Đàm Ngọc Dao âm thầm gật đầu, gỗ đột nhiên khai sáng ? Quay đầu dáng vẻ ngốc nghếch của Đường Nghị Dương, nhịn chọt chọt .
"Nghe cho kỹ, trai chuyện giỏi ghê."
Đường Nghị Dương chớp mắt.
" cũng mà."
[Em béo ú dễ thương nhất mãi mãi trong lòng ...]
Đàm Ngọc Dao: "..."
Chương 105: Mặt Trăng Ngày Rằm Thật Tròn.
Dưới tán cây rậm rạp, một bàn tay quỷ dữ vươn tới eo của Đường Tiểu Phì.
"Xoẹt!"
Đường Nghị Dương nhanh chóng nắm lấy bàn tay đang quấy rối đó và qua với vẻ nghi ngờ.
Mình hình như sai gì mà? Sao véo thế ?
Đàm Ngọc Dao cố gắng rút tay nhưng , nên cũng mặc kệ. Cô thẳng dậy, lắng động tĩnh phía .
Trần Anh dường như cảm động, im lặng hồi lâu gì. Mãi đến khi thấy tiếng ch.ó sủa trong làng mới giật tỉnh .
"Được , những gì hôm nay em đều ghi nhớ trong lòng. Anh để em suy nghĩ kỹ, khi nào quyết định sẽ thư cho . Trời tối , nếu về sớm, Ngọc Dao sẽ lo lắng đấy."
Đàm Thanh Sơn gật đầu.
Mặc dù câu trả lời ngay lập tức, nhưng cô sẵn sàng cân nhắc điều đó chứng tỏ cô đối với cũng vô cảm.
Trời thực sự khuya, chắc chắn ở nhà bắt đầu lo lắng.
"Vậy thì , về đây. Em hãy về làng , sẽ đây em ."
Trần Anh mỉm cúi đầu, nhẹ nhàng ừ một tiếng. Vừa ngoảnh đầu hỏi .
"Anh bật đèn pin lên, thật sự chứ? Từ đây về còn xa lắm, đường nhiều hố đấy."
"Em yên tâm , trong quân đội thường chạy bộ ban đêm. Hơn nữa con đường từ nhỏ đến lớn, nhắm mắt cũng thể . Nhanh về ."
Nghe , Trần Anh vẫn chút lo lắng. cô thể giữ qua đêm . Chỉ thể thở dài, về nhà.
Đàm Thanh Sơn đợi đến khi còn thấy tiếng bước chân nữa mới chống xe chuẩn về.
Mặc dù miệng nhẹ nhàng, nhưng trong lòng thực sự đang run rẩy. Nghĩ mãi mà nhớ nổi đường về bao nhiêu cái hố lớn. Lúc tới đây, cứ mơ mơ màng màng, chẳng chú ý gì đến tình trạng đường xá.
Xe hai bước, một luồng sáng chiếu xuống chân .
"Ai?!"
Đàm Thanh Sơn thấp giọng quát, lặng lẽ dừng xe .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/191.html.]
Đàm Ngọc Dao thấy giọng căng thẳng của trai liền bật thành tiếng.
Nghe tiếng đó, Đàm Thanh Sơn ngay là em gái đến. Toàn thả lỏng, bước về phía cô.
"Trời tối mà em cũng dám một đến đây? Bạo gan thật đấy!"
Vừa dứt lời, thấy bên cạnh em gái còn một trai trông quen quen. Hắn…
Thực đang nắm tay em gái !
Ánh mắt Đàm Thanh Sơn trở nên mấy thiện cảm. Đàm Ngọc Dao theo ánh mắt của mới nhận rằng tay và Đường Tiểu Phì đang nắm chặt . Cô giật , nhanh chóng rút tay về.
"Ho... Ba lo lắng cho nên bảo em xem thử. Không ngờ tới tận đây luôn. Anh , thật giỏi, em cứ tưởng là khúc gỗ, giờ mới cũng chuyện ngọt ngào, chỉ là tùy thôi. Hehe~"
Đàm Ngọc Dao coi Đường Tiểu Phì như nhà, trực tiếp bắt đầu đùa giỡn với trai.
Đàm Thanh Sơn hai họ thấy cuộc trò chuyện giữa và Trần Anh, nhất thời chút hổ. Liền vội vàng chuyển đề tài, chỉ Đường Nghị Dương hỏi: "Cậu là ai?"
"Tiểu Phì , , chính là Đường Nghị Dương. Năm ngoái đến nhà họ Phùng."
Đàm Thanh Sơn chợt hiểu , chăm chú kỹ, tiến lên bóp thử cánh tay Đường Nghị Dương. Trong lòng đầy ngạc nhiên.
"Tiểu Đường, tập luyện ở ? Cơ bắp còn cứng hơn cả của ."
"Là thuyền, kéo lưới ngoài biển, dùng sức nhiều nên cơ bắp tự nhiên phát triển."
Đàm Thanh Sơn xong định khen ngợi, nhưng đột nhiên nhớ cảnh Đường Nghị Dương nắm tay em gái, sắc mặt liền tối sầm.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Trời tối đen, một nam một nữ cùng đến đây, còn nắm tay , rõ ràng là đang hẹn hò.
"Trời tối , về nhà?"
Đàm Ngọc Dao cảm thấy , vội tiến lên kéo trai.
"Về , ba đang đợi sốt ruột ."
Nơi quả thực thích hợp để chuyện, Đàm Thanh Sơn gật đầu theo lời em gái, đẩy xe tới.
Hai chiếc xe đạp đều dừng mặt Đàm Ngọc Dao.
Đàm Thanh Sơn đương nhiên để em gái lên xe , Đàm Ngọc Dao cũng chuẩn leo lên. Đột nhiên Đường Nghị Dương hỏi một câu.
"Anh Thanh Sơn, học xe đạp lâu ?"
Đàm Thanh Sơn im lặng.
là học lâu. Trước đây gia đình điều kiện, đến khi quân đội cũng chỉ học đến hai tháng.
Đường Nghị Dương thầm thở dài, rằng lời sẽ mất lòng rể tương lai, nhưng vẫn .
"Con đường núi khó , thêm trời tối. Nếu mới học, mang theo Ngọc Dao sợ rằng sẽ ngã. Hay là để cô xe của ."
Đàn ông thường khác .
Lời Đường Nghị Dương tuy thẳng, nhưng ý tứ rõ ràng. Đàm Thanh Sơn trong lòng vui, dù lời lý.
Cuối cùng, Đàm Ngọc Dao vẫn lên xe của Đường Nghị Dương, thể mạo hiểm an . Đã trì hoãn quá lâu, lên xe là hai xuất phát ngay.
Đàm Thanh Sơn đạp xe phía , Đàm Ngọc Dao và Đường Nghị Dương chiếu đèn phía .