Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 97
Cập nhật lúc: 2024-08-04 12:40:19
Lượt xem: 388
“Hiệu trưởng Trang nói Trương Huệ đã vi phạm nội quy của trường, cô là hiệu trưởng, cô có tư cách đặt ra nội quy, quy định, nhưng tôi thấy cô không có quyền trừ lương Trương Huệ, dù sao lương của Trương Huệ cũng không phải do cô trả, mà là do xưởng thép trả, xưởng thép trả lương cho Trương Huệ dạy học.
Nếu cô muốn trừ lương Trương Huệ, sao không hỏi lãnh đạo xưởng thép nghĩ thế nào về vấn đề này, cô hỏi phụ huynh học sinh xem hành vi trừ lương Trương Huệ của mình có hợp lý hay không?”
Trang Hồng cười lạnh: “Tôi nói rồi, tôi là hiệu trưởng, tôi có quyền quyết định.”
Cô Lý cười nói: “Tôi cũng đã nói, đây là trường tiểu học dành cho con em xưởng thép.”
Hina
Hầu hết giáo viên ở đây đều là con em lớn lên trong xưởng thép, nếu thực sự có xích mích thì sẽ giao cho ban lãnh đạo xưởng thép quyết định đúng sai, chưa chắc cuối cùng ai là người đi, ai là người ở lại đâu.
“Thẩm Yến, nếu cô đã bênh vực Trương Huệ như thế thì cô có tình nguyện giúp cô ta nhận hình phạt bị trừ lương không?”
“Con mẹ nó.”
Trương Huệ trừng mắt nhìn lại: “Trang Hồng, bà đừng giả vờ khoa trương, nói không lại liền làm ẩu, bà muốn trừ của ai thì trừ sao, bà trực tiếp trừ của tôi, tôi không quan tâm, nhưng tôi muốn xem xem bà có cái khả năng đó không.”
“Vậy chúng ta xem xem ai đúng.” Trang Hồng rất tự tin.
Sắc mặt Trương Huệ tái nhợt, nghiêng đầu, ngất đi.
“Trương Huệ, Trương Huệ, cậu sao vậy, đừng làm tôi sợ.” Thẩm Yến bị dọa đến lắp bắp.
“Trương Huệ bị sao vậy?”
Thẩm Yến vừa buồn vừa tức: “Trương Tuệ mang thai, thân thể vốn đã yếu ớt, hôm nay đứng lâu như vậy, mặc dù cảm thấy không thoải mái nhưng vẫn cố chấp, bây giờ không chịu nổi nữa rồi.”
Cô Lý vỗ cô gái ngốc này một cái: “Ngây ra làm gì, mau đưa cô ấy đến bệnh viện đi.”
Mấy nữ giáo viên ba chân bốn cẳng hoảng sợ chạy đến đỡ Trương Huệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-97.html.]
“Tôi biết nhà Trương Huệ ở đâu, tôi sẽ đến nhà cô ấy báo tin.”
Thẩm Yến quay đầu trừng mắt nhìn Trang Hồng: “Ai rảnh thì đến xưởng máy móc tìm chồng Trương Huệ.”
“Đi, mau đưa người đến bệnh viện.”
Trong phòng họp náo loạn, mấy lớp gần đó thấy vậy vội vàng chạy đến, không biết là ai nhiều chuyện, một lúc sau mọi người đều biết hiệu trưởng Trang làm cô giáo Trương tức ngất xỉu.
Trương Huệ có cha là giáo viên, học nghề giảng dạy rất kỹ, cô lại không thích đánh mắng học sinh, bởi vì có năng lực chuyên môn và tính tình tốt nên rất được học sinh yêu mến.
Hiệu trưởng Trang và cô giáo Trương, nhất định sẽ đứng về phía cô giáo Trương.
Trường tiểu học con em ở ngay trước cổng xưởng thép, giáo viên không có mặt, không ai quản lý nên một số học sinh nghịch ngợm lẻn ra khỏi cổng trường chạy về báo cho cha mẹ.
Tin tức truyền từ người này sang người khác, Trần Lệ Phương còn chưa đến bệnh viện, hầu hết người trong xưởng thép đã biết.
“Trương Huệ, con gái của Trần Lệ Phương á, tôi nhớ cô bé này từ nhỏ đã rất xinh đẹp.”
“Con trai út nhà tôi đang học lớp cô ấy, điểm tốt hơn hồi lớp một nhiều, cô gái này dạy tốt lắm.”
“Đúng vậy, tôi nhớ chồng Trần Lệ Phương là giáo viên, đây coi như là thừa kế nghề cha.”
“Đứa cháu trai nghịch ngợm nhà tôi cũng học lớp cô giáo Trương, nghe cháu nó bảo cô giáo Trương không bao giờ đánh trẻ em, luôn đặt lý trí lên hàng đầu. Chị dâu tôi nói có lần đi mua đồ ăn thì gặp cô giáo Trương, cô giáo Trương còn trao đổi với chị ấy mấy câu về việc học hành của cháu nó.”
Những người khác khó hiểu: “Đang yên đang lành sao lại dính dáng đến hiệu trưởng?”
“Cái này cô không biết đâu, người kia không dễ nói chuyện, cô bé Trương Huệ bị tức phát ngất là chuyện bình thường.”
“Đúng vậy, hơn nữa người ta còn đang mang thai kìa.”
Làm việc trong xưởng và sống ở khu nhà gia đình nhiều năm như vậy, ai cũng có thể có một người hàng xóm là giáo viên trường tiểu học con em, mặc dù bọn họ chưa từng gặp hiệu trưởng Trang, nhưng đúng là đã nghe các giáo viên phàn nàn rất nhiều.