Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 95
Cập nhật lúc: 2024-08-04 12:39:52
Lượt xem: 373
“Cha, hôm nay thu hoạch tốt quá.” Giang Minh Ngạn kinh ngạc.
Trương Cao Nghĩa cười ha ha: “Hôm nay gặp may, mùa hè cũng chưa chắc đã câu được nhiều cá như vậy.”
“Đó là vì kỹ năng của cha tốt.” Giang Minh Ngạn bây giờ rất thành thạo trong việc nịnh nọt.
Trương Cao Nghĩa cười bước vào: “Huệ Huệ đâu, mấy hôm trước còn phàn nàn với cha, nói vạc đá nhà các con trống không lâu lắm rồi.”
“Ở trong nhà ạ, để con gọi cô ấy.”
Giang Minh Ngạn kêu lên: “Huệ Huệ, cha mang cá đến, em mau ra xem này.”
Trương Huệ đi giày ấm ra ngoài, chào cha.
Trương Cao Nghĩa chỉ vào bên kia: “Mau đi xem cá cha câu cho con.”
Trương Huệ cười nói: “Có mấy con ạ?”
Nhìn sang, Trương Huệ nói một câu quá đỉnh, không phải cha cô mua từ người khác để hoàn thành nhiệm vụ đấy chứ?
Hai con lớn kia có lẽ nặng bốn cân, con nhỏ hơn một chút có lẽ hơn một cân, còn có bốn năm con cá cỡ lòng bàn tay, đều là cá diếc.
“Cá diếc rất bổ dưỡng, khi nào con ăn được rồi thì bảo mẹ con nấu canh cá diếc cho uống.”
“Cám ơn cha.” Trương Huệ nũng nịu: “Cha thật tốt.”
Trương Cao Nghĩa cười, nếp nhăn trên mặt tỏa sáng: “Được rồi, cha về trước, hai đứa các con qua ăn cơm không?”
“Dạ không, lát nữa con nấu cho Huệ Huệ, cha về trước đi, cha còn chưa uống canh thịt dê mẹ hầm hôm nay đâu.”
Hina
“Được, vậy cha về trước.”
Trương Cao Nghĩa bận rộn đến giờ này mới về mà vẫn xách xô rỗng, hàng xóm nhìn thấy đều cười nhạo ông tốn công vô ích.
Trương Cao Nghĩa khoát khoát tay, tốn công vô ích cái gì, cá ở nhà con gái hết rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-95.html.]
Sau khi Trương Cao Nghĩa rời đi, mấy người hàng xóm xúm lại với nhau: “Tôi thấy đầu thai làm con gái nhà họ Trương còn tốt hơn con trai nhiều.”
“Đúng thế.”
Trước sau lấy chồng như một, sau khi lấy chồng còn có thể đưa chồng về nhà mẹ đẻ ăn chực, cha mẹ anh chị dâu trong nhà đều không kêu ca một lời, có nhà ai được như vậy?
Ngày nghỉ vui vẻ trôi qua nhanh chóng, hôm sau lại phải dậy sớm đi làm cả ngày.
Vẻ mặt Trương Huệ hơi bối rối, hôm kia Trang Hồng và mẹ cãi nhau một trận, nếu hôm nay đi làm, nhất định cô sẽ bị kéo sang một bên nói chuyện riêng.
Cô lại phải nhao nhao với Trang Hồng một trận.
Trương Huệ thấy, đối với loại người cố chấp, suy nghĩ cứng nhắc như Trang Hồng, nói nhiều cũng chỉ tốn nước bọt chứ không được gì.
Giang Minh Ngạn thấy vợ nhíu mày thì không nhịn được: “Em đừng lo, chuyện này để anh giúp em giải quyết.”
“Khoan, đợi hôm nay em đến trường xem xét tình hình đã, nếu bà ta không ngần ngại đến phản ứng em thì cứ phớt lờ nhau như vậy đi.”
Điều mà Trương Huệ nghĩ chính là, một quả phụ như Trang Hồng nuôi con gái đã không dễ dàng, nếu không quá giới hạn thì thực sự không cần đấu tranh để loại bỏ một cục mụn cơm.
Trương Huệ muốn dàn xếp ổn thỏa, Trang Hồng lại muốn g.i.ế.c gà doạ khỉ, không cho phép hành vi vô kỷ luật của Trương Huệ được dung thứ.
Khi đến văn phòng, Trang Hồng không có mặt, mọi người đang trò chuyện cười đùa, bàn tán về những món ăn ngon ở nhà vào ngày lập đông hôm qua.
Thẩm Yến đến cạnh Trương Huệ nhỏ giọng hỏi: “Chiều hôm trước Trang Hồng có đi tìm cậu không?”
“Có, nhưng hình như bà ta không biết nhà tôi ở đâu, tìm đến nhà cha mẹ tôi.”
“Bà ta mới đến, không biết là chuyện bình thường, chắc là nghĩ con em xưởng thép sẽ sống trong khu gia đình xưởng thép.” Đây không phải điều Thẩm Yến muốn biết: “Sau đó thì sao, hai người nói chuyện gì, sau này xin nghỉ phép thế nào?”
Trương Huệ nhìn cô ấy một cái: “Đừng hi vọng, mẹ tôi với Trang Hồng cãi nhau to, Trang Hồng mất hết mặt mũi, sau này không làm khó dễ tôi đã tốt, cậu còn hi vọng bà ta đột nhiên hiểu lý lẽ suy nghĩ cho chúng ta sao?”
Thẩm Yến thở dài: “Mùa đông đến rồi, có tiết thì tốt, cậu nghĩ xem không có tiết còn phải ngồi trong văn phòng lạnh như băng, khó chịu c.h.ế.t mất.”
Trương Huệ cũng thấy vậy, ôi, nếu hiệu trưởng cũ quay lại thì tốt.