Cả gia đình hai mươi mấy hai mâm cơm. Họ ăn thịt gà ngon lành trò chuyện về những chuyện thú vị ở Thủ đô. Tam Oa thấy em họ Chu Trạch Hạo, bệnh cũ tái phát, hỏi một câu khá khó xử.
"Em họ Hạo, thi 100 điểm, cả hai môn đều 100, nhất trường đấy! Còn em thì ? Kỳ thi cuối kỳ em thi thế nào? Anh nhớ thành tích của em luôn bằng mà!"
Tam Oa đắc ý, nhưng rằng Chu Trạch Hạo đối diện đang với ánh mắt nghiến răng nghiến lợi. Thành tích giỏi thì oai lắm ? Có giỏi thì so tè xem nào!
"Nha, Tam Oa nhà chúng 100 điểm , quả nhiên là Thủ đô, giáo d.ụ.c khác hẳn. Em trai cháu kém xa, cuối kỳ chỉ hơn 80 điểm thôi."
Chị dâu cả nghĩ nhiều, chỉ cho rằng trường học ở thành phố giáo d.ụ.c hơn, trong lòng chút ngưỡng mộ. Tiếc là bản cô chữ nhiều, thể so sánh với thím hai, gia đình cũng thể so với nhà em hai, chỉ thể thầm ngưỡng mộ.
"Bác cả ơi, sở dĩ cháu học giỏi như vì giáo d.ụ.c ở trường ạ, mà là vì cháu nhiều sách bài tập, xem nhiều tài liệu phụ đạo và nhiều đề thi thôi ạ."
"Bài thi gì mà ghê gớm ?" Chị dâu cả liền cảm thấy hứng thú.
"Đó là đề thi của mấy trường tiểu học nhất ở Thủ đô. Mẹ cháu tốn nhiều công sức mới lấy đấy ạ. Bác cả yên tâm, bọn cháu cũng mang về cho các em ." Tam Oa hăm hở lục cặp. Trước ánh mắt phẫn nộ của Chu Trạch Hạo, lấy một đống đề thi và sách bài tập cao hơn cả Chu Trạch Hạo.
"Hạo Hạo, những bài thi là tặng em đấy, em vui ? Hì hì..." Tam Oa một tràng đầy ma mị, khiến Chu Trạch Hạo giận đến đỏ cả mắt. Ai thèm bài thi của chứ! Chu Trạch Hạo sắp phát điên, nhưng chị gái Đông Mai của thì sáng mắt lên khi lật xem mấy đề, phấn khích với em trai :
"Em trai, đề thi quá! Em học thật giỏi, cũng sẽ 100 điểm."
"Chị Đông Mai, chị đừng ghen tị với em Hạo Hạo. Thực cũng mang bài thi về cho chị . Cả chị Đại Nha, chị Nhị Nha nữa, tất cả đều đấy ạ!"
Tam Oa hì hì , thở hổn hển kéo một chiếc ba lô lớn ở góc phòng. Mồ hôi trán đổ , nhưng chiếc ba lô vẫn nhúc nhích.
"Anh cả, hai, mau đến giúp em với!" Tam Oa vội vàng kêu to. Đại Oa đến, bất lực liếc Tam Oa một cái, mở ba lô , phân loại các loại sách và đề thi.
"Chị Đông Mai, phần của chị."
"Chị Đại Nha, đây là của chị."
"Chị Nhị Nha, đống của chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-666.html.]
"Ôi, chị Tam Nha ạ? Đống bài tập chị lấy , cần em giúp ?"
"Chị Tứ Nha, mặt chị trắng bệch thế? Chị ốm ? mà, dù ốm thì bài tập vẫn đấy nhé!"
"Chị Ngũ Nha, hình như chúng học cùng lớp đúng ? Lần thi cuối kỳ chị bao nhiêu điểm?"
"A, mới 85 thôi , còn bằng em. Ừm, chắc chắn là vì chị ít bài tập, ít đề thi nên thành tích mới bằng em. Cho nên, đống bài tập giao cho chị, chị xong nhé, sang năm chúng so thành tích xem ?"
"À, em Lục Nha, em học ?"
"A, sang năm mới lớp một ? , bài tập vẫn . Lúc chúng lớp một cũng sách, chữ . Em cũng học theo chúng nhé, việc học là sớm một chút. Em xem hai em trai của cũng đang học đấy!"
Tam Oa bên vẫn hăng hái , các chị em họ đối diện đang với ánh mắt phẫn nộ. Dù họ là những thích học, nhưng ai ép nhiều bài tập như chứ? Họ là những kẻ thích hành hạ.
Tam Oa lúc vui, nhưng niềm vui của kéo dài mấy ngày, bắt đầu cảm thấy vui. Bởi vì phát hiện các chị em họ đang cô lập .
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì bà Chu về, Chu Văn Hoa nghĩ mấy đứa con của lâu gặp ông bà nội, nên đưa hai em Chu Trạch Niên và Chu Trạch Thường về. Tam Oa thấy các bạn nhỏ tập hợp đủ, tất nhiên vui vẻ tìm họ chơi. dù rủ ai chơi, họ cũng thèm để ý đến .
"Họ ?" Tam Oa ngơ ngác, lúc quên chuyện khoe thành tích đó, càng nhớ chuyện mang bài tập cho các chị em họ.
mâu thuẫn nhỏ của trẻ con đến nhanh mà cũng nhanh, thường chỉ cần một món đồ chơi mấy viên kẹo là thể giải quyết. Vì thế, lâu , Tam Oa chơi đùa cùng họ, chị em họ tình cảm . Cả đám chạy điên cuồng khắp thôn, phía mấy đứa lớn, phía một chuỗi mấy đứa nhỏ.
Trẻ con thể vô tư chơi đùa, nhưng lớn những việc cần , chẳng hạn như chuẩn tiệc mừng thọ. Hứa Thiến và Chu Văn Quân thống nhất họ sẽ bỏ tiền tổ chức, thẳng 30 mâm cỗ lớn. Còn các em khác sẽ phụ trách lo liệu, như mua sắm đồ đạc, mượn bàn ghế. Tiền mừng của dân làng và họ hàng, họ cần, để bà Chu và ông Chu tự nhận. Còn quà biếu thì để mấy em tự chia, vì năm họ còn về Thủ đô, tiện mang theo.
"Em hai, em bỏ tiền tiệc rượu, cả phản đối, nhưng 30 mâm nhiều quá ? Ở nông thôn mười mấy mâm là lắm ."
Từ khi thị trường nới lỏng, gia đình tổ chức tiệc rượu trong thôn cũng tăng lên. Trước đây, lén lút một hai mâm sợ phát hiện, giờ thì dám bảy tám mâm. Thậm chí nhà đội trưởng Tiền, cách đây một thời gian tổ chức đám cưới, 16 mâm, hoành tráng. Tất nhiên, trong thôn nhiều 16 mâm cỗ, gia đình Chu Văn Quân chắc chắn là một trong đó.
Chu Văn Quốc mấy năm cho sợ hãi, dám tổ chức tiệc thọ lớn như .
"Không , chỉ là 30 mâm cỗ thôi. Ở Thủ đô, tiệc còn mời nhiều hơn thế." Chu Văn Quân và kể cho một vài chuyện ở Thủ đô. Ông Chu cũng gật đầu đồng tình.