Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 458
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:39:53
Lượt xem: 15
Hàn Tế biết trong lòng bà băn khoăn cái gì, cũng đoán được người ra tay với nhà họ Cung có được thân phận và địa vị không thấp, đối phương chắc chắn là người có quyền trong kinh đô.
Mấy năm nay bọn họ vẫn luôn âm thầm điều tra chuyện của nhà họ Cung, chỉ có điều lại không điều tra ra được bao nhiêu manh mối có tác dụng, điều này lại càng thêm chứng minh ở thời điểm ra tay, người kia cũng đã có được quyền thế ngập trời, nếu không cũng không thể xử lý mọi chuyện một cách sạch sẽ như thế.
Bạch Thủy Tiên cảm động trước tình cảm của nhà họ Hàn, bà biết nếu mình cứ từ chối mãi sẽ làm cho bác Hàn cảm thấy khó chịu, suy nghĩ một lúc rồi mới nói với ông ấy: “Hàn Tế, sáng nay tôi đã gọi điện thoại với bác Hàn rồi, nhưng mà những việc này tôi lại không tiện nói với bác ấy trong điện thoại.”
“Tôi đã có kế hoạch rõ ràng cho chuyện báo thù rồi, phiền anh chuyển lời đến bác Hàn giúp tôi, tôi sẽ không làm việc xúc động.”
“Tôi vẫn còn chưa điều tra ra được ai là người chủ mưu chuyện hại nhà họ Cung, nhưng tôi dám khẳng định người kia ở kinh đô. Có lẽ đối phương là người có địa vị rất cao, hiện tại chắc chắn đã bị lún sâu vào trong chuyện tranh đấu quyền thế, chờ sau này chúng tôi xác định được thân phận của người kia rồi, đến lúc đó lại mời bác Hàn ở phía trước giúp đỡ thúc đẩy một chút.”
Hàn Tế không hề do dự mà gật đầu đồng ý ngay: “Được, tôi sẽ nói lại với cha, chờ đến thời cơ thích hợp, nhà họ Hàn nhất định sẽ dốc hết toàn lực.”
“Tôi sẽ không nói lời cảm ơn với anh, để tránh cho trở nên xa lạ.”
Bạch Thủy Tiên hơi cười nhạt, nụ cười có chút chua xót, bà suy nghĩ một lúc rồi lại thỉnh cầu: “Hàn Tế, tôi còn có một việc muốn nhờ anh.”
“Vãn Đường, em nói đi.” Hàn Tế ngồi ngay ngắn, mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm vào bà.
“Nếu có một ngày như thế, còn phiền anh bảo vệ Linh Lung và con của con bé giúp tôi.”
Bạch Thủy Tiên không có khả năng tiên đoán, không thể nào đoán được chuyện gì sẽ phát sinh trong tương lai, tuy rằng con gái có được năng lực truyền thừa đặc biệt, có được bản lĩnh tự bảo vệ mình, nhưng khi chuyện ngoài ý muốn xuất hiện thì chưa chắc có thể tránh đi kịp lúc.
Con gái và đứa cháu sắp ra đời chính là giọt m.á.u cuối cùng của nhà họ Cung, mạng sống của bọn họ còn quan trọng hơn mạng của bà rất nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-458.html.]
Nghe lời dặn dò gần như lời trăn trối của bà, trong lòng Hàn Tế khó chịu giống như bị nhét đầy bông: “Vãn Đường, Linh Lung là con gái của em, đứa bé trong bụng con bé cũng là con cháu của nhà họ Cung, em không nói thì tôi cũng sẽ bảo vệ tốt hai đứa nhỏ, Tĩnh Xuyên cũng sẽ bảo vệ tốt vợ con của nó.”
“Em cũng đừng suy nghĩ đến những chuyện khác, em không muốn tôi nhúng tay vào chuyện này, tôi tôn trọng em, tôi sẽ không nhúng tay, em cứ việc tự do thoải mái mà đi là, tôi sẽ cố gắng bảo vệ em thật tốt, sẽ không cho bất cứ người xấu nào xúc phạm đến em.”
“Cảm ơn.”
Mắt Bạch Thủy Tiên đỏ lên, ngoại trừ hai chữ này ra, bà cũng không biết phải nói cái gì nữa.
Lúc trước Hàn Tế chưa bao giờ thấy bà khóc, nhìn thấy nước mắt đang dần dần ngưng tụ trong mắt bà, nghĩ đến những cực khổ và sỉ nhục mà bà đã phải chịu trong mấy năm nay, ông ấy lại cảm thấy đau lòng đến mức không thể nào thở nỗi.
Ông ấy không biết vì sao ông trời lại phải đối xử với bà như thế, bà dịu dàng, tốt đẹp lại tốt bụng như thế, tên Thôi Trí Viễn khốn nạn kia được đến bà lại không biết quý trọng, làm bà phải chịu khổ trong hôn nhân, còn chưa kịp chữa lành vết thương thì đã phải trơ mắt nhìn cha mẹ và các anh c.h.ế.t thảm, khó khăn lắm mới chạy thoát thì lại rơi vào trong tay của ác ma.
Hàn Tế không dám tưởng tượng đến những năm nay bà đã phải chịu những cực khổ gì.
Bạch Thủy Tiên lau nước mắt, bạo lực đè nén hết mọi đau khổ vào sâu trong lòng, nở một nụ cười có phần gượng gạo: “Không bàn đến chuyện nhà họ Cung nữa, hiện tại còn không tốt lắm, sau này sẽ tốt thôi.”
“Sau này chắc chắn sẽ tốt thôi.”
Hàn Tế đè nén xuống sự khó chịu trong lòng, chuyển sang đề tài khác: “Vãn Đương, Linh Lung là con gái của Thôi Trí Viễn đúng không?”
Bạch Thủy Tiên gật đầu: “Đúng vậy, sau khi nhà mẹ đẻ xảy ra chuyện, tôi mới phát hiện ra mình đã mang thai.”
“Tên khốn nạn Thôi Trí Viễn này.”
Hàn Tế siết chặt bàn tay phát ra tiếng răng rắc, nghiến răng nghiến lợi, ước gì có thể lập tức lao lên túm chặt tên kia đánh một trận tơi bời.