Hôm nay, ngày sinh nhật của ông Chu, Chu Quỳnh, con gái thứ hai của ông, đến từ sáng sớm cùng chồng con để giúp đỡ, sợ Hứa Thiến và lo liệu xuể. Mặc dù cô mua gì, nhưng cả gia đình khi đến đều bận rộn từ sớm. Rửa rau, thái rau, dọn bàn, tiếp đãi khách, bất kể việc gì thể , họ đều nhanh nhẹn xắn tay .
Ngược , cả nhà Chu Lệ dây dưa, đến tận trưa ăn cơm mới bàn chờ ăn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hôm nay sinh nhật ông Chu, họ hàng đến đông. Có cả em của ông, chị em của bà, cùng với một hàng xóm quen trong thôn. Ban đầu Hứa Thiến dự tính 30 bàn, giờ đủ . Các họ hàng phụ giúp thái rau, dọn món chỗ , Hứa Thiến đành để riêng một bàn trong bếp cho họ.
Tất nhiên, Hứa Thiến cũng rảnh để lo cho họ, lúc cô bận đến mức c.h.ế.t. Cô điều phối vật tư mua về, xem chỗ nào còn thiếu cái gì. Bảy tám bà thím đến giúp, cứ chốc chốc gọi Hứa Thiến một tiếng. Khách đến ăn tiệc cũng đến chào hỏi, cả ngày Hứa Thiến bận rộn xoay như chong chóng.
Ông Chu và bà Chu diện một bộ áo bông mới tinh, cùng họ hàng sưởi ấm trò chuyện, tiếp đón hàng xóm quen . Chu Văn Quân và mấy đàn ông khác còn bận hơn, sắp xếp ghế , tiếp đãi họ hàng, bạn bè, phát t.h.u.ố.c lá. Lâu ngày gặp bạn bè còn chuyện vài câu. Cả nhà ai cũng bận rộn, chỉ lũ trẻ là tự do nhất. Lúc , chúng đang cầm một túi kẹo sữa Đại Bạch Thỏ lớn, thấy bạn bè là phát kẹo.
Vì thím hai Trần và gia đình Hứa Thiến mối quan hệ , nên ông Chu mừng thọ 60 tuổi, bà cũng đưa chồng con đến. Bà mang đến 20 quả trứng gà và một túi đường trắng. Lúc đầu, bà còn thấy xót, nhưng khi thấy mâm đầy ắp thịt, bà lập tức hối hận nữa.
"Nhà họ Chu xem giàu thật . Mọi mâm cỗ xem, nào là gà vịt cá, thịt heo, thịt thỏ, chắc tốn ít tiền !"
" xem một con gà chắc ba đồng, thêm vịt, cá, thỏ, thịt heo nữa. Mâm cỗ của nhà họ Chu xong, 30 đồng thì chắc đủ nguyên liệu."
"30 đồng? Mày đùa ? Mày kỹ chai rượu xem, đây là Mao Đài 8 đồng một chai đấy."
"Ôi, đúng thật! Đây là rượu ngon, lát nữa uống thêm vài ly. Rượu đắt thế uống bao giờ."
"Rượu đắt đành, t.h.u.ố.c lá mà em nhà Chu phát cho đáng tiền ? Toàn là đồ cả."
Dân làng ăn cơm ngớt lời kinh ngạc. Ông Chu những già cùng thôn với ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ, trong lòng vô cùng đắc ý.
"Haizz, mấy đứa con nhà hiếu thảo lắm. bảo mừng thọ 60 tuổi, chỉ phí tiền thôi, nhưng mấy đứa con chịu. Nhất định một bữa."
"Chúng nó còn bảo đời chỉ một mừng thọ 60, để hối tiếc, nhất định cho náo nhiệt."
"Mọi xem , từ Thủ đô xa xôi chạy về đây, chỉ để một cái tiệc mừng thọ thôi, năm về ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-669.html.]
"Lão Trần, nhớ ông cũng sắp 60 nhỉ! Đến lúc đó bảo các con ông một bữa thật hoành tráng, để cũng nếm thử rượu nhà ông nhé?"
"Lão Trần" mà ông Chu , hồi trẻ từng tranh giành vợ với ông, nhưng thành công. Sau ông cũng lấy vợ, vợ ông giàu. đó sinh hai đứa con phá của, suốt ngày việc, chỉ ăn chơi. Hiện tại cả hai ngoài 30, việc kiếm điểm công còn bằng phụ nữ, nhà cũng nghèo rớt mùng tơi.
"Lão Trần" hai đứa con phá của tổ chức mừng thọ 60 tuổi cho , chắc là mơ thôi! Ông Chu lúc cố tình chế giễu ông . Dù cũng là từng tranh vợ với ông, chuyện ông thể hận cả đời, ông chính là một đàn ông nhỏ mọn như .
Ông Chu bên một đám già cứ đ.á.n.h giá, Hứa Thiến , nhưng tình hình bên phía bà Chu, Hứa Thiến vẫn một chút, cái vẻ đắc ý khoe khoang đó. Cô thực sự dám thẳng.
bình thường thì là như . Phú quý về quê như mặc áo gấm đêm, giàu thì khoe khoang một chút. Sống mà như thì còn gì là ý nghĩa?
"Các bà , vợ thằng hai nhà tiêu tiền kinh lắm. Nó phiên dịch một tháng chỉ kiếm 300 đồng, mà thể tiêu hết 400 đồng. Mua thịt, mua vải, mua quần áo, chẳng thèm chớp mắt."
"Các bà ăn cơm với chúng nó ở ngoài tốn bao nhiêu tiền ? Cái quán vịt ở Thủ đô ."
"Vịt là gì?"
"Hắc, bà vịt ? Ừm, đó là vịt nướng chín bằng củi và gia vị. Chấm tương, cho thêm hành tây và dưa chuột, cuộn trong bánh tráng, ngon lắm."
" cái món đắt lắm. 8 đồng một con vịt, mà bọn nó mỗi ăn ba bốn con."
"Thế chẳng một bữa ăn mất mấy chục đồng, bằng lương tháng của một công nhân ở thành phố ?"
"Trời đất ơi, mấy chục đồng á? Nhà ở nông thôn vất vả cả năm cũng chỉ từng đó thôi! Quả nhiên là học hành thật. Đứa trẻ học hành văn hóa, cái gì mà phiên dịch , 300 đồng một tháng. Chúng kiếm đến bao giờ mới như thế?"
" , bà phúc khí thật đấy. Con trai con dâu đều tài, còn đón bà lên Thủ đô hưởng phúc. Nhìn mấy đứa con đẻ , suốt ngày việc, chỉ tính kế với vợ chồng già chúng . Giờ đến tiền chôn cất cũng buông tha."
Mấy bà già 5-60 tuổi với , thể tán gẫu cả nửa ngày. Hứa Thiến bất lực lắc đầu.