Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 577

Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:10:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" ! Mẹ, nếu thật sự lo lắng cho Từ Lệ, cứ tự qua đó mà xem ? Con về nông thôn hai , nếu thì lúc nào đó con về cùng nhé?"

Hứa Khôn cuối cùng tìm lý do để học hành. Đôi mắt đen đảo quanh, lập tức đề nghị với .

Sắc mặt Từ Nhã Cầm đổi mấy , đó một bàn tay tát đầu Hứa Khôn, vẻ mặt "giận sắt thành thép" mắng: "Về cái gì mà về! Sắp đến ngày khai giảng , con lo học hành mà còn nghĩ lung tung!"

"Anh trai và chị gái con từng đều đỗ đại học, con học theo họ, cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện chơi. Vào trong ! Ăn cơm xong mau chữ cho !"

Hứa Khôn Từ Nhã Cầm mắng xong thì ngoan ngoãn nữa, chỉ cắm đầu ăn cơm. Còn Từ Nhã Cầm cũng hỏi thêm Hứa Thiến và Chu Văn Quân về Từ Lệ nữa. Có lẽ bà hỏi cũng gì, nên dứt khoát hỏi, cùng con trai tranh ăn thịt.

Hứa Thận Từ Nhã Cầm, khóe miệng nhếch lên một nụ lạnh. Không báo ứng, chỉ là đến lúc. Mẹ, yên tâm, con sẽ sớm đưa bà đến gặp !

Sáng hôm , chị dâu Lữ Phương Mai dậy sớm bữa sáng cho Hứa Thiến. Bà còn luộc nhiều trứng gà.

Hứa Thận cùng vợ chồng Hứa Thiến ăn sáng xong, liền lưu luyến từ biệt vợ con, hôn tạm biệt hai đứa nhỏ, rời trong khi chúng còn đang ngủ. Có lẽ là đầu tiên xa vợ con, Hứa Thận lên tàu hỏa cũng kìm đỏ mắt.

Nhìn thấy cả như , Hứa Thiến cũng khỏi nhớ đến mấy đứa nhóc ở nhà. Không chúng thế nào ? Chắc lúc vẫn còn đang ngủ.

Từ tỉnh thành đến Thủ đô mất ba ngày. Trong ba ngày , ba em họ ăn trứng gà, mì tôm, cháo mè và sữa bột. Hơn nữa họ mua vé giường nên ngủ dậy là đến nơi, xuống xe tinh thần vẫn .

"Oa, đây là Thủ đô ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-577.html.]

"Anh, Thủ đô lớn thật, nhà lầu."

" ! Cao hơn phòng ở quê nhiều. Cái tốn nhiều tiền mới xây nhỉ!"

Hứa Thiến xuống xe, duỗi một cái vươn vai, hoạt động tứ chi cứng đờ, liền thấy bên cạnh đang chuyện. Cô nghiêng đầu sang, là hai thanh niên trẻ.

"Đồ nhà quê, đúng là đồ nhà quê, kiến thức!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai thanh niên đang thảo luận thì một cô gái ăn mặc sành điệu, xinh bên cạnh khinh thường liếc họ một cái, khiến hai em giận đỏ mặt.

"Em trai út, bây giờ em là sinh viên đại học, còn là đại học Thủ đô, cần so đo với loại ."

Người lớn tuổi câu bằng một giọng lớn, xung quanh đều thấy. Hứa Thiến và nhóm của cô cũng qua. Đại học Thủ đô, đó là bạn học . Cô gái ăn mặc sành điệu lời liền nổi giận.

lời của cô còn thốt , một thanh niên mặc áo Tôn Trung Sơn bên cạnh kéo , ánh mắt sắc bén cảnh cáo cô một chút. Sắc mặt cô gái cứng , hừ lạnh một tiếng, lườm hai em keo kiệt một cái đầu bỏ .

Hứa Thiến đ.á.n.h giá hai em một lượt. Thấy họ giữa mùa đông lạnh lẽo, chỉ mặc một cái áo bông mỏng, đôi giày vải chân rách. Sau lưng cõng hai cái túi da rắn lớn, tóc tai lộn xộn, trông vẻ keo kiệt. Thảo nào là nhà quê. chuyện chỉ là một sự tình cờ ở ga tàu, liên quan đến họ. Họ đương nhiên cũng xen .

Đi theo đám đông chen chúc khỏi ga tàu, đó Hứa Thiến thấy cô gái ăn mặc sành điệu đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn lên một chiếc xe ô tô nhỏ. Vào năm 78 thể ô tô nhỏ, nhà chắc chắn đơn giản, địa vị lớn!

 

Loading...