Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 592

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:10:43
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tam Oa, em bỏ chuột cặp sách của , để Ngũ Oa tè dầm lên giường của , mà em còn ?"

"Bây giờ em còn dám bỏ nhà , đúng là giỏi đấy. Hừ! Nếu nhà, thì đây sẽ dạy dỗ em một chút, để em thế nào là một em ngoan ngoãn, hiểu chuyện."

Đại Oa Tam Oa bỏ nhà , lập tức lớn. Giọng non nớt của thằng bé bắt chước giọng dạy dỗ các em, mắng Tam Oa một trận. Sau đó, thằng bé vung nắm đ.ấ.m nhỏ, đè Tam Oa ngốc nghếch xuống đất mà cọ xát.

"Anh, , dừng , đừng đ.á.n.h nữa!"

"Có sai ?"

"Hu hu... Em sai , đau quá ơi!"

"Em còn đau ? Nói xem sai ở chỗ nào ."

Đại Oa một tay chế ngự cái móng vuốt nhỏ của Tam Oa, đó vỗ mạnh hai cái m.ô.n.g thằng bé.

"... Oa oa! Là em nên bỏ chuột cặp sách dọa , sách bài tập của chuột cắn. chuyện Ngũ Oa tè dầm thật sự của em. Em chỉ ru nó ngủ tiện tay ôm sang phòng ngủ thôi. Em nó sẽ tè dầm !"

Tam Oa đến đây ấm ức vô cùng. Chuyện rõ ràng là ngoài ý , tin? Còn đ.á.n.h em nữa chứ! Hu hu, rõ ràng là sinh cùng một , tại mỗi đ.á.n.h , thua lúc nào cũng là em !

"Em hai, em cũng nghỉ một lát . Đừng đ.á.n.h em tư nữa. Em xem nó em đ.á.n.h thành cái dạng gì kìa? Ngày mai còn đến trường học nữa, để thầy cô và các bạn thấy nó với khuôn mặt sưng phù như đầu heo thì ."

Đỗ Khiêm tỏ vẻ đồng cảm với Tam Oa, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến và Đại Oa ở chung một phòng, giường của Đại Oa ngay giường của , Đỗ Khiêm lập tức im lặng. Cậu bỗng thấy nên đồng cảm với Tam Oa. Thằng nhóc quá nghịch ngợm, dường như thật sự cần dạy dỗ.

"Tam Oa, một cái quần rách đũng, chuyện liên quan gì đến em ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-592.html.]

Đỗ Khiêm nhớ đến chiếc quần yêu thích nhất của , đột nhiên tươi tiến gần Tam Oa. Ánh mắt đầy uy h.i.ế.p của khiến Tam Oa giật .

"Gì... gì quần, em ..."

Tam Oa đảo mắt khắp nơi, dám về phía Đỗ Khiêm, để che giấu sự chột của . Quần của cả, em thật sự .

"... Ánh mắt lấm lét, thằng nhóc dối. Đã thì, em hai, em tiếp tục ! Lát nữa em đ.á.n.h mệt thì đến lượt . Mẹ nhà, thể để mấy đứa em loạn . Nhất định dạy dỗ các em thật , bằng thì phụ lòng dặn dò của !"

Đỗ Khiêm nhẹ nhàng, nhưng Tam Oa những lời cho tức giận. Anh như ! Anh xúi giục hai đ.á.n.h em, còn tự tay nữa. Thật quá đáng! Họ còn là em nữa ! Hai đ.á.n.h một hùng hảo hán!

Vân Mộng Hạ Vũ

"Mẹ ơi, khi nào mới về ? Ở trong nhà , con sắp các bắt nạt đến c.h.ế.t ! Mẹ mau về chủ cho con !"

Tam Oa dù la hét lớn tiếng, nhưng cuối cùng vẫn thoát khỏi móng vuốt của hai . Bị hai liên thủ đ.á.n.h cho một trận, khuôn mặt sưng phù như đầu heo càng sưng hơn vài phần.

Tam Oa nhớ , Nhị Oa cũng nhớ . Nhị Oa nghịch ngợm như Tam Oa, cũng cố ý trêu chọc cả, vì ít đ.á.n.h hơn nhiều. vẫn vô cùng nhớ . Lý do gì khác, chính là vì tiền tiêu vặt...

Ban đầu, khi bố Thủ đô, họ cho mỗi em 10 đồng, là tiền tiêu vặt trong nửa năm. tiền của Nhị Oa sớm dùng hết . Về việc mua những gì, Nhị Oa nhớ rõ. Chỉ là một vài món ăn vặt, đồ chơi... Tiền cứ như nước chảy, nhanh còn! Cậu xin Đại Oa tiền dự phòng mà đưa, nhưng Đại Oa cho. Anh là đồ keo kiệt, giấu tiền kỹ.

Những ngày tiền tiêu vặt thật sự khổ sở! Cậu ăn kẹo sữa ngon. Cũng thể mời các bạn trong lớp uống soda, thậm chí là một món đồ chơi mới cũng mua nổi. Ôi, những ngày nghèo khổ còn chịu đựng bao lâu nữa đây? Cậu thật sự mong thể sớm về.

Về chuyện tiền tiêu vặt, bốn đứa trẻ thật đều dùng hết. Ban đầu, Tam Oa hào phóng mời các bạn trong lớp uống soda, ăn vặt. Sau đó, thấy Tam Oa các bạn yêu quý, Nhị Oa cũng lời lẽ ngọt ngào của bạn cùng lớp thuyết phục, lấy tiền tiêu vặt mời các bạn uống soda vài . Sau đó, mua đồ chơi vài , bạn cùng bàn hết sách bài tập, sách để bài, giúp vài nữa, thế là tiền của dần dần hết.

Đại Oa tuy tiêu xài hoang phí như các em, nhưng mấy đứa em lo. Khi các em dùng hết tiền, đến mượn với vẻ đáng thương. Nhìn các em nước mắt nước mũi tèm lem, Đại Oa cuối cùng cũng đành lòng mà cho mượn tiền. một khi cho mượn, thì tiền đó bao giờ .

Đỗ Khiêm thì cho mấy đứa em vay tiền, nhưng tiền tiêu vặt của đều dùng để cải thiện bữa ăn cho em. Anh thường xuyên mua thịt, mua trứng gà trong thôn về ăn.

 

Loading...