Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 537
Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:04:06
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cầm lấy ký tên ."
Sau khi xong giấy nợ, Trịnh Anh ném thẳng bút máy và giấy nợ cho Chu Lệ. Ban đầu, cô nghĩ Chu Lệ sẽ tìm cớ thoái thác, nhưng Chu Lệ chỉ liếc qua cầm bút, thêm lời nào mà ký tên lên giấy nợ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong mắt Chu Lệ, một cái tên và một tờ giấy nợ chẳng tác dụng gì. Chắc là chị nghĩ còn nữa ?
Trịnh Anh cầm tờ giấy nợ lên, kỹ tên một hài lòng cất túi. Mặc dù ép Chu Lệ giấy nợ, nhưng thực tế cô hề ý định đòi món tiền đó. Từ khi đưa một trăm đồng cho Chu Lệ, Trịnh Anh tiền sẽ trở , ngay cả khi giấy nợ.
Cô lấy hai tờ giấy nợ để đòi tiền, mà để nắm một điểm yếu trong tay, đề phòng Chu Lệ đến gây phiền phức, đòi tiền. Cô mới lo xong đám cưới cho một đứa con trai, còn ba đứa nữa. Tiền cưới xin lấy ?
Chồng cô và Chu Lệ là chị em ruột, đúng là thế, nhưng đám cưới của con trai là chuyện của nhà họ Ngô. Không thể cứ mãi bòn rút tiền của họ hàng như . Dù cũng chỉ là họ hàng, cô cho một trăm .
Khi thấy bà chồng cuối cùng cũng ký tên giấy nợ, Trâu Bạch Linh thầm thở phào nhẹ nhõm. Hai trăm đồng là một khoản nợ khổng lồ, cô mới 17 tuổi, nếu gánh món nợ lớn như , chắc cô sống nữa. Cô ngây thơ như chồng, nghĩ rằng sẽ đòi tiền. giờ giấy nợ do chồng , món nợ cũng chẳng còn liên quan đến cô nữa. Dù cô cũng sẽ đời nào giúp chồng trả nợ. Cứ để món nợ kéo dài , đợi khi nào nhà tiền thì trả cũng muộn, dù họ cũng bảo là trả.
Sau khi Chu Lệ giấy nợ, chuyện lợi dụng chồng cô để lừa tiền cũng coi như kết thúc. Trong suốt chuyện , ông bà Chu đều hề lên tiếng. Con trai con gái, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt. Giúp ai cũng sẽ oán hận, thế nên hai ông bà dứt khoát mặc kệ, sưởi ấm bên bếp lửa.
Sau vụ , tuy các em họ Chu vẫn ghét Chu Lệ, nhưng thể đuổi cô . Dù bố vẫn ở đây, con cái và dâu thể quá đáng. Vì , Chu Lệ cứ ỷ mặt dày mà ở .
Bữa trưa do bà Chu, chị dâu cả và mấy cô bé nấu. Chu Quỳnh và con gái cũng bếp phụ, còn Hứa Thiến thì trông con, . Trịnh Anh vì đang m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ ba nên giúp, nhưng bà Chu cho động tay động chân.
Vì "cả nhà đồ ăn" Chu Lệ ở , bà Chu nấu nhiều. Có vài món thịt, cả thịt heo, thịt gà, thịt cá. Món thịt kho tiêu cũng hấp đầy bốn bát lớn.
Nhìn bàn đầy thịt và đồ ăn ngon, Trâu Bạch Linh, cô cháu dâu mới, mắt sáng rực. Một bàn thịt lớn như chắc dành dụm cả năm mới . Đám cưới năm ngoái của cô và Ngô Kiến Đông cũng nhiều thịt như thế. Nào là gà, là cá, còn những bát thịt lớn, nhà ngoại của chồng cô giàu đến mức nào chứ?
Bữa trưa nay sáu món mặn. Món đầu tiên là gà hầm khoai sọ, gà do Hứa Thiến và Chu Văn Binh mỗi nhà cho một con. Thấy đông , bà Chu thịt cả hai con luôn.
Món thứ hai là cá chép kho thịt ba chỉ, hai con cá chép nặng ba cân do Chu Quỳnh mang đến. Năm nay ao cá của họ mùa, mỗi nhà chia hai mươi cân.
Món thứ ba là thịt ba chỉ hấp tiêu, bà Chu dùng hết năm cân thịt heo chia năm ngoái để món .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-537.html.]
Món thứ tư là các loại thịt viên kho. Tết , Hứa Thiến một chậu lớn thịt viên heo, cá, gà, bò. Mấy con ăn hết nên cô mang nửa chậu sang nhà cũ.
Món thứ năm là thịt ba chỉ kho khoai tây. Ba cân thịt ba chỉ do Xuân Mai mang về từ nhà đẻ buổi sáng. Chị dâu cả thấy đông nên mang nấu. Ban đầu chị cũng tiếc, nhưng hôm nay con gái và con rể về nên chị bận tâm. Dù cũng là một nhà, ăn vui là .
Món cuối cùng là thịt xào với tỏi. Lần vợ chồng Chu Văn Hoa đến mang theo năm cân thịt heo. Không hiểu họ mua ở , vì dân thành phố mỗi tháng chỉ hai lạng phiếu thịt. Chắc là tên nhóc Chu Văn Hoa chợ đen ? Hứa Thiến nghi ngờ chuyện .
Tuy năm cân thịt, nhưng chị dâu cả xào hết, vì bàn quá nhiều món thịt , thêm hai món rau nữa là đủ.
Chị dâu cả và bà Chu nấu nhiều món, nhưng nhà họ Chu cũng đông ăn. Hứa Thiến đếm kỹ, chỉ riêng bữa trưa 41 . Ông Chu và Chu Văn Quốc kê ba cái bàn lớn mà vẫn chật. Đó là kể mấy bé như Tiểu Ngũ, Tiểu Lục tự ăn , cần lớn bón.
Nhà họ Chu đúng là con cháu đầy đàn. Vài năm nữa, cả nhà quây quần ăn cơm chắc bốn bàn cũng đủ, kê cả sân.
Ăn xong một bụng thịt, Trâu Bạch Linh thầm vui mừng vì quyết định ngày của . Quả nhiên lấy Ngô Kiến Đông là một lựa chọn đúng đắn, chỉ riêng bữa ăn trưa nay cũng đáng. Vậy mà chị gái cô còn bảo cô "mù". Có họ hàng sang chảnh như , cả bàn thịt lớn để ăn, gọi là lấy sai ?
Cô nghĩ chị gái ghen tị. Anh rể cô thì thật, là đàn ông thật thà, "ba gậy cũng đ.á.n.h một cái rắm". nhà nghèo xơ xác, ngày cưới tiền sính lễ, chỉ đến ruộng cho nhà vợ mỗi ngày. Cuối cùng ép quá, mới vác hai bao thóc đến. Ngày cưới của chị gái cũng tằn tiện, mặc chiếc áo bông cũ sửa , ôm một cái túi nhỏ theo rể. Không tiệc cưới như cô, chị gái cô còn cả một viên kẹo cưới. Sáng theo chồng về nhà, chiều đồng việc. Toàn bộ ngày cưới, chị nghỉ ngơi.
Trâu Bạch Linh thề thầm trong lòng, đời cô nhất định lấy tiền, bao giờ sống khổ sở như chị gái. Chỉ tiếc nhà cô quá nghèo, học vấn thấp, cô để ý đều chẳng thèm đến cô. Loanh quanh một hồi lâu, cô mới tìm Ngô Kiến Đông, một đàn ông gia đình chút khá giả.
Thật , Trâu Bạch Linh từng ý định nhắm con trai nhà họ Chu, nhưng đáng tiếc đối tượng nào phù hợp để kết hôn, dù cô giỏi giang đến mấy cũng chịu.
Lý do Trâu Bạch Linh vội vã rời nhà đẻ để tìm một gia đình giàu , là vì nhà cô quá nghèo. Nhà cô ở trong một thung lũng hẻo lánh, bốn bề núi bao quanh, đất canh tác ít, thu hoạch lương thực thấp. Trong các đợt bình xét của xã, xã của cô năm nào cũng cuối, sản lượng lương thực thấp nhất.
Khi còn ở nhà, Trâu Bạch Linh quanh năm suốt tháng, ngay cả Tết cũng ăn hai lạng thịt heo. Món ăn chính hàng ngày chủ yếu là khoai lang, bắp, đậu... Những lúc lương thực thiếu, họ còn trộn thêm cám, vỏ cây, rễ cây nghiền nhỏ . Món đó khó nuốt vô cùng, ăn nuốt đau họng, ăn xong táo bón. Mỗi vệ sinh đều thấy máu. Kiểu sống như , Trâu Bạch Linh thật sự trải qua nữa.
Bây giờ về dâu nhà họ Ngô, cuộc sống hiển nhiên hơn nhiều. Dù nhà chồng cũng chỉ ăn cơm khoai lang, nhưng ít nhất ăn cám vỏ cây. Thỉnh thoảng thể ăn cơm trắng, bụng cũng no. Mỗi tháng còn thể ăn một bữa thịt, đỡ thèm.
Về nhà họ Chu ăn Tết, cô còn ăn một bữa thịt no căng bụng. Từ nhỏ đến lớn, Trâu Bạch Linh bao giờ ăn nhiều thịt như . Lần ăn một bữa đời, trong lòng cô vô cùng thỏa mãn.
Để thường xuyên đến nhà họ Chu ăn thịt, Trâu Bạch Linh càng ân cần với bà Chu, khiến bà khen ngợi ngớt.