Thập Niên 70: Mỹ Nhân Đến Tây Bắc, Người Đàn Ông Cứng Rắn Cũng Trở Nên Dịu Dàng - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-11-10 02:55:35
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thi Lai Đệ xong những lời của Lâm An An, mặt lúc đỏ lúc trắng, càng lúc càng cúi gằm đầu xuống, trong lòng chỉ còn vô vàn hổ.

Cô mấp máy môi, mãi một lúc mới lắp bắp mấy chữ:

“Đồng chí Lâm, sai . Trước đây hồ đồ, mỡ heo che mắt, mới theo Thang Tĩnh Xảo mà bậy…”

Đới Lệ Hoa ở bên cạnh nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Thi Lai Đệ, dịu giọng:

“Biết sai là . Về đừng tái phạm nữa. Ai cũng sống trong đại viện quân khu, ngẩng đầu cúi mặt đều gặp , hòa thuận với chẳng hơn .”

Thi Lai Đệ vội vàng gật đầu:

“Em , bác sĩ Đới, sẽ thế nữa ạ.”

“May mà về nhà lấy đồ, cũng nhờ An An phản ứng nhanh trí, nếu thì chẳng chuyện sẽ thế nào…”

Thi Lai Đệ mím môi, ngẩng đầu Lâm An An, ánh mắt đầy chân thành:

“Đồng chí Lâm, nếu cô cần giúp gì, cứ một tiếng, nhất định từ chối.”

Lâm An An chỉ thản nhiên “ừ” một tiếng:

“Được.”

Dọc đường về, lời trò chuyện của Đới Lệ Hoa, Lâm An An cũng thêm về mối quan hệ cũ giữa hai .

Đới Lệ Hoa và chị cả của Thi Lai Đệ – Thi Chiêu Đệ – từng là bạn thiết, khi chị lấy chồng xa, vẫn thường xuyên gửi thư về, nhờ Đới Lệ Hoa quan tâm chăm sóc các em gái ở nhà.

Đới Lệ Hoa vốn là nhiệt tình, nhưng cũng thắng nổi sự hồ đồ của Thi, vì con trai mà chẳng coi con gái gì.

Mà lạ là, trong một gia đình như thế, con gái ai cũng xinh nổi bật.

Không sai chút nào, nhà họ Thi năm cô con gái, ai nấy đều trở thành công cụ đem “rao bán giá cao”, ai ngăn nổi.

Ngay cả hội phụ nữ nhiều tới tận nhà khuyên nhủ cũng ăn thua.

xử phạt cũng . Mẹ Thi là vợ liệt sĩ, trong nhà già yếu và phụ nữ trẻ em, ai mà nỡ thẳng tay với bà ?

Vậy nên , chỉ cần đến hỏi cưới các cô gái nhà họ Thi mà điều kiện xem chừng cũng , thể cho ăn no mặc ấm là hàng xóm láng giềng cũng dám ý kiến, tổ chức đoàn thể cũng đành bó tay.

Lâm An An xong câu chuyện, trong lòng cũng khỏi thương cảm cho cảnh của Thi Lai Đệ và các chị em cô.

“Thế… còn cách nào khác ?”

Đới Lệ Hoa thở dài:

“Có cách gì , Thi như thể nước đổ đầu vịt, hội phụ nữ bên tổ chức cũng chịu bó tay . Nếu mà ép bà quá, bà sẽ ôm con trai nhảy sông mất.”

“Giờ thì mấy chị gái lớn nhà họ Thi cũng đều gả cả , chỉ còn mỗi Lai Đệ thôi! con bé mạnh mẽ hơn các chị nó, hôm nay dám phản kháng , cũng xem như là một khởi đầu .”

Lâm An An cau mày, càng càng thấy thoải mái.

“Thôi , đừng nghĩ nhiều, cảnh nhà họ Thi đặc biệt, .”

Thi Lai Đệ hít hít mũi, nhỏ:

“Trong mắt ngoài, đây là chuyện cha đặt con đấy, đến lượt thì quyền …”

thế. Giờ là thời đại mới , thì đổi mới tư tưởng, nhưng thực phần lớn vẫn ôm lấy nếp cũ, chẳng cách nào.”

Ba trò chuyện, chẳng mấy chốc đến chỗ ngã ba.

Lâm An An lời tạm biệt với hai :

về đây.”

“Được, An An đường cẩn thận nhé.”

“Ừ.”

Thi Lai Đệ Lâm An An xa, cũng tùy tiện tìm một cái cớ rẽ hướng khác.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Đới Lệ Hoa nghĩ nhiều, chỉ dặn thêm mấy câu cũng về nhà.

Thi Lai Đệ thật hề về nhà, cô đang tìm Thang Tĩnh Xảo.

Tìm Thang Tĩnh Xảo vì hai chuyện:

Một là nhờ Thang Tĩnh Xảo giúp thoát khỏi cuộc hôn nhân .

Nếu là Thang lữ trưởng hoặc của Thang Tĩnh Xảo lên tiếng, hôn sự chắc chắn dễ dàng hủy bỏ.

cô cũng nể sợ nhà họ Thang, chẳng dám dễ dàng đắc tội.

Hai là hóa giải mâu thuẫn giữa Thang Tĩnh Xảo và Lâm An An.

Sau khi tiếp xúc, cô thấy Lâm An An đúng là một cô gái thấu tình đạt lý, hiền lành bụng, chắc chắn là hai hiểu lầm gì đó.

Nếu thể cầu nối, hóa giải khúc mắc giữa họ thì ai cũng vui vẻ ?

Dù gì cũng cùng sống trong một đại viện, thể nào cũng qua bạn.

Thi Lai Đệ bước chân nhanh, chẳng bao lâu đến cổng nhà họ Thang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-my-nhan-den-tay-bac-nguoi-dan-ong-cung-ran-cung-tro-nen-diu-dang/chuong-121.html.]

“Tĩnh Xảo, ở nhà ?”

Thấy gọi mãi chẳng ai đáp, cửa nhà họ Thang khóa, Thi Lai Đệ liền bước .

Vừa mới đặt chân , một cái cốc tráng men từ tầng hai bay vèo xuống, suýt chút nữa đập trúng đầu cô!

“A!” Thi Lai Đệ hoảng hốt kêu lên.

Tầng hai truyền đến tiếng Thang Tĩnh Xảo đang lóc gào lên:

“Mẹ, con chịu ! Rõ ràng xong xuôi hết , đổi ý giữa chừng chứ? Đơn ly hôn tuyệt đối thể để ẤY rút ! Mẹ bắt bố con ký tên , gửi đóng dấu cho nhanh!”

“Con đúng là đồ hồ đồ! Vì một thằng đàn ông mà sống c.h.ế.t gì, con định hại c.h.ế.t ?!”

Thi Lai Đệ bên còn hồn cú sốc, ngẩng đầu lên thấy Thang Tĩnh Xảo ở bậu cửa sổ tầng hai.

Bốn mắt , cả hai đều ngẩn .

“Tĩnh Xảo, gì thế ? Mau xuống , nguy hiểm lắm đấy…”

Thi Lai Đệ xong liền dáo dác quanh, vội vàng lao trong nhà, chạy lên lầu kéo .

Thang Tĩnh Xảo định nhảy lầu!

Nhà họ Thang là căn nhà hai tầng nhỏ, tầng cao, thật sự nhảy xuống cũng c.h.ế.t , cùng lắm là thương.

Lúc , những lời Thang Tĩnh Xảo thốt còn khiến Thi Lai Đệ hoảng hơn cả hành động.

Thang Tĩnh Xảo và Sở doanh trưởng thỏa thuận ?

Vậy thì… giữa họ là… mối quan hệ đắn?

Lâm An An ?

Thi Lai Đệ chỉ thấy đầu óc ong ong, trong lòng rối loạn vô cùng.

Thang Tĩnh Xảo thì Thi Lai Đệ đang nghĩ gì. Thấy bạn đến, cô càng kích động, nửa thò hẳn ngoài cửa sổ.

Thi Lai Đệ cuống cuồng ba bước thành hai, vội vã lao lên tầng.

Mẹ Thang  đang cố kéo con gái , thấy Thi Lai Đệ lên đến nơi thì mặt hiện chút ngượng ngùng, nhưng nhanh liền lấy vẻ nghiêm khắc.

“Lai Đệ , cháu đến đúng lúc , Tĩnh Xảo đang giở tính trẻ con, cháu về , để hôm khác hãy đến.”

Thi Lai Đệ chịu rời , sốt ruột :

“Thím ơi, Tĩnh Xảo thế ? Thím cẩn thận chút, kẻo thương.”

Vừa bước tới giúp một tay, cùng Thang  kéo Thang  Tĩnh Xảo khỏi cửa sổ.

Thang Tĩnh Xảo kéo vẫn sụt sùi nức nở:

“Mẹ đừng lo cho con nữa, con sống nữa! Sao Sở Minh Chu thể đối xử với con như ? Rõ ràng nộp đơn ly hôn, giờ rút chứ?”

Thi Lai Đệ trong lòng khựng một nhịp: Xem , giữa họ quả thật trong sạch!

sang Thang , thăm dò hỏi:

“Thím ơi, cái … cái … Sở doanh trưởng với Tĩnh Xảo… thật sự hẹn hò ?”

Mẹ Thang  cau mày lườm con gái một cái:

“Con bé c.h.ế.t tiệt , suốt ngày nghĩ linh tinh! Làm gì chuyện hẹn hò, chẳng qua là nó tự đa tình thôi.”

“Mẹ!”

Thang Tĩnh Xảo xong, cảm thấy mất mặt vô cùng, càng t.h.ả.m thiết hơn:

“Sao thể ! Mẹ rõ con chờ suốt ba năm, nếu Lâm An An chen ngang, bọn con chắc chắn theo kế hoạch mà cưới !”

Thi Lai Đệ tin lời Thang , chắc đúng là Tĩnh Xảo nghĩ quá nhiều.

Nếu thật sự gì, họ ngày ngày gặp , từng thấy Sở doanh trưởng biểu hiện gì mật?

Cô suy nghĩ một lúc, quyết định khuyên nhủ:

“Tĩnh Xảo, đừng kích động nữa. Sở doanh trưởng kết hôn với Lâm An An , chuyện tình cảm thể gượng ép . Cậu tổn thương chính , đáng .”

Thang Tĩnh Xảo trừng mắt Thi Lai Đệ:

“Cậu thì gì! Cậu , hiểu tình yêu chân chính quý giá thế nào! chỉ theo trái tim , theo đuổi hạnh phúc của bản !”

“Cái …”

Thang Tĩnh Xảo thấy Thi Lai Đệ dáng vẻ rụt rè, giọng điệu càng trở nên gay gắt:

với về tình yêu đích thực gì cho phí lời! Cậu thì cái quái gì! Mẹ như , ngày mai bà gả cho một thằng ngốc cũng nên!”

Câu vô tình của Thang Tĩnh Xảo, đúng ngay điểm yếu đau đớn nhất trong lòng của Thi Lai Đệ.

Loading...