Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 584
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:10:35
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm 1987 sẽ một cơn bão tài chính, gọi là "chợ đen thứ hai". Chuyện đối với khác là cơn bão, nhưng đối với Hứa Thiến là cơ hội. Năm 1987 còn xa nữa. Liệu nên chuẩn ? Ừm, vẫn nên chờ thêm mấy năm nữa, bây giờ cô cần tích lũy vốn.
Sinh viên chuyên ngành tài chính thật nhiều. Sáu trong phòng ký túc xá của Hứa Thiến, chỉ Đàm Lâm Lâm và cô là cùng chuyên ngành, mấy còn đều học ngoại ngữ. Vì Hứa Thiến tiếng Anh , giỏi hơn cả mấy sinh viên chuyên ngành ngoại ngữ.
Vì thế Hứa Thiến trở thành "tiểu cô giáo" trong phòng ngủ, thường xuyên giúp các bạn sửa phát âm và ngữ pháp. Rốt cuộc kiếp cô cũng từng nước ngoài.
Trong sáu , Hứa Thiến và Đinh Hương nhất, những còn chỉ thể là bình thường, tình bạn thiết. Rốt cuộc họ là những cô gái nhỏ.
đến hòa đồng nhất trong ký túc xá thì kể đến Đàm Lâm Lâm. Mặc dù trong phòng giường của cô , nhưng cô cơ bản ngủ đây. Ngày thường cũng chỉ chuyện với một Hứa Thiến, những còn cô đều giữ cách, thậm chí còn thèm cho một sắc mặt tử tế. Cô lẽ cho rằng họ giá trị để giao lưu.
ở lớp, Đàm Lâm Lâm khác hẳn. Cô giỏi bày tỏ ý kiến, kiến thức tài chính vô cùng vững chắc, trong lớp mấy thể hơn cô .
Hứa Thiến thật sự thể hiểu nổi Đàm Lâm Lâm rốt cuộc là như thế nào. Không nghĩ thì cô cũng thèm nghĩ. Ban ngày cô chăm chú giảng, tan học thì cùng Chu Văn Quân ăn cơm, cùng vùi đầu ở thư viện.
Trong trường nhiều bạn học đều Hứa Thiến và Chu Văn Quân là vợ chồng, mấy đứa con. Vì khi họ cùng , chỉ bàn tán, ngược còn ngưỡng mộ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì là khóa đầu tiên khi khôi phục kỳ thi đại học, nên trong sinh viên nhiều lớn tuổi, những kết hôn, gia đình cũng ít. phần lớn đều ở xa . Thậm chí một vì học mà ly hôn với bạn đời.
Những trường hợp vợ chồng cùng học như Hứa Thiến và Chu Văn Quân hiếm, chỉ sinh viên trong trường ngưỡng mộ, mà ngay cả nhiều giáo viên cũng ngưỡng mộ.
Khoa vật lý của Chu Văn Quân một lão giáo sư quý mến , còn thường xuyên mời Chu Văn Quân và Hứa Thiến đến nhà ăn cơm. Hứa Thiến đến nhiều . Nhà vị giáo sư đó còn một cô con gái, cũng là thanh niên trí thức xuống nông thôn. Vì thi trượt đại học, hiện giờ vẫn về, đang chờ tham gia kỳ thi đại học tiếp theo. Buổi tối về nhà, Hứa Thiến còn trêu Chu Văn Quân. Lần nếu cô ở đây, vị giáo sư sợ là còn chiêu Chu Văn Quân con rể! Đáng tiếc, cô vướng bận, Chu Văn Quân sợ là thể con rể của giáo sư .
"Con rể đến ở rể, hahaha, đấy!"
Hứa Thiến một cách vô tư và tự do, Chu Văn Quân vô cùng bất lực. Nếu là ngoài, giơ nắm đấm, nhưng cô gái là vợ , thể gì đây?
Giáo sư quý mến chỉ là một đoạn nhỏ, mua nhà mới là chính sự. Cuối tuần, đến giờ nghỉ. Hứa Thiến về phòng ngủ, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, đeo một chiếc ba lô nhỏ tự . Cô cùng Chu Văn Quân và Hứa Thận ngoài trường. Đồng hành còn một nam sinh tên Đổng Chương. Đổng Chương là bạn cùng lớp với Chu Văn Quân, cũng là giới thiệu nhà cho Hứa Thiến. Cậu của ở ngay khu vực gần trường, quen thuộc với khu vực .
"Cậu ơi, ở đây ạ."
Bốn họ khỏi cổng trường, lâu thì đến nhà của Đổng Chương. Cậu của Đổng Chương tên là Trần Đại Vĩ, là một đàn ông trung niên ngoài 40, trông vẻ phúc hậu. Anh đang xổm trong sân rửa rau, thắt một chiếc tạp dề quanh eo. Theo lời Đổng Chương, là một đầu bếp, hiện đang việc tại một quán ăn quốc doanh ngay cạnh trường.
"Tiểu Chương Tử, cháu đến . Đây là các bạn học đại học của cháu ? Mau , vợ ơi khách!"
"Cảm ơn chú Trần." x3
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-584.html.]
Cậu của Đổng Chương, Trần Đại Vĩ, nhiệt tình khi thấy Hứa Thiến và họ. Anh rót nước, mang ghế , còn kéo Chu Văn Quân trò chuyện một lúc.
Hứa Thiến và họ ăn trưa đơn giản ở nhà Trần Đại Vĩ, đó thẳng đến xem nhà.
"Căn nhà chủ nhân họ Trương, Tiểu Chương Tử cháu cũng , chính là nhà chú Trương. Năm đó nhà chú Trương ăn buôn bán d.ư.ợ.c liệu, nhà thu , cả nhà chú Trương cũng xuống nông thôn. Bây giờ chuyện giải quyết, nhà cũng trả , tiếc là nhà họ còn nữa."
"Con trai út của chú Trương vì đau lòng, thấy căn nhà cũ , nên tính bán , đó dọn xưởng mà ở."
Trần Đại Vĩ dẫn Hứa Thiến và họ một con hẻm hẻo lánh, dùng chìa khóa mở cánh cổng lớn hư hỏng. Ngay khi cánh cổng mở , một mùi mốc meo xộc thẳng mũi. Hứa Thiến lấy tay che mũi, lùi hai bước, trong lòng thầm nghĩ, xem căn nhà gì .
"Các cháu đừng chê. Căn nhà tuy cũ một chút, nhưng những lộn xộn ở, mua xong là của các cháu luôn."
Trần Đại Vĩ xong, trong. Hứa Thiến và Chu Văn Quân liếc , cũng nhanh chóng theo.
Bước qua cổng lớn là một dãy nhà đổ nát, lẽ là ba gian nhà, nhưng xà nhà phía mục nát, ngói rơi rụng khắp nơi. Nếu căn nhà xây bằng gạch, e rằng tường sụp từ lâu . Mùi thối rữa mà Hứa Thiến và họ ngửi thấy, chính là mùi của những xà nhà và cửa sổ gỗ mục nát .
"Nơi nhiều năm ở nhỉ?"
Hứa Thiến vô tình hỏi. Theo lý mà , một căn nhà như thế đáng lẽ ở, hoang phế đến mức ? Mấy năm nay ai ? Trong lòng cô thật sự thắc mắc.
"Năm đó... khụ khụ, nơi c.h.ế.t, hơn nữa lão Trương là tàn nhẫn, lúc rời phá hỏng một phần căn nhà, nên mới ai ở đây."
"Cái đó... các cháu cũng đừng ngại nơi c.h.ế.t. Đều là chuyện của nhiều năm về . Với , xã hội cũ ngày xưa, chỗ nào mà c.h.ế.t!"
Trần Đại Vĩ ho nhẹ một tiếng giải thích, trong lòng thở dài. Đứa con trai nhỏ nhà họ Trương thật đáng thương. Cả gia đình giờ chỉ còn một nó. Anh giúp nó bán nhà, coi như là giúp nó cưới vợ, sinh con. Không bạn học của Tiểu Chương Tử mua . Nghe họ đây là công nhân, chắc là tiền.
Trần Đại Vĩ giải thích một câu, Hứa Thiến cũng hỏi thêm. Dù thì nhà mua là của cô. Còn về chuyện c.h.ế.t ở đây, cô thật sự bận tâm chút nào, trong lòng cũng thấy khó chịu.
Đối diện dãy nhà đổ nát là một bức bình phong, đó điêu khắc hoa, chim và mây. Đi qua bức bình phong, từ một cánh cổng hình tròn trong, là một cái tứ hợp viện lớn. Ba gian nhà chính, bốn gian nhà ngang, bên cạnh nhà chính nhà phụ. Phía bên nhà ngang một nhà bếp riêng. Phía nữa là một bức tường, qua đó là sân nhà hàng xóm. Trong sân đó nhiều ở.
"Căn nhà cũ nát quá!"
Hứa Thận một vòng khỏi nhíu mày. Cái sân trông lớn. ở đây, lấy một căn phòng thể ở . Tường đổ, mái nhà thì ngói còn. Mua cái sân , em gái họ ở thì thể sửa chữa , mà tháo dỡ bộ xây . Cái sân lớn như xây , một nghìn đồng e là xong. Hứa Thận nghĩ thôi cũng thấy đau đầu.