Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 517

Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:03:45
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ối chà, bố về !”

“Bố ơi, bố ơi con nhớ bố lắm!”

“Bố ơi, con cũng nhớ bố!”

“Haha, bố về !”

Bốn đứa trẻ thấy tiếng Chu Văn Quân, lập tức ném bút chì trong tay, tranh chạy ngoài Hứa Thiến.

“Nào, Tiểu Khiêm, để bố xem con lớn đến ? Ồ, cao đến n.g.ự.c bố ? Ừm, lắm, lắm, là một bé lớn!”

Chu Văn Quân kéo Tiểu Khiêm lòng, ướm thử chiều cao của bé, .

“Hì hì, bố ơi, bố xem , con cũng lớn , cao hơn ít , cao hơn cả cả nữa!”

Trong ba đứa sinh ba, Trạch Dịch vốn dĩ là đứa nhỏ nhất, nhưng bây giờ lớn cao nhất!

Có thể là do trong bụng , chất dinh dưỡng của bé đều các giành hết, nên khi sinh , bé là đứa tham ăn nhất, vóc dáng cũng mập mạp và cao nhất.

Thực Trạch Minh chỉ thấp hơn Trạch Dịch một centimet, nhưng gầy hơn mười cân. Trạch Sanh chỉ gầy hơn Trạch Dịch năm cân, nhưng thấp hơn hai centimet.

Nhìn qua, Trạch Sanh và Trạch Dịch đều là những đứa trẻ mũm mĩm, còn Trạch Minh thì gầy hơn nhiều, trông tuấn tú nhất.

Đỗ Khiêm ăn cũng nhiều, nhưng ở độ tuổi , bé đang trong giai đoạn phát triển chiều cao, nên dù ăn nhiều cũng béo lên, ngược còn cao lên nhanh. Hứa Thiến bố ruột của bé cao bao nhiêu, nhưng với chiều cao hiện tại, khi trưởng thành chắc chắn bé sẽ cao hơn 1m8, cao hơn cả Chu Văn Quân.

“Ừ ừ, Trạch Dịch của chúng cũng lớn cao hơn ít, Trạch Minh cũng lớn cao . Ôi, Trạch Sanh cao lên thế nhỉ?

Rõ ràng năm ngoái con với em con vẫn cao bằng mà, bây giờ thấp hơn một đoạn thế? Chẳng lẽ con ăn cơm đúng giờ, nên mới cao bằng em? Sau ăn cơm thật ngoan đấy nhé, gì thì ăn nấy, tuyệt đối kén ăn!”

“Bố ơi, con ăn cơm đúng giờ mà! Mẹ bảo con vẫn sẽ lớn, sang năm chắc chắn sẽ cao hơn em.”

Trạch Sanh bố cao bằng em, chút phục. sự thật bày mắt, bé tuy buồn và cam lòng, nhưng cũng cách nào.

Trong lòng bé thầm hạ quyết tâm, nhất định ăn nhiều cơm, nhất định ăn nhiều hơn em.

Hứa Thiến ngoài, thấy cảnh tượng cha từ bi, con hiếu thảo . Chu Văn Quân khoác lưng một cái túi lớn, nhưng tay thì xoa đầu mấy đứa con.

“Trời lạnh thế , đừng ở ngoài nữa, mau nhà với bố . Tiểu Khiêm, con nhóm bếp lửa lên, lát nữa nấu cho bố con một chút mì.”

“Vâng, , con ngay đây.”

Đỗ Khiêm nhanh nhẹn, Hứa Thiến phân phó, liền lập tức chạy bếp nhóm lửa.

“Vợ ơi, nhớ em lắm!”

Chu Văn Quân vợ đang về phía , mặt nở nụ thật tươi. Anh ném chiếc ba lô xuống, dang rộng hai tay về phía Hứa Thiến.

Hiểu ý của Chu Văn Quân, Hứa Thiến tuy chút ngại ngùng, nhưng vẫn tiến lên hai bước, lao lòng .

Cảm nhận thở nam tính quen thuộc, trái tim trống vắng bấy lâu của Hứa Thiến lúc mới dần dần bình tĩnh trở .

“Ối chà, bố ôm kìa!”

Trạch Dịch khúc khích trêu chọc.

“Vỗ tay, hoan hô!”

“Vỗ tay !”

“Bạch bạch, bạch bạch, bạch bạch!”

Trạch Minh và Trạch Dịch cũng toe toét miệng hùa theo, vỗ tay nhỏ “bạch bạch bạch” vang lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-517.html.]

Tức giận đến nỗi Hứa Thiến dùng nắm đ.ấ.m nhỏ, đ.á.n.h m.ô.n.g mấy thằng nhóc . là lớn ngứa mông, cần cô tay trừng trị.

Dám trêu chọc cả bố .

Vân Mộng Hạ Vũ

Thật đúng là lớn nhỏ.

Toàn là một lũ quỷ nghịch ngợm. Nói thì cũng . Mấy đứa nhóc rốt cuộc nuôi dưỡng như thế nào ?

Hứa Thiến cẩn thận nhớ , từ nhỏ đến lớn, cô cũng cho chúng ăn sản phẩm công nghệ mới nào ?

Sao mấy đứa đều biến dị thế nhỉ?

“Thôi, , đừng ồn ào nữa! Các con xem bố mang quà gì về cho các con ?

Mau , mang cái túi to về cho bố, mở xem bên trong gì!”

“Để con xách, con xách!”

“Á a~”

Trạch Dịch giành cái túi to , định tự xách. bé dùng hết sức bình sinh để nhấc, mà cái túi vẫn nhúc nhích.

Trạch Minh và Trạch Sanh thấy cũng vội vàng chạy đến giúp, nhưng tất cả đều vô ích.

Cái túi của Chu Văn Quân nặng sáu bảy chục cân, vài đứa trẻ con thể nhấc nổi.

Trước đây Hứa Thiến cũng , cô còn tưởng Chu Văn Quân chỉ mang quần áo về, chắc là sẽ nặng.

“Cái túi đó nặng, để !”

Chu Văn Quân thấy mấy đứa con dùng hết sức b.ú sữa cũng nhấc nổi, khỏi bật !

Ba đứa con trai nhà thật sự tiền đồ. Chu Văn Quân bất lực lắc đầu, đó một tay dắt Hứa Thiến, một tay xách cái túi, hai ba bước liền nhà chính.

Trong nhà chính, Hứa Thiến đốt một đống củi, sưởi ấm kèm mấy đứa con bài tập.

Thời tiết quá lạnh, ngoài trời còn rơi tuyết nhỏ.

Chu Văn Quân bước nhà chính, cảm giác ấm áp hơn hẳn, quả nhiên vẫn là trong nhà ấm cúng nhất!

Trước đây ở đội công tác, rõ ràng họ cũng đốt lửa sưởi ấm, nhưng thực tế cảm thấy ấm, cả ngày cứ lạnh run .

“Quả nhiên vẫn là ở nhà ấm áp.”

Chu Văn Quân uống một ly nước ấm do con trai đưa, trong lòng vô cùng thoải mái, mặt cũng nở nụ .

Hứa Thiến , chút vô ngữ trợn trắng mắt. Này, đây là vì trong nhà ấm áp ?

Rõ ràng là vì nhiệt độ ở khu vực đóng quân thấp hơn, vốn dĩ lạnh hơn một chút, nên mới cảm thấy ấm áp chứ gì?

“Oa, bố ơi, bố mua cho con cái là quần áo ? Còn cả giày da nữa, đôi giày da quá.”

Chu Văn Quân và Hứa Thiến đang trò chuyện, còn ở phía bên , mấy đứa trẻ thể chờ đợi hơn nữa, lật tung ba lô của bố , xem bên trong những món quà gì.

Đương nhiên đây là giữa bố con ruột, chúng trong cái túi to là quà tặng cho chúng.

Vì thế mấy đứa trẻ mới ngần ngại mở ba lô , tìm kiếm phần quà thuộc về .

Nếu là ngoài, mấy đứa trẻ e rằng ngay cả chạm đồ vật của khác cũng dám. Về điểm , Hứa Thiến dạy .

Ngay cả giữa em trong nhà, chúng cũng sẽ tùy tiện chạm đồ vật riêng tư của , càng bao giờ lục lọi cặp sách, ngăn kéo hộp bút của .

Cái gọi là tôn trọng quyền riêng tư.

 

Loading...