Hứa Thiến vì bận rộn với nhiều việc gia đình và học tập nên lâu quan tâm đến mấy cô bạn cùng phòng, ngay cả Đinh Hương cũng lâu liên lạc. Hôm nay, nhân lúc tiết học, cô mới chạy đến ký túc xá để hỏi thăm thì ngờ nhận tin tức .
Mặc dù chút ngạc nhiên nhưng cô cũng mấy để tâm. Dù chuyện cũng chẳng liên quan gì đến cô, xem như là xem một vở kịch thôi!
Kim Nam Nhạn xong chuyện của khác khỏi nghĩ đến chuyện của chính . Nghĩ đến đàn ông mang con từ quê lên, trán cô đau nhói.
"Hứa Thiến, nhà em ở ngoài trường, chỗ nào gần đây thể cho thuê nhà ? Hai hôm chồng chị đưa con lên thủ đô , tớ đang tìm chỗ ở."
Chồng và con của Kim Nam Nhạn hiện đang ở tạm nhà khách. Ở lâu dài như là cách , giá nhà khách thì đắt đỏ, thuê nhà sẽ rẻ hơn nhiều.
"Tìm chỗ ở ? Được , em sẽ giúp chị tìm xem. Em trai em nghề thu mua phế liệu nên quen thuộc với khu vực xung quanh trường."
Hứa Thiến gật đầu, chút do dự đồng ý. Dù nhà cô cũng phòng trống, nhưng cô cho thuê. Không cô tin Kim Nam Nhạn, chỉ là cô ngại phiền phức. Hơn nữa, khu vực nhiều nhà cho thuê, chỉ cần giúp cô tìm một chút là thể dễ dàng kiếm .
"Cảm ơn em nhiều nhé!"
Kim Nam Nhạn là sinh viên chuyên ngành ngoại ngữ, hiện cũng đang nhận một công việc phiên dịch. Tuy nhiên, tốc độ của cô chậm, mỗi tháng nhiều nhất cũng chỉ kiếm 50 đồng tiền nhuận bút. Số tiền ít ỏi dùng để thuê nhà, lo cho chồng và con, thật sự chật vật.
cô cũng cách nào khác, cô chồng mang con về quê nhưng chịu về, dường như gì đó, dù thì cứ bám riết . Anh sợ nếu , vợ và con sẽ bỏ để tìm một đàn ông khác trong trường đại học.
Không thể , đàn ông cũng khá "thông minh", bám víu lấy vợ chịu cả.
"Không gì , bạn bè với thì cần gì khách sáo. Mà thì cũng , giáo d.ụ.c ở thủ đô vẫn hơn nhiều so với ở nông thôn. Con trai chị học ở đây cũng đấy."
"Giống như mấy đứa nhỏ nhà em , hồi em và ba nó rối rít đón chúng về ở cùng, chẳng cũng vì chúng tiếp nhận một nền giáo d.ụ.c hơn ?"
Hứa Thiến tuy là một quá khắt khe như những bà hiện đại, nhưng đối với việc giáo d.ụ.c con cái, cô hề lơ là. Cô mong các con lớn lên thể trở thành những ích cho xã hội, thể gây dựng sự nghiệp riêng và những công việc mà chúng yêu thích. Không cần giống cô ở kiếp , vì miếng cơm manh áo mà vật lộn, sống một cuộc đời ý nghĩa.
Nhà cửa, xe cộ, cô đều sẽ chuẩn sẵn cho các con, cần chúng hi sinh thời gian và hạnh phúc để chạy theo những thứ vật chất bên ngoài. Tất nhiên, nếu chúng kiếm nhiều tiền hơn, Hứa Thiến cũng sẽ ngăn cản, thậm chí sẽ giúp đỡ chúng khi khởi nghiệp.
"Giáo d.ụ.c ở thủ đô thật ?"
Kim Nam Nhạn vẻ phiền muộn, miệng tuy hỏi nhưng trong lòng hạ quyết tâm.
Là một , hiếm ai nghĩ cho con , Kim Nam Nhạn cũng , chỉ là cô quá nghèo. Chồng cô ở thủ đô khả năng kiếm tiền, nên cô mới băn khoăn như thế. Nếu chồng cô bản lĩnh như chồng Hứa Thiến, thì cô lo lắng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-629.html.]
Hứa Thiến cũng tâm tư của Kim Nam Nhạn, nhưng cô đưa lời khuyên bừa bãi. Việc sơ rõ mà những chuyện sâu sắc là điều cấm kỵ, chuyện nhà của họ vẫn cần Kim Nam Nhạn tự giải quyết.
Sau khi trò chuyện, ba cùng đến căng-tin. Mà mới nhớ, món thịt kho tàu ở căng-tin trường họ thật sự ngon, nào Hứa Thiến cũng gọi nhiều.
Cô còn cùng Chu Văn Quân, mỗi lấy một hộp cơm, múc hai hộp thịt kho tàu lớn mang về nhà ăn.
Mấy đứa nhỏ cũng thích món thịt kho tàu của trường đại học.
Chúng cũng theo Hứa Thiến và Chu Văn Quân đến trường đại học nhiều . Đại Oa còn dùng thẻ mượn sách của Hứa Thiến để mượn sách ở thư viện. Nhìn lượng sách khổng lồ, mắt Đại Oa sáng rực, bé vô cùng yêu thích thư viện của trường và gần như tuần nào cũng đến.
Về đến nhà, Hứa Thiến liền nhờ Hứa Khôn hỏi thăm nhà thuê giúp. Không quá ba ngày, tìm một chỗ.
Nơi đó xa hơn nhà Hứa Thiến một chút nhưng giá cả thì khá chăng.
Một căn nhà nhỏ ba gia đình đang ở, vẫn còn một căn phòng bên hông thuê. Kim Nam Nhạn liền thuê luôn. Ba bố con ở chung một phòng, còn Kim Nam Nhạn vẫn ở ký túc xá trường.
Căn phòng cũng khá , rộng 30m², cửa sổ cả phía bắc và nam nên sáng sủa.
Nhược điểm là nhà bếp riêng, đều dựng lều ngoài sân để nấu nướng. Căn nhà cũng nhà vệ sinh, đều vệ sinh công cộng cách đó 500m, bất tiện ban đêm.
May mà Hứa Thiến lúc tầm xa, thà bỏ nhiều tiền hơn để xây cống thoát nước và vài nhà vệ sinh trong nhà, nhờ mà cô tranh giành nhà vệ sinh với mấy bà thím hàng xóm.
Hứa Thiến vì quen với lối sống hiện đại nên khá khó chấp nhận một môi trường đơn sơ như .
gia đình Kim Nam Nhạn thì thấy cả. Dù nhà vệ sinh công cộng trong thành phố cũng dọp dẹp hằng ngày, quá bẩn, buổi tối còn thể dùng bô vệ sinh. So với nhà vệ sinh ngoài đồng chung với heo, bò ở quê, thì môi trường ở thành phố hơn nhiều.
Có thể thấy chồng và con trai Kim Nam Nhạn đều vui, đường xem nhà cứ vui vẻ. Chỉ Kim Nam Nhạn là luôn cau mày.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Hứa Thiến, thuê nhà thật sự cảm ơn em nhiều. Nếu nhờ cả gia đình em giúp đỡ, chị tìm nhà ở , chừng còn lừa nữa."
Kim Nam Nhạn khổ. Mặc dù cô sống ở thủ đô một năm, nhưng vẫn quen thuộc. Nếu quen giúp đỡ, thì việc thuê nhà chắc chắn dễ dàng. Để thuê một căn nhà rẻ là khó, "chặt chém" là may .
"Không gì , dù gì chúng cũng là bạn bè ở chung một năm mà. Nam Nhạn, chị cứ dọn đến ở , gì cần giúp cứ với em. Em thấy nhà chị lẽ còn thiếu bàn ghế, nồi niêu xoong chảo. Bàn ghế chị thể bãi phế liệu xem, bên đó chắc đồ cũ bỏ . Chị mang về sửa là dùng thôi. Nồi niêu xoong chảo thì nhà em vài món cũ, nếu chị chê thì em mang qua cho chị dùng tạm, lúc nào thời gian thì chị mua."