Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 306
Cập nhật lúc: 2024-08-07 10:46:36
Lượt xem: 313
Mấy ngày sau, thịt khô phơi xong, Lâm Tây đích thân tới lấy, cùng ngày liền cắt một miếng để đầu bếp nấu.
Không thêm gì cả, chỉ rửa sạch thịt khô cho vào nồi hấp chín, thái lát ra ăn rất ngon.
“Hương vị khác hẳn.”
Miền Nam cũng có đồ sấy khô, so với vị mặn mặn tươi ngọt ở miền Nam thì thịt khô của nhà họ Giang lại có vị tê cay thơm tiêu.
Lâm Tây nói: “Em thích ăn món sườn tê tiêu này, quá ngon.”
Hà Khang Hoa cũng rất thích.
Lâm Tây ăn đến thoả mãn: “Năm sau nhà mình cũng học làm.”
Năm nay không kịp nữa, hôm sau Lâm Tây chạy đến nhà họ Giang, dỗ dành lấy thêm mấy cân từ Trương Huệ.
Tết nguyên đán, Hà Khang Hoa và Lâm Tây đến nhà họ Giang chúc Tết, tặng quà hào phóng, trẻ con đều có lì xì thật to, Lâm Tây tặng Trương Huệ một chiếc túi, là hàng hiệu nước ngoài.
Trương Huệ không hỏi giá, cười nhận lấy.
Lâm Tây nói: “Không biết em thích gì nên chọn cho em thứ chị thích nhất, chờ có cơ hội chúng ta đích thân đến cửa hàng chọn.”
Trương Huệ nghĩ thầm, vậy còn phải mất vài năm.
Hina
Khoảng thời gian này Trương Huệ cũng không rảnh rỗi, cô đi đăng ký tất cả đồ cổ trong kho, còn những món mẹ chồng tặng thì không thể động vào, bọn họ tự mình dùng tiền mua về, tạo bảng phân chia độ quan trọng, khi nào đưa cho nhà Lâm Tây đấu giá.
Có những bảo bối này trong tay, Trương Huệ chưa từng cảm thấy nhà mình thiếu tiền, sau này có cơ hội thì trả lại cho Lâm Tây là được.
Đầu năm mới, Giang Minh Ngạn thi nghiên cứu sinh rất thuận lợi, anh có kiến thức lý thuyết vững vàng và kinh nghiệm thực tế phong phú, không hề lo lắng mà trúng tuyển vào Đại học Thanh Hoa.
Nghỉ hè đến đơn vị làm thủ tục, sau khi khai giảng thì cùng vợ đến trường đi học.
Lúc trước Trương Huệ vào trường thu hút rất nhiều bạn học nam lấy lòng, cuối cùng vẫn là Giang Minh Ngạn đến đón vợ tan học hàng ngày, mới khiến cho những người cầm cờ yêu đương tự do kia c.h.ế.t tâm chia rẽ vợ chồng bọn họ.
Sau khi Giang Minh Ngạn đến trường học, dáng vẻ mặc áo khoác phong độ lập tức làm không ít bạn nữ trẻ thích thầm, Giang Minh Ngạn công khai nói mình đã kết hôn cũng không thể ngăn cản những ong bướm điên cuồng đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-306.html.]
Một ngày cuối tuần, Giang Minh Ngạn ở nhà làm nhiệm vụ giáo viên giao, Trương Huệ đưa con đến nhà tổ thăm Thược Thược, ăn trưa xong đưa con về nhà, cô nhìn thấy một cô gái trẻ mặc váy trắng, thắt hai b.í.m tóc đang gõ cửa nhà bọn họ.
Chú Khải mở cửa, đứng bên trong hỏi cô ta tìm ai.
“Xin chào, tôi là Mạnh Linh, đàn em của đàn anh Giang, thầy giáo bảo tôi đến đưa sách cho đàn anh Giang.”
Biết cô ta tìm nam chủ nhà, chú Khải đánh giá cô ta một lượt: “Cô đưa sách cho tôi, tôi mang vào giúp cô.”
Mạnh Linh nắm chặt sách trong tay: “Không sao, tôi sẽ tự đưa cho đàn anh.”
Mạnh Linh kiên trì, chú Khải cũng hết cách: “Vậy mời cô vào.”
Chú Khải gọi thím Vạn đến dẫn đường, còn lén nháy mắt với thím Vạn.
Nam nữ chủ nhà đều lớn lên xinh đẹp, mấy năm nay thím Vạn cũng nhìn ra một chút, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Mạnh Linh: “Cô đi theo tôi.”
Mạnh Linh đi theo qua cửa, tiến thẳng vào sân, thím Vạn bảo cô ta đợi ở ngoài.
Thím Vạn một mình vào phòng làm việc, nói với Giang Minh Ngạn có người tìm anh.
Giang Minh Ngạn: “Ai tìm tôi?”
“Cô ấy nói là đàn em của cậu.”
Giang Minh Ngạn đứng lên lắc đầu: “Tôi làm gì có đàn em?”
Trong lòng thím Vạn càng chắc chắn, cô bé kia có ý khác.
Giang Minh Ngạn ra khỏi phòng làm việc, Mạnh Linh vui mừng nói: “Đàn anh Giang, không ngờ nhà anh lớn như vậy, suýt nữa thì em bị lạc rồi.”
“Có một cái sân chính với một cái sân tường thì lạc kiểu gì?”
Mạnh Linh hờn dỗi cười một tiếng: “Đây là lần đầu người ta đến mà.”
Giang Minh Ngạn khẽ nhíu mày: “Cô đưa sách cho tôi.”
Mạnh Linh ôm sách trước n.g.ự.c cười duyên: “Giáo sư Lý nói đàn anh Giang nên đọc cuốn sách này, em liền mang đến cho đàn anh Giang, đàn anh Giang phải cảm ơn em thế nào đây?”