Thập Niên 70: Nhật Ký Giảm Béo Của Hồ Yêu - 259

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:18:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoại Truyện 2

Sau khi ở trong thành phố tỉnh một tuần, cặp vợ chồng mới cưới trở về làng. Ngôi nhà mới đối diện núi Tiểu Lương dọn dẹp sẵn sàng từ lâu.

Đường Nghị Dương từng thấy ngôi nhà mới của , nên khi bước , tò mò. Anh xoay trái ngó , xem xét khắp nơi.

Đàm Ngọc Dao sắp xếp những thực phẩm bổ dưỡng và vải vóc mang từ thành phố tỉnh về, định cất một phần, còn sẽ mang về nhà đẻ.

"Tiểu Phì, mau đây giúp em xem."

Có hai màu hoa vải, cô thể quyết định .

"Sao ?"

Đường Nghị Dương bước với nụ rạng rỡ mặt.

"Hãy giúp em xem, em mặc cái nào hơn?"

Hai mẫu hoa giống , chỉ khác về màu sắc. Một tấm là màu xanh trời, tấm là màu vàng sáng.

Đàm Ngọc Dao định tặng một tấm cho Trần Anh. Nhìn cô sắp sửa gả đến đây, là bạn nên tặng một tấm vải để chúc mừng.

Đường Nghị Dương quan sát vợ từ đầu đến chân, nhưng ánh mắt hề tấm vải.

"Đẹp."

Đàm Ngọc Dao: "..."

"Đường Tiểu Phì, mắt của ..."

"Vợ quá , kiềm chế mà."

Đường Nghị Dương tiện tay ôm lấy eo vợ, cúi xuống hôn hai cái thì thấy hai tiếng ho khan ở cửa.

Không cần đoán cũng là bố vợ đến.

Đường Nghị Dương lập tức đổi sang khuôn mặt tươi niềm nở.

"Bố đến ! Đã ăn cơm ? Tìm con tìm Dao Dao?"

Tốc độ đổi biểu cảm khiến Đàm Ngọc Dao cũng khâm phục.

Đàm Dục Dân đến vì thấy sắp đến giờ ăn cơm, nếu bây giờ bảo đôi vợ chồng trẻ nấu ăn thì phiền phức, nên ông đến gọi họ ăn. Không ngờ bắt gặp cảnh mật của hai .

Ôi.

Trong lòng vẫn nặng trĩu, nhưng con gái lấy chồng , ông chỉ thể nghĩ thoáng thôi.

"Thu dọn đồ đạc, qua nhà cũ ăn cơm. Tối khỏi nấu nướng nữa."

Đàm Ngọc Dao lập tức gật đầu đồng ý.

"Dạ, bố về , chúng con thu dọn đồ sẽ qua ngay."

Đàm Dục Dân gì thêm, khỏi cửa.

Thấy bố vợ , Đường Nghị Dương thở phào nhẹ nhõm. Không hiểu mỗi mặt bố vợ, cảm thấy chột .

"Vợ ơi, em xem khi nào bố thấy sẽ nở nụ ?"

Đường Nghị Dương lên giường, vô tình đè lên chiếc khăn quàng cổ mới của Đàm Ngọc Dao. Cô dùng hết sức mới kéo . Bực , cô cầm khăn quàng cổ đ.á.n.h nhẹ .

"Đến khi bố vợ thì chắc sẽ hiểu vấn đề ."

Không câu đó chạm dây thần kinh nào của Đường Tiểu Phì, đột nhiên hưng phấn, đè Đàm Ngọc Dao xuống giường.

"Vậy chúng sinh một bé gái nhé."

Nói xong liền đưa tay sờ nút áo của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/259.html.]

Đàm Ngọc Dao bực buồn . Vừa đẩy mắng: "Mau dậy , nhanh lên! Không hẹn về ăn cơm ? Anh bố qua mời thêm nữa ?"

Đường Tiểu Phì: "..."

Không .

Tên côn trùng nhập não lập tức ngoan ngoãn giúp vợ thu dọn đồ đạc.

Từ nhà mới của họ đến nhà cũ chỉ mất mười phút bộ, hai thu dọn phòng ngủ sơ qua khóa cửa .

Khi trở về, trời tối đen. Tiểu Phì chuẩn , mang theo đèn pin.

Đường Nghị Dương ôm chặt vợ. Hai vợ chồng cùng bước con đường nhỏ tối om, phía chỉ một chùm ánh sáng chiếu rọi.

Bầu trời dần dần tuyết rơi, từng bông tuyết bay qua ánh sáng. Cảnh tượng thật .

Đàm Ngọc Dao càng càng chậm.

Cùng yêu bước về nhà trong màn tuyết nhẹ nhàng bay, nghĩ đến thấy lãng mạn.

Đường Tiểu Phì cứ giục cô nhanh lên.

"Sao vội thế? Anh thấy cảnh ?"

"Cảnh? Trời tối đen thế , thấy gì mà ? Về nhà , về nhà em xem gì cũng sẽ xem cùng."

Ngôi nhà mới lắp điện và mua ti vi.

Đàm Ngọc Dao tưởng xem là xem ti vi. Không ngờ, thứ bảo cô xem là cơ bắp của ...

Ý đồ của rõ ràng như ban ngày.

Kinh nghiệm 'đau thương' vài ngày vẫn còn nguyên trong đầu. Chỉ cần nghĩ đến, lưng Đàm Ngọc Dao đau.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Hừ hừ, là cấm một tuần, thiếu một ngày cũng ."

Đàm Ngọc Dao cứng rắn, bê gối của sang đầu giường bên . Đường Nghị Dương vội vàng bê gối của qua, đặt sát bên cạnh.

"Ngọc Dao, em chỉ mật, chứ ôm ngủ. Anh đảm bảo sẽ ngoan, chỉ sát bên em thôi."

Thấy vẻ mặt chân thành của , Đàm Ngọc Dao động lòng, cho phép.

Tuy nhiên, sự thật chứng minh lời đàn ông đáng tin.

Ba giờ , Đàm Ngọc Dao c.ắ.n gối nhỏ, rơi nước mắt 'hối hận'.

Sáng hôm , Đường Tiểu Phì tự giác lăn bếp, đun nước, nấu cơm, chặt củi.

Nước rửa mặt, bưng .

Bữa sáng, bưng .

Bữa trưa, bưng .

Ngọc Linh đến chơi, cuộc sống kiểu "Phật bà" của cô cho sốc.

"Được đấy, về nhà nắm giữ Tiểu Đường chặt ."

Đàm Ngọc Dao dậy, định gì đó nhưng đổi ý.

"Không như em nghĩ ."

Vì đang ở trong phòng, trong chăn. Đàm Ngọc Dao chỉ mặc một chiếc áo mỏng. Khi dậy, dấu hôn cổ lộ hết.

"Chậc chậc chậc chậc, khô củi lửa mạnh đây mà."

Ngọc Linh trêu chọc vài câu, Đàm Ngọc Dao đỏ mặt. Cô kéo nhẹ Ngọc Linh.

"Ngọc Linh , hỏi em một câu. Lúc mới cưới với Thạch Đầu, cũng như ? Cảm giác chỉ cần liếc mắt một cái là thể bùng cháy, quấn quýt cả ngày dứt?"

Loading...