Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 568
Cập nhật lúc: 2025-11-05 13:10:19
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Chu xong câu đó, mặc kệ vẻ mặt đối phương , kiêu ngạo vênh m.ô.n.g . Bà Phùng cái m.ô.n.g vặn vẹo của bà Chu, phì một tiếng, nhổ một bãi nước bọt. Trong lòng thầm mắng một tiếng “đồ lão yêu tinh hổ”. Rõ ràng là bà già cả , còn học mấy cô vợ trẻ vênh eo vênh mông, sợ cẩn thận một cái là ngã c.h.ế.t cái đồ già c.h.ế.t đấy.
Nhà họ Chu, chỉ bà Chu thích khoe, mà thực ông Chu cũng thích khoe con cái. Ngày xưa hồi trẻ mới cưới, ông Chu thường xuyên khoe vợ xinh . Sau là khoe tài, cả đời sinh bốn thằng con trai.
Sau khi các con trai lớn, ông bắt đầu khoe con, khen bốn đứa con trai nhà đứa nào cũng tài, trong thôn nhà nào sánh bằng. Sau con trai sinh cháu, ông bắt đầu khoe cháu. Lần cũng ngoại lệ, kể từ khi bà Chu trở về với ông, hai vợ chồng thằng hai đỗ đại học. Ông Chu ngừng khoe khoang, thường xuyên những nơi tụ tập trong thôn ngoài thôn. Hễ gặp quen là sẽ kéo chuyện phiếm.
Kết quả, đến một ngày, chuyện vợ chồng Chu Văn Quân và Hứa Thiến đỗ đại học truyền khắp cả xã đều . Vì Hứa Thiến và Chu Văn Quân là những đầu tiên trong xã đỗ đại học, hơn nữa là những đầu tiên nhận giấy báo trúng tuyển, nên mấy ngày , đến nhà thăm đặc biệt nhiều.
Đầu tiên là chủ tịch xã và đội trưởng Tiền. Họ đến chúc mừng Hứa Thiến và Chu Văn Quân, dặn dò họ học hành nghiêm túc, tương lai đền đáp quốc gia. Nói rằng nếu gia đình khó khăn gì, thể tìm họ, họ nhất định sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ giải quyết. Sau đó dặn Hứa Thiến và Chu Văn Quân nhất định quên quê hương, tương lai nếu năng lực thì giúp đỡ bao nhiêu bấy nhiêu. Dù hai họ đều là sinh viên từ trong thôn, là học nhất thôn.
Đáp , Hứa Thiến và Chu Văn Quân đều khiêm tốn rằng sẽ cố gắng học tập, sẽ quên quê hương. Về phần khó khăn, hai vợ chồng Hứa Thiến thì khó khăn gì . Nếu là khác trong thôn, sợ là nhờ thôn giúp đỡ gom góp một khoản lộ phí đến trường. vợ chồng Hứa Thiến tiền mà. Có tiền thì đương nhiên cần gom góp lộ phí.
Chủ tịch xã, đội trưởng và những khác , Thẩm Tình và một đám thanh niên trí thức cũng đến. Họ mang theo bài thi đến.
“Chị Hứa Thiến, chị và Chu đều thi đỗ đại học Thủ đô, giấy báo trúng tuyển cũng nhận . Tụi em thì thấy giấy báo , thi thế nào nữa, trong lòng vững. Nên đến để dò đáp án với chị, xem tụi em thi thế nào.”
Trước đây Thẩm Tình cũng dò đáp án với mấy thanh niên trí thức khác trong khu, nhưng trong lòng vẫn yên. Vì những cũng nhận giấy báo trúng tuyển. Ban đầu còn sốt ruột, nhưng Hứa Thiến và Chu Văn Quân nhận thì bắt đầu hoảng hốt. Mặc dù đáp án của vợ chồng Hứa Thiến là đáp án chuẩn, nhưng nhận giấy báo trúng tuyển của đại học Thủ đô thì chắc chắn là thi . Dò đáp án với họ, chỉ cần xác định 90% đáp án, thì trong lòng sẽ yên tâm hơn.
“Dò đáp án ? Chị một bản đây, là hai vợ chồng chị khi thi xong dò đáp án tổng hợp . Tỷ lệ chính xác hẳn sẽ khá cao, các em tự dò ! Cũng đừng thất vọng, đáp án của bọn chị chắc chính xác, lẽ giấy báo của các em đang đường đến đấy.”
Hứa Thiến từ trong đống sách phụ đạo rút mấy tờ bài thi tay, đưa cho Thẩm Tình và những khác dò đáp án.
“A, bài giải thế nào đây? Thôi , thôi , sai hết , suy nghĩ của đều sai cả.”
“Đáp án bài là 2, ha ha, cách của là chuẩn nhất, thấy , đúng là như !”
Hướng Cận một bài đáp án trùng khớp, khỏi vui vẻ mặt. Bài đúng, thì thành tích chắc chắn sẽ kém, hy vọng thi đỗ đại học lớn.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-568.html.]
Một đám thanh niên trí thức dò xong đáp án, thì phấn khích, thì đau khổ, trực tiếp tranh cãi với Hứa Thiến và Chu Văn Quân về cách giải của một câu nào đó. Cuối cùng Hứa Thiến thuyết phục họ. Nhìn họ từng một thất thần rời , Hứa Thiến bất lực vẫy vẫy tay. Lần đỗ thì thi tiếp thôi. Dù thi đại học khôi phục, mỗi năm đều , cần rối rắm về .
Hứa Thiến vì bản đỗ, nên thể thấu hiểu cảm giác của những đỗ đại học. Chu Văn Quân thì hiểu rõ điều đó. Anh từng nếm trải khổ cực, từng bỏ học, nỗi đau khi một cơ hội đổi vận mệnh ngay mắt mà thể nắm lấy. Năm đó khi bỏ học, nghĩ. Ông trời ơi, ngàn vạn đừng cho con cơ hội, nếu cho con cơ hội, con nhất định sẽ liều mạng nắm lấy. Và Chu Văn Quân như , bất kể là khi trong đội công tác, khi cứu vị giáo sư , và là liều mạng học hành, nắm lấy cơ hội thi đại học .
Nhiều cơ hội như . Mỗi đều nắm chặt, cho nên trong mấy em, cuộc sống của là nhất. Đừng thấy vợ chồng thằng tư đều là công nhân, nhưng lương của hai cộng cũng nhiều bằng lương của .
Sau khi Hứa Thiến và Chu Văn Quân đỗ đại học, tiệc mừng chắc chắn là hai mâm. Hứa Thiến và Chu Văn Quân phô trương quá, nên mời nhiều ngoài, chỉ đội trưởng Tiền và thư ký, còn đều là trong nhà và họ hàng thích.
Sau bữa ăn, đội trưởng Tiền và những khác về . Bà Chu và những khác thì ở bàn bạc chuyện tiếp theo. Hứa Thiến và Chu Văn Quân Thủ đô học, vấn đề hàng đầu là mấy đứa nhỏ . Để ở nhà cho ông bà Chu chăm sóc, là trực tiếp đưa đến Thủ đô?
“Thằng hai, theo ý của và bố con, hai đứa vẫn nên để lũ trẻ ở nhà. Mẹ và bố con sẽ đến chăm sóc, hai vợ chồng con cứ yên tâm học.”
“Đại học cũng chỉ học bốn năm thôi. Chờ các con học xong, trường học phân phối công việc và nhà ở, các con đón mấy đứa trẻ lên ở cùng.”
Bà Chu , Hứa Thiến cũng chút động lòng. Mấy đứa lớn để ở nhà thì vấn đề gì, nhưng hai đứa nhỏ nhất còn đầy hai tuổi!
“Tiểu Ngũ và Tiểu Lục còn bé quá.”
Hứa Thiến chút lo lắng, nỡ rời xa con. Bà Chu sự nỡ của Hứa Thiến, nên khuyên nhủ.
“Con dâu hai , con xem nếu bây giờ con đưa tất cả bọn nhỏ đến Thủ đô, thì sáu đứa chúng nó sẽ ở ? Rồi học ở ? Hai vợ chồng con thể ở trường, nhưng bọn nhỏ thì ? Vấn đề là chuyện một sớm một chiều thể giải quyết .”
Hứa Thiến rằng cô thể thuê nhà mua nhà, nhưng bây giờ là đời , thuê nhà mua nhà đều cần thời gian. Cô gì về Thủ đô hiện tại.