Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 361
Cập nhật lúc: 2024-11-14 07:02:18
Lượt xem: 33
Tuy rằng giá cả thấp hơn trước kia, nhưng phiên dịch xong một cuốn sách thì cũng có thể kiếm được vài trăm đồng, có thể giảm bớt gánh nặng kinh tế trong gia đình, Bạch Thủy Tiên vẫn khá hài lòng với giá cả này.
Thật ra Cung Linh Lung cũng có chút muốn làm thử, cô cũng rất giỏi tiếng Anh, trình độ chuyên nghiệp cấp tám, khẩu ngữ vừa chuẩn lại vừa trôi chảy, nói chuyện với người nước ngoài cũng không có bất cứ vấn đề gì cả, nhưng nguyên chủ lại chưa bao giờ tiếp xúc tiếng Anh, nếu cô gửi bài lại bị mẹ phát hiện thì sẽ rất khó giải thích, ngược lại còn sẽ làm mẹ nghi ngờ về sự khác thường của cô, ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai mẹ con.
Cho nên ý tưởng này chỉ chợt lóe lên trong đầu cô, sau đó đã bị cô quăng sang một bên.
Hai mẹ con ăn cơm xong, Cung Linh Lung tìm chủ nhiệm Dương mượn một chiếc xe ba bánh của đơn vị, chở mẹ và túi đồ nặng trĩu kia đến viện điều dưỡng.
Lãnh đạo lớn tuổi kia cực kỳ nhiệt tình và hào phóng, mấy thứ chiến hữu của ông ấy gửi đến đều là của quý trong núi của vùng Đông Bắc, lúc Cung Linh Lung ra về còn bị ông ấy nhét cho hơn nửa túi hạt thông, quả phỉ và hạch đào.
Lúc cô đạp xe ba bánh quay về đơn vị, thấy ngoại trừ bí thư Nghiêm ra, những người khác đều đang ở trong kho hàng nói chuyên, cô lập tức xách theo túi xách đi qua, chia một ít quà tặng mà lãnh đạo mới cho cô cho mọi người cùng ăn.
Chủ nhiệm Dương nói cho cô nghe tin tức mới nhất mà bà ấy vừa mới nhận được: “Linh Lung, tôi vừa mới gặp được cục trưởng Trần ở bên ngoài, nghe ông ấy nói Vu Nam đã nhớ ra thân phận của hai thiếu niên đánh bà ta và Mạnh Hiểu Dĩnh rồi, hiện tại người của đồn công an đang bắt đầu lùng sục bắt người đó.”
Ánh mắt của Cung Linh Lung hơi d.a.o động, vội vàng hỏi thăm: “Hai thiếu niên kia không phải lưu manh à? Bọn họ có thù oán gì với bọn họ sao?”
“Bọn họ không phải lưu manh, ông nội của bọn họ là một bác sĩ đông y rất nổi tiếng, còn từng là giảng viên đại học kinh y công lập, sau đó lại bởi vì đủ loại nguyên nhân nên gia đình bị hạ phóng đến khu Hồ của thành phố Hán để lao động cải tạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-361.html.]
“Chắc là khoảng bốn năm năm trước, nghe nói là bên trên đưa ra mệnh lệnh gì đó, bắt giáo sư đông y này nộp lên tư liệu học thuật và phối phương chế thuốc, ông ấy lại nói đó là công thức gia truyền để từ chối.”
“Lúc đó người phụ trách đốc xúc việc này chính là Mạnh Hòa, cha của Mạnh Hiểu Dĩnh, ông ta vừa mới thăng chức, sốt ruột muốn lập công nên làm việc rất cấp tiến, xung đột với người nhà này, làm vợ của giáo sư bị thương, suýt chút nữa còn nguy hiểm đến tính mạng.”
“Người nhà này đều là người cứng đầu, thà c.h.ế.t cũng không chịu đưa công thức ra, sau đó ông ta lại đổ thêm tội khác lên đầu bọn họ, sung quân bọn họ đến Tây Bắc để lao động cải tạo, dạo gần đây không hiểu sao lại quay về thành phố Hán lần nữa.”
Cung Linh Lung vừa nghe nói giáo sư kia là người giảng dạy tại học viện kinh y công lập, có lẽ là người quen của mẹ, nghĩ đến giáo sư đông y này lại bị hãm hại như thế, trong lòng cực kỳ khó chịu, âm thầm hỏi thăm thử: “Sao Vu Nam lại đột nhiên nhớ ra thế?”
“Người nhà bọn họ đều mất việc hết rồi, đã không còn nguồn thu nhập nữa, bà ta bị thương nặng, phải chi tiêu không ít, thuốc tây lại đắt, cho nên bà ta mới nghĩ đến chuyện dùng thuốc đông y để điều trị, cho nên mới đột nhiên nghĩ đến giáo sư Thủy.”
“Nghe nói hai thiếu niên kia rất giống giáo sư Thủy, lúc trước khi gia đình giáo sư Thủy còn ở thành phố Hán thì người nhà họ Vu và mấy người Mạnh Hiểu Dĩnh đều từng gặp qua.”
Mọi người nói xong chuyện này lại quay về bắt đầu làm việc. Cô vừa quay về văn phòng, chủ nhiệm Dương lập tức giao nhiệm vụ hai ngày tới cho cô: “Linh Lung, đợt vật tư đợt trước đều đã phân phát xong hết rồi, hiện tại có lẽ cũng đã đưa đến các đơn vị cứu tế, hai ngày nay cô đi thăm hỏi xác nhận, nếu có nơi chưa được phân phát thì cô mau đi thúc giục tổ dân phố nhanh chóng làm xong chuyện này.”
“Được rồi, vậy bây giờ tôi lập tức đi thăm hỏi ngay.” Cung Linh Lung lập tức dọn dẹp đồ đạc.
“Cô đi làm đến giờ tan ca thì trực tiếp ra về luôn đi, chờ cô đi thăm hỏi xong hết rồi lại đi báo cáo với tôi một lượt luôn.” Chủ nhiệm Dương nói xong, cầm hồ sơ đi đến văn phòng của bí thư Nghiệp họp.