Thập niên 70: Quân tẩu đanh đá ngược tra vả mặt - Chương 135
Cập nhật lúc: 2024-11-11 14:05:20
Lượt xem: 59
“Đừng khóc nữa.”
Tần Đức Xuân vốn dĩ đã tức đến muốn lên cơn đau tim, nhưng Tần Mộng Lan lại vẫn cứ ở bên cạnh gào khóc, gào đến mức cảm xúc của ông ta càng táo bạo hơn, rất muốn đánh người.
Không biết con dâu trưởng nhà họ Tần tìm đâu ra một cái khăn lông, mặt nhăn mày nhó quăng cho em chồng, bảo bà ta lau khô cái mặt mèo dính đầy phấn và nước mắt đi, sau đó đi sang bên cạnh đỡ cha mẹ chồng đứng lên.
“Ly hôn.”
Tần Đức Xuân đứng lên, vừa ngồi xuống ghế đã lập tức mở miệng, ông ta đang nói chuyện với Bạch Kiến Nhân đang nằm rạp dưới đất như một con ch.ó chết.
Bạch Kiến Nhân đã sớm đoán được mọi chuyện sẽ như thế này, hiện tại ông ta đã trắng tay, lại mất sạch danh dự, công việc cũng coi như xong, sau sự kiện ngày hôm nay, ông ta sẽ không còn đất dừng chân ở thành phố Đàm này nữa, nhà họ Tần chắc chắn sẽ không cho ông ta ở lại làm xấu danh dự của nhà họ Tần.
Chỉ có điều, muốn làm ông ta giỏ tre múc nước công dã tràng, không vớt được cái gì đã bỏ cuộc, không có cửa đâu.
Đã đến nước này rồi, ông ta cũng không giả vờ nữa, lộ ra sắc mặt tham lam lại xấu xí của mình.
“Muốn ly hôn cũng được thôi, dù sao thì tôi và Tần Mộng Lan cũng là vợ chồng chính thức rồi, lúc trước cũng lên giường rất nhiều lần, là con rể danh chính ngôn thuận của nhà họ Tần mấy người. Hiện tại mấy người muốn đuổi tôi đi, chỉ cần cho tôi thứ khiến tôi hài lòng, tôi sẽ lập tức đi ngay.”
“Ông còn muốn đòi hỏi, ông lấy đâu ra mặt mũi thế hả?”
Tần Mộng Lan là người đầu tiên nổi điên, lại tiến lên vả cho ông ta hai bạt tay thật mạnh.
“Khụ khụ…”
Bạch Kiến Nhân vốn dĩ đã bị thương không nhẹ rồi, lần này lại ăn thêm hai cái tát, lập tức phun ra một ngụm máu.
Thấy mụ già điên này lại nổi điên muốn lấy mạng của ông ta, ông ta dùng hết toàn bộ sức lực cuối cùng trong người đẩy bà ta ra, điên điên khùng khùng uy hiếp: “Hôm nay nếu tôi c.h.ế.t đi, nhà họ Tần mấy người cũng sẽ chịu không nổi hậu quả đâu, anh em của tôi nhất định sẽ báo thù cho tôi, ngày tàn của mấy người cũng sẽ đến nhanh thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-135.html.]
Lúc ông ta đưa ra lời uy h.i.ế.p tàn nhẫn này, ánh mắt âm ngoan như rắn độc nhìn chằm chằm vào người Triệu Ngọc Thục.
Ông ta là do Triệu Ngọc Thục một tay nâng đỡ, ngay từ đầu cũng là quen biết bà ta ở huyện Dương, sau này dần dần được bà ta đánh giá cao, là bà ta ra mặt điều ông ta đến thành phố Đàm, mấy năm nay ông ta đã ra mặt làm rất nhiều chuyện vi phạm pháp luật cho bà ta.
Nói chính xác hơn thì, ông ta đã nắm thóp được điểm yếu c.h.ế.t người của Triệu Ngọc Thục.
Triệu Ngọc Thục đã chuẩn bị sẵn tâm lý rằng mình sẽ bị ông ta uy hiếp, trong mắt hiện lên sát ý nồng đậm, giọng nói nhẹ nhàng từ khẽ răng vang lên: “Không ngờ rằng tôi còn nuôi phải một con ch.ó dữ biết cắn ngược lại chủ nhân nữa đó.”
Bạch Kiến Nhân đi theo bên người bà ta rất nhiều năm, thật ra rất hiểu biết thủ đoạn và tính cách của bà ta, bà ta là một người độc ác vô tình lại ra tay tàn nhẫn chính hiệu, người rơi vào trong tay bà ta đều không có kết cục tốt lành gì.
Hôm nay bọn họ chẳng khác nào đã trở mặt với nhau, ông ta cũng biết mình chắc chắn không có kết cục tốt lành gì, nhà họ Tần chắc chắn sẽ không tha cho ông ta.
Sớm muộn gì cũng phải chết, nhưng hiện tại ông ta còn chưa muốn chết.
Ông ta cảm thấy mình còn có thể liều thêm lần nữa.
“Cho tôi năm vạn, tôi lập tức ly hôn với Tần Mộng Lan, sẽ vĩnh viễn rời khỏi thành phố Đàm, không bao giờ xuất hiện trước mặt mấy người nữa.”
Hiện tại Bạch Kiến Nhân chỉ muốn tiền, muốn tiền mặt.
Hiện tại ông ta còn chưa biết rằng mấy thứ trong hang động sau núi căn nhà lầu của mình đã mất sạch, nhưng mà mấy thứ bị giấu nơi đó toàn là vàng, trang sức, lương thực và vải vóc, trong khoảng thời gian ngắn ông ta cũng không thể nào dọn đi được, hiện tại chỉ muốn lấy tiền mặt trong tay nhà họ Tần, sau đó sửa tên đổi họ, cao chạy xa bay.
Còn công việc và danh tiếng, không có thì không có thôi, đổi sang một nơi khác không có ai quen biết ông ta, trong tay ông ta có tiền, vẫn có thể sống sung sướng như cũ, cũng có thể dùng tiền để mua công việc, sống cuộc sống nở mày nở mặt.
Còn mớ tiền tài ông ta để lại ở thành phố Đàm, chờ sau này ông ta lại lén quay về lấy là được rồi.
Có vài thứ kia, đời này ông ta đã có thể ăn sung mặc sướng, sống cuộc sống giàu có sung sướng mà mọi người đều hâm mộ.