Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 482
Cập nhật lúc: 2024-11-15 08:41:28
Lượt xem: 20
Chờ bác sĩ khám xong, hai vợ chồng cùng nhau ra khỏi phòng khám, Lục Tĩnh Xuyên kéo cô ngồi xuống ghế, nhỏ giọng thương lượng với cô: “Linh Lung, em tính thế nào?”
“Tĩnh cái gì?”
Cung Linh Lung vẫn còn đang đắm chìm trong niềm vui, hoàn toàn không nghĩ đến quá nhiều thứ.
Thấy gương mặt anh tràn ngập vẻ lo lắng và nghiêm túc, vỗ nhẹ lên mu bàn tay anh nói: “Anh đừng nghĩ quá nhiều, em khỏe lắm, bình thường lại ăn uống đầy đủ dinh dưỡng, con của chúng ta đều rất khỏe mạnh, cho dù là sinh đôi hay sinh ba thì em đều có lòng tin có thể cho bọn nhỏ chào đời một cách thuận lợi.”
Nói đến đây, cô hơi tạm dừng rồi lại nói: “Nếu sinh tự nhiên quá nguy hiểm, cần phải sinh mổ thì cứ mổ đi, có tiêm thuốc tê mà, em không sợ.”
Lục Tĩnh Xuyên đang sợ cái này, tuy rằng trong bệnh viện cũng có trường hợp sinh mổ, nhưng nếu như không đến mức bất đắc dĩ thì phụ nữ mang thai và người nhà đều sẽ không chấp nhận được phương pháp này.
“Được rồi, tạm thời đừng nghĩ đến chuyện khác, sinh đôi sinh ba là may mắn của nhà chúng ta, là chuyện vui, chúng ta đi về báo tin vui, lại gọi điện thoại cho mẹ nữa.” Suy nghĩ của Cung Linh Lung rất lạc quan, sốt ruột muốn đi báo cho mẹ và mẹ chồng biết tin vui này.
Bên ngoài bệnh viện chính là phòng điện thoại, lúc Lục Tĩnh Xuyên đi đến phòng thuốc mua thuốc bổ, Cung Linh Lung đi gọi điện thoại cho mẹ chồng trước.
Điện thoại vừa mới được kết nối, cô đã vui vẻ gọi: “Mẹ.”
“Linh Lung.”
Nghe được tiếng của con dâu, trên mặt Chu Lan Cầm lập tức xuất hiện nụ cười, giọng nói cũng mang theo ý cười: “Mẹ chồng nàng dâu chúng ta đúng là quá hiểu ý nhau, mẹ còn đang nghĩ hôm nay được nghỉ ở nhà, đang định gọi điện thoại cho con đây. Chiều nay mẹ ở nhà ngủ trưa nằm mơ thấy một giấc mộng đẹp, mẹ mơ thấy có rất nhiều bé con vây quanh mẹ, gọi mẹ là bà nội, còn xin kẹo của mẹ nữa.”
Cung Linh Lung nghe vậy cười nói: “Mẹ, vậy mẹ có nhớ trong mơ của mẹ có mấy đứa không?”
“Không thấy rõ, mẹ chỉ nhớ là có nhiều lắm, ôm chân mẹ kêu mãi không ngừng ríu rít ồn ào làm mẹ đau cả đầu.” Chu Lan Cầm nói đến chuyện này là lại cười vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-482.html.]
“Mẹ, giấc mơ của mẹ sắp trở thành sự thật rồi.” Cung Linh Lung cười báo cho bà ấy biết.
“Hả?”
Chu Lan Cầm sửng sốt, bà ấy vốn dĩ còn đang dựa vào ghế sofa, lúc này cơ thể đột nhiên ngồi thẳng, mặt mày kích động hỏi: “Linh Lung, ý của con là giấc mơ của mẹ sắp thành sự thật?”
“Dạ đúng, con vừa mới đến bệnh viện bộ đội khám thai xong, hiện tại đã xác định là có hai đứa rồi, bác sĩ nói có lẽ là ba đứa, hiện tại tháng còn nhỏ, thiết bị siêu âm còn chưa nhìn thấy quá rõ ràng, bác sĩ bảo con nửa tháng sau lại đến kiểm tra lại lần nữa.”
“Thật à? Thật sao?”
Chu Lan Cầm mừng rỡ nhảy cẫng lên, thấy con trai út từ trong phòng đi ra, kích động báo cho cậu biết tin vui này: “Tĩnh Dương, chị dâu con mang thai sinh đôi hoặc là sinh ba đó.”
“Hả?” Lục Tĩnh Dương bước đến gần: “Vẫn còn chưa xác định sao?”
Chu Lan Cầm vội vàng thuật lại lời Cung Linh Lung nói cho cậu nghe, nói xong lại kích động nói với con dâu: “Linh Lung, mang thai hai đứa hoặc ba đứa sẽ rất vất vả, bình thường con nhớ nghỉ ngơi nhiều vào, ăn nhiều một chút, hiện tại trong bụng con còn có rất nhiều cái miệng nhỏ đang cần ăn đó. Lát nữa mẹ sẽ đi tìm bà con bạn bè đổi một ít phiếu, con ăn uống đừng có tiết kiệm gì cả, nhất định phải điều dưỡng cơ thể cho tốt, đi làm cũng đừng quá vất vả, mọi chuyện đều phải ưu tiên sức khỏe của mình lên hàng đầu.
“Mẹ, dạo gần đây con ăn ngon nhiều lắm, một ngày ăn năm sáu chén cơm vẫn còn chưa thấy no, lượng cơm ăn gấp hai ba lần lúc trước.” Cung Linh Lung cười báo cho bà ấy.
“Ui cha, trong bụng có nhiều cục cưng, ăn nhiều là phải rồi.”
Chu Lan Cầm vui vẻ muốn chết, lại hỏi: “Linh Lung, Tĩnh Xuyên có ở đó không? Mẹ nói vài câu với nó.”
Lục Tĩnh Xuyên cũng vừa lúc xách theo đồ đi ra, Cung Linh Lung lập tức gọi anh lại: “Anh Tĩnh, anh mau đến đây, mẹ có chuyện muốn nói với anh nè.”
Chu Lan Cầm cầm điện thoại dặn dò con trai phải chăm sóc tốt cho con dâu, nói suốt hai tiếng đồng hồ, lại nói chuyện với con dâu một lúc, cúp điện thoại rồi vội vàng đi báo tin vui cho bốn ông bà nhà mình.