Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 105
Cập nhật lúc: 2024-08-05 09:28:28
Lượt xem: 375
“Chị dâu đừng nản chí, công việc chính thức của em mà không đổi được một công việc chính thức khác, chẳng lẽ lại không đổi được một công việc tạm thời sao?”
Trương Huệ quay đầu hỏi cha mẹ: “Kế hoạch này của con có được không ạ?”
“Con nghĩ cái gì cũng hay, sao không nghĩ tới mình có năng khiếu học pha trà hay không, nếu không có sẽ lãng phí hai năm công sức và hai năm làm việc.”
“Lãng phí cái gì ạ, cho dù không học được thì cũng tính là mở rộng tầm mắt. Về phần công việc, con không có việc làm nhưng chị dâu lại có, nhìn chung thì thu nhập và chi tiêu nhà mình vẫn cân bằng thôi.”
Trần Lệ Phương suýt nữa bị con gái chọc cười, trợn mắt nhìn cô: “Không nghe người ta nói con gái lấy chồng như tát nước ra ngoài sao, ai là người nhà cô chứ?”
“Mẹ đừng gạt con nữa, khẩu thị tâm phi như vậy không được đâu.”
Trần Lệ Phương không nhịn được nữa cười nói: “Dù sao đi nữa con cũng phải dạy hết học kỳ này, đổi công việc hay không chúng ta tính sau, không chừng đến lúc đó con lại đổi ý nữa.”
“Mẹ con nói đúng, làm giáo viên, con vẫn phải có trách nhiệm với học sinh, không thể bỏ rơi học sinh giữa chừng. Một hai tháng nữa là cuối kỳ rồi, đứa bé trong bụng con cũng chưa lớn lắm, đi làm không phải là gánh nặng lớn đối với con.”
Trương Cao Nghĩa đồng ý với ý kiến của vợ, trước hết hoãn lại một thời gian rồi nói.
Nếu con gái đổi ý, muốn tiếp tục làm giáo viên thì con dâu cả có thể tìm công việc khác phù hợp.
Đôi vợ chồng già muốn trì hoãn một thời gian, Chu Minh Sơn cũng có ý nghĩ tương tự, cảm thấy con gái của người bạn cũ có thể không học được nghệ thuật pha trà, nhưng đúng là ông ấy rất thích Trương Huệ, trước khi đi còn cho Trương Huệ một cuốn sách dạy pha trà.
“Đây không phải là bí thư của nhà họ Chu chú, nội dung trong sách phần lớn đều là về nghề pha trà, nếu thích thì có thể giữ lại đọc.
Đọc hết cuốn này liền nhập môn.”
Chu Minh Sơn cười nói: “Nếu cháu đọc xong cuốn sách này có thể nhớ được hai mươi chương, chú sẽ cân nhắc thu cháu làm đệ tử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-105.html.]
Trương Huệ cầm lấy cuốn sách dày cộp này, cắn răng một cái: “Được ạ.”
Muốn học pha trà không thể chỉ nói suông mà phải hành động mới được.
Trương Cao Nghĩa đưa Chu Minh Sơn đến nhà ga: “Làm phiền ông tốn sức dỗ con bé rồi.”
Chu Minh Sơn khoát khoát tay: “Cũng không phải dỗ nó, nếu Huệ Huệ thật sự kiên trì được thì tôi thu con bé làm đệ tử nhé?”
Sách trà vốn là một số kiến thức pha trà được truyền từ đời này sang đời khác của nhà họ Chu, cuốn sách này vốn nằm trong tay Chu Văn Phong, nhưng thấy con trai thực sự không có hứng thú với việc pha trà, Chu Minh Sơn nản lòng thoái chí nên cầm cuốn sách này về.
Vừa vặn, đưa cho Trương Huệ xem.
Trương Cao Nghĩa cười khẽ: “Vậy chúng ta đừng sốt ruột, chờ xem rồi nói.”
Trong thâm tâm, Trương Cao Nghĩa vẫn hy vọng con gái sẽ kế thừa tấm áo mình truyền lại, an an ổn ổn làm một giáo viên.
Con gái là tâm can của vợ chồng bọn họ, bọn họ không thể phản đối ra mặt, nếu con gái không kiên trì được mà từ bỏ thì ông chắc chắn sẽ vui mừng khôn nguôi.
Hina
Sao Chu Minh Sơn lại không biết Trương Cao Nghĩa đang nghĩ gì: “Ông già, mùa hè sang năm đến núi Mạnh Đỉnh, tôi mời ông ăn gà nướng.”
“Được, thuận buồm xuôi gió nhé.”
Hôm nay là ngày làm việc, buổi sáng Chúc Minh Sơn rời đi Trương Huệ không đi tiễn được, buổi chiều về nhà, vừa cầm sách lên là bắt đầu viết.
Cuốn sách này đã được các thế hệ tổ tiên nhà họ Chu thêm bớt, sửa đổi, nội dung trong sách đều viết bằng chữ phồn thể, có một số từ cô không biết đọc, phải vừa tra từ điển vừa ghi chú.
Muốn ghi nhớ thì ít nhất phải đọc kỹ, Trương Huệ lấy một cuốn sổ khác, chép bản chữ phồn thể dọc thành bản giản thể ngang để dễ đọc thuộc lòng hơn.