Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 273
Cập nhật lúc: 2024-08-07 10:39:23
Lượt xem: 280
“Không được, con đã sáu tuổi rồi, nhất định phải đi học, anh Mập Mạp của con cũng đi học từ năm sáu tuổi, con xem bây giờ anh ấy đã học lớp năm rồi, con không muốn lợi hại như anh Mập Mạp sao?”
“Nhưng mà.” Hàm Hàm cúi đầu: “Con không biết học, học chẳng vui gì hết.”
“Học vui lắm, con không biết thì mẹ dạy con, mẹ học cùng con nha.”
“Thật ạ?”
“Thật.”
Lúc này đã là mùa hè, dưới sàn không sợ lạnh, Trương Huệ trải một tấm chiếu lên khoảng trống trong phòng làm việc rồi gọi cả ba con đến, Trương Huệ lấy một cuốn sách trẻ em trên giá sách kể chuyện cổ tích cho các con nghe.
Trong sách trẻ em có tranh và chữ, Hàm Hàm không biết chữ nhưng biết nhìn tranh, khi mẹ kể chuyện cổ tích, cô bé nằm trong lòng mẹ không ngừng hỏi: “Chữ có giống những người nhỏ trong tranh không mẹ?”
“Giống, nhưng con nhìn tranh sẽ không biết bọn họ đang nghĩ gì nói gì nha.”
Trương Huệ nghiêm túc chỉ vào con người nhỏ bé đang cầm cuốc trong sách: “Cô ấy nói mình muốn đi đào kho báu, con biết kho báu cô ấy muốn đào được giấu ở đâu không?”
“Giấu ở chỗ nào trong sách không vẽ trên tranh ạ.” Hàm Hàm gãi đầu.
“Con thấy không, trên sách đều viết này, tại con không biết chữ nên không biết kho báu giấu ở đâu, mẹ biết đọc thì mẹ biết.”
Hàm Hàm siết chặt nắm đấm: “Vậy con muốn học biết chữ, khi nào biết rồi con sẽ đưa em trai đi đào kho báu.”
“Hàm Hàm thật tuyệt vời.”
Trương Huệ không hề cảm thấy tội lỗi khi nói dối trẻ con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-273.html.]
Buổi tối Giang Minh Ngạn đi làm về, nghe thấy con gái nói chuyện đào kho báu thì nói riêng với vợ: “Lỡ lúc đó con bé muốn đi tìm kho báu thật thì sao?”
Trương Huệ rửa mặt xong, dùng đầu ngón tay lấy một ít dầu bôi mặt, phết vào lòng bàn tay: “Đơn giản, anh chôn một cái rương gỗ trong vườn rau nhà mình ấy, bỏ cục kẹo sữa thỏ trắng hay gì đó vào.”
Giang Minh Ngạn cười lắc đầu, vợ anh muốn ra tay với con gái thật rồi, xem ra đến mùa thu con gái có khóc cũng phải đến trường đi học thôi.
Trương Huệ nói được làm được, lúc dạy con gái viết cô cũng sẽ viết.
Hina
Mới đầu Hàm Hàm không thể ngồi yên, viết được vài chữ lại loay hoay muốn chạy ra ngoài chơi. Cô bé chạy đến xem, trên vở của mẹ viết rất nhiều chữ, cô bé nhìn một lúc rồi ngồi lại viết tiếp.
Điều Trương Huệ nghĩ là năm bảy mươi bảy, giờ đã là tháng bảy rồi, người muốn tham gia thi đại học không tranh thủ chuẩn bị thì còn làm gì nữa?
Đã có người nhắc đến chuyện khôi phục kỳ thi đại học, vẫn đang thảo luận nhưng chưa có kết luận, có người tin, có người không tin, Trương Huệ là một trong số những người tin.
Cô không chỉ tin mà còn mang theo rất nhiều tài liệu học tập khi về nhà vào mùa xuân, bảo anh trai chị dâu cùng chuẩn bị.
Anh cả và chị dâu nghe Trương Huệ nói chuyện khôi phục kỳ thi đại học, sau khi bàn bạc hai vợ chồng quyết định sẽ không thi, thứ nhất là học kém, thứ hai là đã lớn tuổi, còn có công việc đàng hoàng, thi hay không cũng không quan trọng.
Hơn nữa Mập Mạp cũng sắp vào cấp hai, bọn họ làm cha mẹ còn cố gắng cái gì?
Chỉ có anh hai Trương Kiến Lâm của Trương Huệ đến tận bây giờ vẫn chưa kết hôn, không không hài lòng với hiện trạng nên rất có động lực vào việc thi đại học.
Về phần hai đứa em họ nhà cậu đã kết hôn mấy năm nay, cũng chưa sinh con, sau khi nghe tin từ Trương Huệ thì nghĩ có thể thử sức một chút, có tấm bằng tốt thì sau này sẽ phát triển tốt hơn.
Bây giờ bọn họ đang làm việc rất tốt trong xưởng máy móc, cho dù không thi được cũng không sao, bọn họ vẫn là công nhân ăn cơm nhà nước.
Trương Kiến Lâm thì khác, suy nghĩ của anh ấy là nếu khôi phục kỳ thi đại học thì anh ấy nhất định phải thi đỗ.
Tháng tám, sau khi tổ chức hội nghị chuyên đề khoa học và giáo dục, chuyện khôi phục kỳ thi đại học gần như đã chắc chắn, Trương Kiến Lâm đã ôn tập mấy tháng cũng tự tin hơn.