Đàm Ngọc Dao hành hạ chịu nổi, rõ ràng ăn thứ, nhưng ngửi thấy mùi thức ăn nôn.
Suốt ngày chỉ thể ăn chút trái cây lót bụng. Người nhanh chóng gầy trở . Thậm chí còn gầy hơn .
Người gầy, nhưng bụng ngày càng lớn. Người nhỏ nhắn mà bụng to, đáng sợ. Đường Nghị Dương hận thể dính cô, giúp cô đỡ bụng.
Cẩn thận "phục vụ" suốt 8 tháng, sắp sinh , trong nhà xảy một chuyện lớn.
Oanh Oanh biến mất...
Ngoại Truyện 4
Chuyện Đường Nghị Dương dám với vợ, sợ rằng cô sẽ lo lắng quá mức ảnh hưởng đến t.h.a.i nhi.
Vợ chồng Đàm Dục Dân cũng cùng suy nghĩ, họ gọi Ngọc Châu và vợ của Lê Khiêm tới, nhờ họ ở bên cạnh chăm sóc con gái.
Từ khi Đàm Ngọc Dao mang thai, thỉnh thoảng trong làng ghé qua sân nhà cô chơi. Vài bà trẻ thường phơi nắng, giày và trò chuyện với .
Người bình thường lẽ lừa qua . Đàm Ngọc Dao là ai? Ngồi xuống sân một lúc, cô hết những lời thật lòng từ mấy , rằng ruột biến mất. Làm cô thể yên?
Cô lập tức ngoài để cùng tìm kiếm.
Thấy thể giấu nữa, Đường Nghị Dương cũng đành bất lực kể hết chuyện cho cô.
"Buổi sáng, Oanh Oanh chơi ở đầu làng với vài đứa trẻ trong thôn. Gần trưa thì những đứa trẻ khác đều về nhà, chỉ nó về. Mẹ và cha ngoài tìm. Những đứa trẻ đều thấy nó hình như về nhà. Cả làng tìm sơ qua một lượt nhưng thấy , đều lo lắng. Cha báo cảnh sát, em đừng quá lo lắng nhé. Nếu em mà lo lắng quá mức, gia đình chúng sẽ càng rối ren hơn."
Trong lòng Đàm Ngọc Dao nóng như lửa đốt, thể lo lắng . Oanh Oanh mười tuổi, hiểu chuyện. Nếu tự ngoài chơi, chắc chắn cô bé sẽ báo với bạn bè hoặc gia đình. Giờ đây, việc cô bé mất tích mà hề lên tiếng chứng tỏ chắc chắn xảy chuyện gì đó.
"Anh dẫn em đến nhà mấy đứa trẻ hỏi thêm xem."
Cô kiểm tra xem liệu bọn trẻ dối . Không cô nghĩ nhiều, mà thực sự cô sợ hãi. Có lẽ do ấn tượng quá sâu sắc từ chương trình pháp luật mà cô từng xem.
Mấy đứa trẻ cùng bơi, kết quả một đứa đuối nước, những đứa còn kêu cứu, cũng thông báo cho gia đình đứa trẻ gặp nạn mà còn lừa dối rằng đứa trẻ về nhà, khiến cả làng tìm kiếm vô ích suốt nhiều ngày.
Đó là điều mà cô thấy nhất.
May mắn , khi thử nghiệm, hóa bọn trẻ giấu diếm gì cả. Chúng thực sự thấy Oanh Oanh về nhà.
kỳ lạ, từ đầu làng về nhà chậm lắm cũng chỉ mất mười phút. Giữa đường còn hơn mười hộ gia đình. Sao Oanh Oanh thể biến mất giữa đường?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/263.html.]
"Đã hỏi thăm mấy hộ gia đình dọc đường ?"
Đàm Ngọc Dao vẫn cảm thấy Oanh Oanh hẳn vẫn đang ở trong làng.
"Đã hỏi hết , tổng cộng 13 nhà. Đàn ông đều đồng, ở nhà chỉ trẻ con hoặc già, ai chú ý đến đường . Tất cả đều thấy gì."
Đường Nghị Dương cẩn thận đỡ vợ, sợ cô trượt chân. Anh định khuyên cô về, nhưng vẻ mặt lo lắng của cô, nuốt lời bụng.
Vừa vài bước, Đàm Ngọc Dao chợt vỗ đầu, gần như nhảy dựng lên.
"Em thật ngốc! Tiểu Phì, mau đưa em lên núi, chúng tìm ch.ó Đen! Mũi của nó thính, chắc chắn thể tìm thấy Oanh Oanh!"
Đường Nghị Dương cũng lập tức nhận .
", hai con ch.ó đó chắc chắn thể tìm thấy . em đừng , chạy nhanh hơn, sẽ tìm ch.ó Đen . Em cứ đợi núi."
Đàm Ngọc Dao cố gắng theo , ngoan ngoãn đợi núi. Chưa đầy một lúc, cô thấy tiếng động từ phía hàng rào, tưởng là Tiểu Phì, nhưng khi bước tới xem thì cô c.h.ế.t lặng.
Một phụ nữ tóc ngắn mập đang cõng một bé gái từ bên trong bước . Chính là Oanh Oanh, mất tích!
"Đàm Ngọc Dao? Đừng hòng la lên, nếu cô dám la, sẽ g.i.ế.c nó!"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Người phụ nữ rút một chiếc kéo cũ từ túi áo, đặt cổ Oanh Oanh để đe dọa.
Ngay khi giọng vang lên, Đàm Ngọc Dao nhớ đó là ai.
Lý Yến…
Lo ngại vì Oanh Oanh đang trong tay cô , Đàm Ngọc Dao dám lớn tiếng gọi . Dù Tiểu Phì tìm ch.ó Đen, chúng sẽ sớm tới.
"Cô bắt nó để gì?"
Lý Yến trả lời, chỉ ôm chặt Oanh Oanh, từ từ di chuyển về phía khu rừng nhỏ bên đường.
Thực hôm nay Lý Yến về làng ý định gì đặc biệt, chỉ mượn tiền từ . Kết quả đường , cô tình cờ thấy cô bé từng gọi là ở thị trấn. Lửa giận trong lòng cô bùng lên ngay lập tức.
Nếu vì cô bé , chồng cô sẽ nghi ngờ và phát hiện chuyện cô ngoại tình. Người tình của cô, khi chuyện bại lộ, cuỗm tiền bỏ trốn, để cô một nuôi con trai, sống dựa khác, chịu đựng ánh mắt kỳ thị của , bữa no bữa đói.
Ông Tạ già, chịu ly dị, còn cô sinh thêm đứa con nữa. Lý Yến ngoài một cũng để nuôi con, nghĩ rằng sống trong nhà họ ít nhất cơm ăn.
Hai cứ tiếp tục sống chung với những toan tính riêng.