Thập Niên 70: Nhật Ký Giảm Béo Của Hồ Yêu - 175

Cập nhật lúc: 2025-12-13 05:47:01
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đàm Ngọc Dao nhận lấy mở , suýt chút nữa ngất.

Chắc là cô tùy tiện lấy giấy gói , bên trong còn in tên cửa hàng hợp tác xã của thị trấn.

IQ của thật đáng lo ngại.

Đàm Ngọc Dao bỏ hai gói đồ gói hàng, ký tên xong một câu khi rời .

"Than ôi, chắc trai nhớ nhà quá, gửi đồ còn dùng giấy của hợp tác xã nhà để gói."

Cô cũng đầu xem sắc mặt phụ nữ , dù thì cũng chỉ đỏ hoặc trắng mà thôi.

Làm phụ nữ tức giận một trận, Đàm Ngọc Dao cảm thấy tâm trạng , chạy quán ăn một tô mì nhỏ, còn thêm hai lát thịt.

Ăn no uống , cô xách gói hàng chuẩn về nhà.

Vừa qua một con phố, đột nhiên gặp một đàn ông bước vội vàng. Thấy cô, mắt sáng lên và chạy về phía cô.

Đàm Ngọc Dao tưởng là kẻ cướp, lập tức đầu chạy.

"Cô bé! Đừng chạy, chỉ nhờ cô giúp một việc thôi!"

"Giúp việc gì?"

Đàm Ngọc Dao nghi ngờ .

Nhìn từ xuống , ăn mặc khá , nét mặt vẻ gì là xảo trá. Nhìn khuôn mặt chữ quốc đầy lo lắng, cô chợt thể sinh lòng đề phòng.

"Giúp gì?"

"Giúp mua một ít lương thực ? Hoặc nếu nhà cô , thể mua của gia đình cô. Tiền sẽ thiếu ."

Thật hiếm lạ.

"Sao tự mua?"

"... phiếu, từ nơi khác đến..."

Một đàn ông lớn tuổi, mà lộ vẻ oan ức.

"Cả nhà chỉ ngang qua thị trấn . Vợ bệnh, cùng đứa trẻ đang ở khách sạn chờ mua lương thực về. khi ngoài, phiếu lương thực mất. Muốn mua lương thực, thấy lạ mặt liền . cũng hết cách . Cô bé, thấy cô cảm thấy thiết, cô thể giúp mua một ít ?"

Thấy Đàm Ngọc Dao còn do dự, khẩn cầu nhỏ giọng: "Nếu cô tin, thể theo đến khách sạn xem. là giáo viên sắp đến trường trung học Đại Hưng, giấy tờ của đều , ."

[Ôi, nếu cô bé tin, đây. Phiếu lương thực mất , dù đến Đại Hưng, trường học cũng cấp ngay . Vợ đang bệnh, con còn nhỏ, gì ăn thì ...]

Quả thật là giáo viên...

"Vậy về . về nhà lấy lương thực mang đến khách sạn cho ."

Coi như là việc thiện trong ngày.

Đàm Ngọc Dao tìm một nơi vắng vẻ, lấy hai mươi cân bột ngô và vài cái bánh bao, vòng qua một vòng mới đến khách sạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/175.html.]

Người đàn ông đang ôm đứa bé vài tháng tuổi dỗ dành, vẻ yêu thương khuôn mặt thể giả . Thấy Đàm Ngọc Dao và túi đồ tay cô, vui vẻ.

"Cô bé, cảm ơn!"

"Cảm ơn gì, cho . Phải trả tiền đấy. À, giấy giới thiệu của , xem mới đưa lương thực cho ."

"Được! Cô đợi chút, lấy."

Anh ôm đứa bé vội vàng về phòng, nhanh chóng mang giấy giới thiệu .

Đàm Ngọc Dao qua sơ lược.

Triệu Mãn, 32 tuổi, ở trấn Phú Tiên.

Cái tên Mãn...

Khiến cô nhớ đến ai đó.

"Được , vấn đề gì, lương thực cho . Tổng cộng mười cân, thể cân thử. Không cần phiếu, bán cho một hào một cân, tổng cộng hai đồng. Vài cái bánh bao tặng . Con còn nhỏ, nó đang bệnh, đừng cho b.ú nữa. Xé bánh bao , ngâm nước sôi cho nó ăn vài ngày."

Đàm Ngọc Dao một ngừng, dặn dò nhiều. May mắn thấy phiền, chăm chú.

Cuối cùng, còn cố nhét năm đồng tay cô. Vốn định gì đó, nhưng tiếng đứa bé , vội vàng cảm ơn Đàm Ngọc Dao xách lương thực .

Đàm Ngọc Dao ôm gói hàng ngực, thở dài.

Thật là một chồng, cha .

Không tương lai phúc phận như ...

Khi về đến nhà, ôm theo gói hải sản, Đàm Ngọc Dao mở bức thư . Lần ảnh, nhưng tiền...

Mười tờ mười đồng rơi từ trong thư.

"Chậc chậc..."

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Chưa cưới mà gửi tiền .

Thất Vĩ đây còn nghĩ thằng nhóc đó ngốc, bây giờ xem nó cũng khá thông minh đấy chứ.

Đàm Ngọc Dao cô hiểu ý trêu đùa của Thất Vĩ , chỉ thấy mặt nóng bừng, cất một trăm đồng và mở bức thư .

Vẫn là cách mở đầu quen thuộc như .

Trong thư rằng định và để địa chỉ ở mặt của thư. Một trăm đồng đó là dành cho Đàm Ngọc Dao, để cô mua hoa đội. Phần còn đều kể về những điều thú vị biển.

Toàn bộ bức thư đều về việc sống thế nào bên đó, giống như Đàm Thanh Sơn, đều chỉ báo tin vui chứ nhắc đến khó khăn.

càng , càng cảm thấy đau lòng.

Đàm Ngọc Dao chớp chớp mắt, cố nén những giọt nước mắt lăn từ khi nào. Cô lật qua mặt của thư và ghi địa chỉ.

Trong lúc bốc đồng, cô lấy giấy thư , lâu nhưng bắt đầu từ , cuối cùng đành bỏ chỗ cũ.

Gần trưa , Đàm Ngọc Dao dẹp hết những cảm xúc phức tạp sang một bên, bắt đầu nấu cơm. Đã lâu lắm ăn bào ngư, hôm nay sẽ nấu thêm ít cháo bào ngư. Để cho bố và bà ngoại bồi bổ sức khỏe.

Loading...