Thập Niên 70: Nhật Ký Giảm Béo Của Hồ Yêu - 193

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:23:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sàn bếp bằng phẳng, say xỉn nên cũng chú ý, vô tình đá một cục đất nhỏ. Một cú loạng choạng khiến va Đàm Ngọc Dao.

Cả nước trong ca đều đổ ngược trở nồi.

May là nước chảy hết nồi, nhưng Đàm Ngọc Dao thì xui xẻo, tay chạm thành nồi, bỏng đến giật .

"Bỏng !"

Đường Nghị Dương lập tức tỉnh táo . Anh kéo tay cô và bắt đầu thổi.

Thực chỉ đau lúc đầu khi bỏng, thổi hai cái là hết đau. cô thích vẻ lo lắng của Tiểu Béo. Cái miệng phồng lên phồng xuống trông dễ thương c.h.ế.t .

Đường Nghị Dương thổi mãi mà gì, ngẩng đầu lên thì thấy cô đang vui vẻ, mắt cong cong.

"Cười gì? Tay đau nữa ?"

"Ban đầu chẳng đau ."

Đàm Ngọc Dao tủm tỉm rút tay về.

"Không đau còn để thổi lâu như ?"

Đường Nghị Dương mạnh dạn nắm lấy tay cô một nữa, đồng thời cũng nắm luôn tay . Kéo lưng, cả hai lập tức áp sát .

"Phạt em để hôn một cái."

Chắc là rượu cho kẻ hèn gan thêm can đảm, Đường Nghị Dương nhanh chóng hôn chụt một cái lên má yêu.

Đàm Ngọc Dao cứng đờ. Trong đầu ong ong, chỗ hôn như thiêu đốt, nhiệt độ lan tỏa đến tận mang tai.

"Cậu..."

Đây là đầu tiên cô bé con trai hôn, ngơ ngác gì.

Đường Nghị Dương thấy phản ứng ngây ngốc của cô thì vui mừng khôn xiết. Anh vuốt nhẹ lên má cô.

[Ôi, mềm quá, mịn quá. Tiếc thật, nếu như đây còn mũm mĩm, chắc chắn hôn sẽ còn mềm hơn.]

Đàm Ngọc Dao: "..."

Tiểu Béo c.h.ế.t tiệt, cứ đạp dây thần kinh của cô.

Những bong bóng màu hồng phấn nổ tung và biến mất dấu vết.

"Đi ngoài, để múc nước cho rửa."

Mặt Đàm Ngọc Dao vẫn hết đỏ, cô bắt đầu đuổi .

Đường Nghị Dương như ông sư mù sờ voi, hiểu tại cô đột nhiên đổi thái độ.

Hay là vì hôn cô?

Không thể nào, rõ ràng lúc nãy cô ngại ngùng mà...

Vấn đề ám ảnh đến tận khi giường mà vẫn nghĩ .

Vừa xuống một lúc, rượu phát tác, mơ màng như ai đó với một câu.

"Không bắt nạt em gái ."

Đường Nghị Dương mơ hồ đáp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/193.html.]

Sáng hôm , ba ai dậy nổi. chuyến xe Đàm Thanh Sơn định sẽ đợi . Đàm Ngọc Dao vẫn gọi dậy.

Hai bên trong ngủ ngoan, nước sông phạm nước giếng. Gọi một dậy, tự nhiên cũng tỉnh.

Đường Nghị Dương mở mắt thấy yêu, đầu óc còn mơ màng tưởng đang mơ.

Suýt chút nữa gọi cô là vợ. Đột nhiên thấy trai cô dậy, sợ đến toát mồ hôi lạnh. Lúc mới nhớ tối qua ngủ nhà cô.

[Ôi, giá mà mỗi sáng thức dậy đều thể thấy cô .]

Đàm Ngọc Dao chân bước qua cửa, thấy câu , nhịn một cái. Vẻ mặt ủ rũ của trông thật buồn .

Giận dỗi tối qua lập tức tan biến.

"Nhanh dậy ăn cơm , lát nữa đưa thị trấn."

Nghe cô cũng sẽ cùng thị trấn, Đường Nghị Dương lập tức tinh thần, vội vàng dậy quần áo chạy ngoài.

Ba mỗi ăn một tô mì chuẩn đẩy xe .

Đàm Thanh Sơn vẫn một một xe, nhưng phía . Nhìn chằm chằm rời mắt, khiến Đàm Ngọc Dao cơ hội chuyện riêng với Tiểu Béo.

Tuy nhiên, tình hình đổi khi họ đến thôn Yên Bình.

Ba xuất phát sớm, đến thôn Yên Bình lúc mới hơn 6 giờ, mặt trời mới mọc. Từ xa thấy một thẳng ở lối làng, liên tục về phía họ.

Đàm Ngọc Dao phía chú ý, mãi đến khi trai gọi tên Trần Anh mới bạn đang phía .

Không chờ từ bao giờ, khi xuống xe thấy cô, tóc trán cô ướt nhẹp, đầy nước.

Anh em họ đều cảm thấy xót xa, đặc biệt là Đàm Thanh Sơn, dáng vẻ cô đây để tiễn , sợ lỡ chuyến xe nên sớm.

Biết , hôm qua cho cô tin sẽ .

"Sao em như ? Em chỉ đây thôi, mất sức . Nè, đây là trứng em nấu, cảm ơn giúp đỡ gia đình em hôm qua."

Đàm Thanh Sơn đương nhiên chịu nhận, cảnh nhà cô hiện tại khó khăn, trứng ít nhất tích góp một hai tuần mới .

"Không cần , em cảm ơn rm . cũng mang theo trứng , xem, cũng mười mấy quả, đủ ăn đường."

Anh chịu nhận, Trần Anh cũng chịu mang về. Hai cứ đẩy qua đẩy , Đàm Ngọc Dao đồng hồ càng lúc càng sốt ruột.

"Anh, nhận . Dù cũng là tấm lòng của . Anh còn lái xe nữa, đừng chậm trễ nữa."

Cô đặt trứng giỏ, kéo bạn vài câu bí mật.

Trần Anh chỉ do dự một chút, đầu chạy làng.

Đàm Thanh Sơn: "..."

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Lời còn xong.

Đàm Ngọc Dao vẻ mặt mong chờ của trai, che miệng thầm.

"Than ôi, đúng là một cô em gái ."

"À?"

"Anh , em và Tiểu Béo đây, đợi Anh Anh ở đây, cô về nhà báo với gia đình một tiếng sẽ ngay. Anh nhớ canh thời gian nhé, đừng lái xe chậm quá."

Đàm Ngọc Dao lên xe, vẫy tay với trai.

Loading...