Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 664
Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:38:25
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi cả đoàn về đến nhà Chu Văn Hoa, Trịnh Anh vẫn đang xào rau. Trên bàn tròn trong nhà chính bày sẵn một mâm đồ ăn, mấy đứa trẻ đang bài tập. Nhìn thấy đoàn của Hứa Thiến đến, mấy đứa trẻ lập tức ném bút chì, ào ôm lấy bà Chu nũng nịu.
"Bà nội, bà nội, con nhớ bà nhiều lắm!"
"Ông nội, con cũng nhớ ông!"
"Bà nội, bà nội..."
"Ôi, các cháu ngoan của bà! Sao gầy thế ? Nhìn cái khuôn mặt nhỏ nhắn gầy guộc kìa."
Bà Chu ôm lấy các cháu mà đầy vẻ đau lòng. Chu Văn Hoa bất lực trợn trắng mắt, rõ ràng mấy đứa nhỏ tăng mấy chục cân , kiểu gì ? Hứa Thiến cũng bất lực khóe miệng giật giật. Ba đứa con của Chu Văn Hoa tuy mập nhưng cũng gầy, trông cứng cáp, còn mập hơn cả Đỗ Khiêm.
Đỗ Khiêm mấy năm nay đang tuổi lớn, rõ ràng ăn nhiều hơn , nhưng trông vẫn gầy gò. Ít ai hai năm còn mập. Sau khi Hứa Thiến nhận nuôi, vì ăn uống đầy đủ nên hồi nhỏ từng béo. giờ, là một thiếu niên, gầy ít. Tuy nhiên, chiều cao của , giờ cao đến n.g.ự.c Hứa Thiến, chỉ vài năm nữa là sẽ cao hơn cô.
"Niên Niên, Thường Thường, Hâm Hâm, đây xem bà nội mang gì cho các cháu . Nào là hoa quả đóng hộp, xúc xích, kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, còn cả sô-cô-la nữa." Bà Chu lấy những món đồ . Đây là những thứ họ ăn tàu hỏa, đồ nhiều quá ăn hết nên bà mang một ít cho các cháu ăn.
Đại Oa và các em khác thèm để ý, nhà họ nhiều những món , ngày thường thích ăn . Tất nhiên, cũng cho phép họ ăn mỗi ngày. đối với mấy đứa con nhà Chu Văn Hoa, những thứ đều là đồ quý hiếm. Mấy đứa trẻ ngậm kẹo, tay ôm một đống đồ ăn vặt, miệng toe toét.
Trịnh Anh rót nước mời , đó bếp xào rau. Hứa Thiến thấy cô bận rộn, liền rửa tay bếp giúp.
"Chị hai, chị nghỉ , em chỉ còn một món nữa thôi là thể ăn cơm ."
Hứa Thiến cần, giúp Trịnh Anh rửa bát. Hai chuyện, nhắc đến Chu Lệ.
"Vị chị gái cả nhà đúng là cực phẩm. Nói là nhà nghèo tiền, mà tích cóp một nghìn đồng, nhưng đến tiền cưới vợ cho con trai thứ cũng tiếc chịu đưa . Chắc là vẫn còn chúng đưa tiền cho chị ."
"Hôm nọ chị đến nhà tìm bố bọn trẻ, là mượn hai trăm đồng để miền Nam tìm thằng út. em cho. Chị là phụ nữ chữ, đến miền Nam gì? Chỗ đó lớn như , ai thằng út nhà chị chạy . Số tiền đó mà cho chị mượn thì cũng như cho vay tiền ngày xưa , 'bánh bao thịt đ.á.n.h ch.ó về'."
"Năm nay bố mừng thọ tuổi sáu mươi, chị chắc chắn sẽ về nhà mượn tiền, chị hai cẩn thận đấy." Trịnh Anh nhắc nhở đầy thiện ý. Trong em nhà họ Chu, chỉ nhà Chu Văn Quân là giàu nhất. Chu Lệ giờ nghèo rớt mùng tơi, đến cửa tống tiền mới là lạ.
"Ăn cơm thôi!" Trịnh Anh xào xong món cuối cùng, bưng bàn. Hứa Thiến cũng rửa bát xong, đang xới cơm. Bên ngoài, Tiểu Khiêm thấy Hứa Thiến đang bận, vội vàng dẫn các em bưng bát. Cả đám trẻ con náo nhiệt hẳn lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trên bàn ăn, mấy đứa trẻ ngấu nghiến ăn thịt, miệng căng phồng. Thế mà Tam Oa lúc , mắt láo liên bắt đầu khoe khoang thành tích của .
"Em họ, kỳ thi cuối kỳ năm nay em bao nhiêu điểm? Anh 100 điểm đấy, nhất trường luôn!" Tam Oa đầy kiêu ngạo. Chu Trạch Niên xong, lập tức tức giận chuyện. Anh họ Tam Oa thật đáng ghét, chuyện nào nhắc thì thôi, cứ nhắc đến chuyện học hành?
"Chu Trạch Niên, con thấy ? Ngay cả Tam Oa của con năm nay cũng điểm tuyệt đối, con xem thành tích của con , còn mặt mũi nào mà ngày nào cũng chơi ở nhà? Sao học tập các cho đàng hoàng? Ăn cơm xong thì bài tập ngay, nhờ các kèm cặp cho con."
"Tam Oa, ăn thịt , ăn đùi gà . Thím tư gắp cho con. Đứa trẻ nào thi thì ăn nhiều thịt, đứa nào học thì ăn đùi gà."
" Làm bài tập đừng lề mề, đến nửa đêm cũng xong."
Trịnh Anh ngừng cằn nhằn con trai. Hứa Thiến cũng cảm thấy đồng cảm. Đừng thành tích của Tam Oa giảm sút, đó là kết quả của việc cô ngày nào cũng kèm cặp, ngày nào cũng theo sát. Nếu cô lơ là một ngày thôi, đứa trẻ sẽ nghịch ngợm đến mức nào, sách giáo khoa một tháng động đến cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-664.html.]
Hai bà cứ chuyện con cái một hồi lâu, cả đám trẻ bàn ăn đều run rẩy.
"Em tư, chị thật nhé, trẻ con là ngày nào cũng kèm cặp chúng bài tập. Tivi thì tuyệt đối mua. Cứ mua tivi về là chúng nó chạy đến xem. Bài tập hiểu thì hỏi, còn cãi với chị. Em , tức c.h.ế.t ."
"Lần em với Văn Quân về, cũng mang theo một ít tài liệu phụ đạo và đề thi cho Niên Niên và Thường Thường. Toàn bộ là tài liệu của mấy trường tiểu học nhất ở Thủ đô. Tỷ lệ học sinh cấp hai của họ là hơn 90% đấy. Em thấy hữu ích nên mang về. Không nhiều ít, mỗi đứa chỉ hai mươi cân thôi. Chỉ cần xong hết chỗ , thành tích chắc chắn sẽ tăng lên."
Ăn cơm xong, Hứa Thiến tươi từ một trong những chiếc ba lô lớn của Chu Văn Quân, lấy một chồng tài liệu phụ đạo và đề thi dày cộp của học sinh tiểu học. Chúng đặt bàn, lấp đầy cả cái bàn.
Nhìn thấy những thứ , Trịnh Anh đương nhiên vô cùng vui mừng, liên tục cảm ơn Hứa Thiến, cảm ơn cô bận rộn vì con cái nhà cô mà còn mua nhiều tài liệu phụ đạo như .
Ba đứa con nhà Trịnh Anh, Chu Trạch Niên và Chu Trạch Thường, hai đứa đang học, thấy thì ngây dại . Không chứ, chứ! Nhiều bài tập như , đều là cho chúng ? Thím hai là quỷ sứ ?
Nhìn thấy hai đứa con trai ngơ ngác, Trịnh Anh tức giận đ.á.n.h cho mỗi đứa một cái đầu.
"Hai đứa, chú thím hai vất vả từ trường học ở Thủ đô mua tài liệu học tập cho các con, mau cảm ơn? Hai đứa ngớ ngẩn ?"
"Cảm ơn chú hai, cảm ơn thím hai!"
Hai đứa trẻ mếu máo, ấn đầu cúi chào Chu Văn Quân và Hứa Thiến.
"Không gì, gì, nên mà." Hứa Thiến tươi . Thế nhưng, hai đứa trẻ lật xem đống đề thi và tài liệu bàn, trong lòng càng thêm bi thương. Nhiều bài tập như , đến khi nào mới xong?
"Oa, nhiều thế ?"
"Huhu..."
Càng lúc càng tuyệt vọng, hai đứa trẻ cuối cùng kìm mà òa lên, Trịnh Anh giáo huấn một trận. Lời lẽ cũng đơn giản, đại ý là các họ của chúng thông minh như , mà còn cố gắng như thế, thành tích của chúng , thì lấy lý do gì để cố gắng? Những đề thi , tài liệu phụ đạo xem, sách bài tập bên trong cũng xong.
"Oa a!" Hai đứa trẻ xong lời , lớn một trận. Thế mà mấy họ ranh ma còn bên cạnh "đổ dầu lửa", bô bô :
"Thím tư, chỗ bài tập thím nhất định bắt các em hết đấy! Bài tập nhà cháu còn nhiều hơn thế nữa cơ, thím xem cháu xong hết ?" Tam Oa với vẻ mặt nghiêm túc.
" thế, đúng thế. Thím tư ơi, thím đừng thành tích bề ngoài của bọn cháu , bọn cháu cũng đổ nhiều mồ hôi. Sách bài tập và đề thi bao nhiêu mà kể."
Nhị Oa dựa tâm lý " đau khổ thì đau khổ cùng ", ngừng khuyên nhủ thím tư.
"Em trai đúng đấy. Chúng đều là thường, trí thông minh thể so với Đại Oa. Cho nên đuổi kịp , bỏ quá xa, chúng nỗ lực gấp bội. Sách bài tập trong nhà cháu đầy cả một căn phòng, sách giáo khoa cũng thuộc lòng, như mới miễn cưỡng thành tích hạng hai khối. Sắp tới sang năm là lên lớp chín . Ôi, cháu còn cố gắng hơn nữa mới , quyết tâm thi trường đại học nhất."
Đỗ Khiêm lúc cũng xuất phát từ tâm lý gì, đột nhiên những lời thấm thía với Trịnh Anh. Mặc kệ Chu Trạch Niên và Chu Trạch Thường lúc hận mấy họ đến mức nào, Trịnh Anh vẫn lọt tai. Hơn nữa, hai mắt cô còn sáng rực lên, trong lòng càng thêm kiên định.