Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 311
Cập nhật lúc: 2024-08-07 10:47:41
Lượt xem: 352
Trong nhà có hai đứa con trai, trước đây nhìn Minh Thăng thuận buồm xuôi gió ở cục cơ khí công nghiệp thứ tư, sau này không nói bộ trưởng, ít nhất vẫn còn hi vọng làm cục trưởng.
Minh Ngạn từ bỏ công việc bắt đầu học lại, đi một bước cờ tốt, nếu một bước này thành công thì triển vọng phát triển trong tương lai còn hơn cả Minh Thăng.
Hai đứa con trai và con dâu đều có tiền đồ như thế, Giang Tùng không khỏi tự hào, Giang Trường An đã nhìn ra.
“Cả Minh Thăng và Minh Ngạn đều cố gắng như vậy, con làm cha mà lại lông bông như vậy đến khi về hưu?”
“Nghe cha nói kìa, con trai cha còn tận mười năm nữa mới nghỉ hưu đấy.”
“Hừ, biết thì tốt, bây giờ gia đình phát triển không ngừng, con phải làm gương cho con cái.”
“Con biết rồi cha.”
Sau khi Giang Minh Ngạn đi, Trác Gia Vĩ cũng nhanh chóng đi, ông ấy phải qua đó giúp Giang Minh Ngạn ổn định chỗ ở, chờ thu xếp xong xuôi, ông ấy quay lại trước khi hết kỳ nghỉ hè.
Hai vợ chồng Giang Minh Thăng và Tô Đường bàn bạc với Trương Huệ, bọn họ chuẩn bị chuyển về nhà tổ.
Trương Huệ nói: “Chờ Trác Gia Vĩ quay lại anh cả vẫn phải tới mà, hay là anh chị ở lại luôn đi, cuối năm bọn em đi rồi chuyển về sau.”
Hàm Hàm ôm eo bà nội: “Bà nội đừng dọn đi mà, mùa hè ở đây mát mẻ lắm.”
Phan Lạc Tinh cười nói: “Sân tường nhà mấy đứa nhiều cây cối hoa cỏ như vậy, đương nhiên mùa hè phải mát rồi.”
Bởi vì Trương Huệ giữ lại nên cả nhà đều ở lại, tiếp tục sống thật hạnh phúc.
Cuối tháng tám Trác Gia Vĩ trở về, Trác Gia Vĩ nói với Trương Huệ đã thuê một căn nhà nhỏ hai tầng cách trường học một con đường, có sáu phòng, đủ cho bọn họ ở.
Trương Huệ gật đầu: “Chú vất vả rồi.”
“Đây là điều tôi nên làm.”
Trương Huệ bảo Trác Gia Vĩ nghỉ ngơi hai ngày, hai ngày sau lại là cuối tuần, lớp học tiếng Đức tại nhà lại bắt đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-311.html.]
Sau khi Giang Minh Ngạn đi, Giang Minh Thăng học tiếng Đức nhanh nhất, tiếp theo là Hàm Hàm, sau đó mới là Trương Huệ, hai anh em Giang Sâm và Giang Phong, chị dâu Lục học kém nhất.
Chị dâu Lục cũng không vội, hiện tại cô ấy đã học được một số hội thoại thường ngày, ví dụ như hỏi đường đi, hỏi giá, mặc cả, mua rau, thịt…
Ba mẹ con chuẩn bị ra nước ngoài, Trương Cao Nghĩa và Trần Lệ Phương cũng nhớ con gái và các cháu, đợi đến kỳ nghỉ đông, ngày hôm sau Trương Cao Nghĩa và Trần Lệ Phương liền lên đường đến thủ đô.
Trương Huệ nhìn thấy cha mẹ thì vô cùng vui mừng: “Sao cha mẹ không nói một tiếng, để con bảo chú Khải đi đón cha mẹ.”
“Quen rồi, cũng không phải lần đầu đến, không cần con đón.”
Trần Lệ Phương bước vào: “Lúc trước nghe nói con đang học ngoại ngữ.”
“Vâng, hơi khó nhưng vẫn học được, đi lại, ăn cơm, mua sắm không thành vấn đề.”
“Vậy là tốt rồi.”
Đi vào cổng, vượt qua cửa thùy hoa, mấy người Giang Trường An đang chơi mạt chược trong nhà.
Nhìn thấy thông gia tới, Phan Lạc Tinh lập tức đứng lên vui vẻ nói: “Mời anh chị thông gia vào nhà ngồi, trong nhà ấm áp lắm, ôi, hôm qua tôi với ông Giang còn nhắc về hai người, muốn mời hai người đến Bắc Kinh ăn Tết.”
Hina
Trần Lệ Phương cười ha ha: “Không cần anh chị mời chúng tôi cũng tự tới.”
“Nhớ con cháu à.”
“Đúng thế, nghĩ đến Huệ Huệ đưa ba đứa con ra nước ngoài, tôi lại thấy bất an, sợ bọn trẻ sẽ bị bắt nạt ở bên ngoài.”
“Tôi cũng lo lắng như chị, nhưng không phải sợ, Lâm Tây giới thiệu Gia Vĩ, có Gia Vĩ giúp đỡ, mọi việc sẽ suôn sẻ.”
Sau khi Trương Cao Nghĩa nghe thông gia kể về Trác Gia Vĩ, nỗi lòng lo lắng cũng nhẹ nhõm hơn một chút.
“Làm phiền anh Trác rồi.”
“Anh khách sáo quá, tôi không dám nhận.” Trác Gia Vĩ cung kính cúi đầu.
Hàm Hàm và hai anh em Giang Sâm, Giang Phong không có cảm giác với ra nước ngoài lắm, dù sao cũng có cha mẹ bên cạnh, ông bà ngoại đến, nói chuyện ra nước ngoài thì dặn dò bọn họ ở nước ngoài không nên chạy lung tung, phải ở cùng với cha mẹ.