽ đưa chi phí sinh hoạt cho bà đúng hạn.”
Bảo bà ta cắt đứt quan hệ với nhà mẹ đẻ, Nguyễn Ngọc Miên không làm được.
Ông ấy quyết định như thế, ở riêng trong thời gian dài thì có khác gì ly hôn đâu chứ.
Trong lòng Nguyễn Ngọc Miên cảm thấy lạnh căm căm, tức giận rống ông ấy: “Lục Nam Chinh, ly hôn!”
“Bà muốn ly hôn thì cũng phải đi tiếp thu giáo dục, làm tấm gương cho ba đứa nhỏ trước đã.” Giọng của Lục Nam Chinh rất lạnh nhạt.
Nguyễn Ngọc Miên tức giận đến mức toàn thân run lên, đột nhiên điên điên khùng khùng quát Chu Lan Cầm: “Chu Lan Cầm, chúng tôi sắp ly hôn rồi đó, có phải bà đắc ý lắm đúng không?”
“Bốp!”
Trả lời bà ta chính là một bàn tay của Lục Tĩnh Xuyên, còn có lời cảnh cáo vô cùng sắc bén: “Bà lại quát mẹ tôi thêm một câu nữa thử xem!”
Anh đánh không hề nương tay chút nào, mạnh đến mức Nguyễn Ngọc Miên cảm thấy hai mắt tối sầm, ngã nhào ra đất, một lúc lâu sau đầu óc vẫn còn chưa phản ứng lại.
“Lục Tĩnh Xuyên!”
Tuy rằng mẹ Nguyễn có chút bực bội vì con gái quá vô dụng, nhưng thấy bà ta bị một đứa nhỏ hơn đánh, lập tức xông lên bảo vệ bà ta, cũng gào thét với Chu Lan Cầm: “Đây là giáo dục nhà cô đó hả?”
“Mười bảy năm trước đã nên tát cho bà ta một bạt tay rồi, bây giờ mới đánh chỉ là vì bổ sung cho đủ mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-594.html.]
Sắc mặt Chu Lan Cầm vô cùng bình tĩnh trả lời, nhưng trong mắt lại tràn ngập ý cười, hơi kéo nhẹ cánh tay của con trai, trong mắt tràn ngập vẻ hiền hòa và từ ái: “Con là đàn ông, so đo với loại người không có nhân phẩm này làm gì, bà ta thích sủa bậy thì cứ để bà ta sủa đi, dù sao bà ta cũng là làm nhà họ Nguyễn mất mặt chứ không phải nhà họ Lục chúng ta.”
Lúc cha mẹ ly hôn, Lục Tĩnh Xuyên cũng đã hơn sáu tuổi, đã hiểu chuyện và có ký ức rồi, vẫn luôn nhớ rõ là Nguyễn Ngọc Miên phá hủy gia đình của bọn họ, phá hủy hôn nhân của cha mẹ, anh cực kỳ căm ghét người đàn bà Nguyễn Ngọc Miên này.
Anh cũng ghét nhà họ Nguyễn giống bà ta, chuyện năm đó cũng có hai ông bà già nhà họ Nguyễn này góp phần, là bọn họ đứng phía sau âm thầm tính kế, vừa lúc cha của anh lại ngu đột xuất, cho nên mới rơi vào bẫy của bọn họ.
Tuy rằng hai anh em bọn họ cũng rất ghét nhà họ Nguyễn, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện trả thù, nhưng hiện tại Lục Thu Hà và cháu gái nhà họ biết rõ Linh Lung là vợ của anh, lại âm thầm cố ý lén lút đẩy cô ngã, nếu anh không trả thù nhà họ Nguyễn một trận ra trò thì anh không đáng làm chồng!
“Phó cục trưởng Chu, tôi muốn cử báo Nguyễn Hướng Tiền - phó chủ nhiệm văn phòng bộ phận dân tộc dang díu với người khác, tằng tịu với người phụ nữ bên ngoài lại có con riêng, sinh sống xa hoa lãng phí hưởng lạc, mọi chi phí mà ông ta tiêu xài lại có lai lịch không rõ.”
Lục Tĩnh Xuyên đột nhiên mở miệng cử báo, làm người nhà họ Nguyễn sợ hết hồn, những người khác đều sửng sốt.
“Lục Tĩnh Xuyên, mày đừng có ăn nói bậy bạ.”
Người đầu tiên lên tiếng chính là hai ông bà già nhà họ Nguyễn, giọng nói của hai người bọn họ trở nên cực kỳ chói tai.
“Lúc trước Nguyễn Hướng Tiền từng mua một căn nhà cho người phụ nữ kia, là căn nhà số 125 ở hẻm cây hòe.” Lục Tĩnh Xuyên trực tiếp vạch trần chuyện này.
Ánh mắt Chu Lan Cầm sâu thẳm, xoay người đi phối hợp với con trai, ra lệnh: “Tiểu Cát, cậu đã nghe rõ chuyện đoàn trưởng Lục cử báo chưa, vụ án này giao cho cậu phụ trách, nhanh chóng hành động. Còn nữa, chuyện Nguyễn Ngọc Miên đi tiếp thu giáo dục cũng do cậu tiếp nhận.”
“Vâng, phó cục trưởng Chu.” Tiểu Cát lập tức dẫn người đi làm việc.”
Thấy Lục Tĩnh Xuyên ra tay với con trai, chẳng khác nào đ.â.m thẳng vào điểm yếu của nhà họ họ Nguyễn, rõ ràng là đang cố ý trả thù nhà họ Nguyễn, hai ông bà già giận đến mức hàm răng phát run, tức giận trừng mắt nhìn anh, cũng không rảnh lo chuyện con gái và cháu ngoại, dẫn theo những người khác trong nhà họ Nguyễn hoảng loạn rối loạn rời đi.