Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 141

Cập nhật lúc: 2024-08-06 12:00:21
Lượt xem: 433

Ăn xong bánh bao trong tay, Lưu Lị vỗ vỗ tay: “Mập Mạp, chúng ta ra ngoài đi dạo nào.”

Trương Kiến Sơn cũng theo sau.

Trương Kiến Lâm đổi tư thế, quay lưng về phía mẹ nói với cha: “Thịt khô này làm bánh bao ngon thật đấy, năm sau nhà mình làm nhiều thịt khô chút nhé cha.”

“Được, con tích nhiều phiếu thịt đi.”

“Trương Huệ có nhà không.”

“Có.”

Thẩm Yến đến tìm cô, Trương Huệ húp mấy ngụm cháo, lau miệng: “Tôi ở trong nhà.”

Hina

Thẩm Yến cười đi vào: “Nhà tôi làm bánh bao nhân thịt xào nấm hương, mang cho cậu mấy cái ăn thử.”

“Vậy cậu đến đúng lúc rồi, bánh bao thịt khô đậu que mẹ tôi làm ngon lắm, chúng ta trao đổi ăn thử.”

“Được.”

Trần Lệ Phương mời Thẩm Yến ngồi xuống: “Ăn thêm chút nữa.”

“Cảm ơn thím ạ, cháu ăn vậy thôi, cháu đến tâm sự với Trương Huệ.”

Trần Lệ Phương vui vẻ nói: “Trương Huệ ở nhà cả ngày không có việc gì làm, cháu rảnh thì cứ đến, hôm qua nó còn nhắc cháu đấy.”

Trương Huệ kéo Thẩm Yến vào phòng làm việc: “Nói đi, có chuyện gì hóng được mau nói tôi nghe.”

“Ha ha, vẫn là cậu hiểu tôi.”

Ngoài Viên Hiểu Đình ra, còn ai có thể khiến Thẩm Yến liên tục hóng chuyện nữa?

“Cuối tháng trước Viên Hiểu Đình sinh con gái mà, mẹ cô ta phải đi làm, không rảnh chăm sóc, Chu Chấn gọi mẹ mình đến giúp cô ta ở cữ, mẹ chồng nàng dâu lại cãi nhau.”

“Không phải nhà Chu Chấn rất nịnh bợ Viên Hiểu Đình sao, cho dù cha cô ta không phải xưởng phó nữa thì bây giờ người ta vẫn có công việc.”

“Ha ha, vậy cậu không biết rồi, nghe nói mẹ Chu Chấn mắng cả nhà Viên Hiểu Đình là tội phạm, không phải người tốt, con bà ta lấy Viên Hiểu Đình là xui xẻo tám đời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-141.html.]

“Thế giờ sao rồi.” Loại lời này cũng mắng ra được, đúng là không còn nể nang gì nữa.

“Mẹ của Viên Hiểu Đình rất sĩ diện, căn nhà vợ chồng Chu Chấn ở vốn là do mẹ Viên Hiểu Đình tìm quan hệ thuê, sao bà ta lại không biết chuyện Viên Hiểu Đình cãi nhau với mẹ Chu Chấn, trực tiếp hỏi Chu Chấn có sống được không, không được thì ly hôn, nhà họ Viên bọn họ tự nuôi được cháu gái ngoại.”

“Cuộc hôn nhân này chắc chắn không thể ly hôn.”

“Cậu nói đúng, Chu Chấn đến nhà họ Viên xin lỗi, đuổi mẹ mình về quê. Viên Hiểu Đình được mẹ đón về nhà ngoại ở, ngày nào Chu Chấn cũng qua nhà họ Viên thăm vợ con.”

Thẩm Yến hừ một tiếng: “Tôi nói cậu nghe, mấy ngày nay bên ngoài bàn tán xôn xao, Viên Hiểu Đình còn không dám ra khỏi cửa.”

“Sao cậu biết.”

“Trường chúng ta có rất nhiều giáo viên sống trong khu gia đình xưởng thép, sao lại không biết, khu gia đình làm gì giấu được bí mật.”

“Cũng hợp lý.”

Thẩm Yến nói: “Kể ra Viên Hiểu Đình cũng không làm gì sai, chỉ là hơi đáng ghét, không ngờ cuộc sống hiện tại lại thế này.”

“Có lẽ đợi đến nửa cuối năm được chia nhà là ổn, đến lúc đó không cần thuê nữa, cũng có thể tiết kiệm một ít tiền.” Trương Huệ nghe anh cả nói nửa cuối năm nay xưởng thép sẽ xây xong nhà mới.

“Hoàn cảnh nhà bọn họ chưa chắc đã được chia nhà ấy.”

“Cha Viên Hiểu Đình vẫn còn ở đây, không thể không nể chút mặt mũi.”

Huống chi Chu Chấn biết làm người như vậy, Trương Huệ không tin Chu Chấn không nghĩ ra biện pháp khác.

“Không nói về bọn họ nữa, cậu ở trường dạy thế nào rồi?”

Thẩm Yến cười nói: “Tốt lắm, bây giờ tôi là giáo viên chính thức, buổi chiều có việc nhỏ gì cũng không bị sai bảo, tôi giống cậu lúc trước, buổi sáng lên lớp, buổi chiều không có tiết thì về nhà nằm.”

“Mùa này không lạnh, cậu nằm làm gì.”

Thẩm Yến xấu hổ nói: “Tôi có thai rồi, mới mấy tháng trước thôi, mẹ tôi dặn phải giấu kín, không được nói cho ai biết.”

Trương Huệ kinh ngạc nói: “Đó là chuyện tốt, chúc mừng nha.”

“Ha ha, cũng được, tôi kết hôn một thời gian mà vẫn chưa mang thai, lúc đầu còn thắc mắc hay là sức khỏe mình có vấn đề, cuối tháng hai lại phát hiện mang thai rồi.”

“Bao giờ sinh?”

 

Loading...