Nhìn bóng dáng cao ngạo của Chu Trạch Minh, Tam Oa Trạch Dịch tức điên, vung nắm đ.ấ.m đ.á.n.h . Trạch Sanh vội vàng chạy tới kéo em .
"Thôi nào, thôi nào. Sau bài tập còn nhờ hai giúp đỡ đấy, chú đừng chọc cho xù lông!"
"Anh ba, là chọc em mà? Rõ ràng là tính, hơn cả thằng Dương Cẩu Đản!"
Đừng thấy ba em là sinh ba mà tưởng chúng hòa thuận. Có khi vì chuyện nhỏ mà chúng đ.á.n.h đến sứt đầu mẻ trán. Hứa Thiến đau đầu, đành đ.á.n.h mỗi đứa 50 roi cho xong. Kệ ai đúng ai sai, cứ phạt cả bốn đứa cùng một lúc, vì kiểu gì cũng phân rõ .
Haiz, em đông cũng chút nào!
Tình em hòa thuận cô thấy, nhưng cảnh đứa lừa đứa , đứa cãi đứa thì diễn hằng ngày.
Bọn trẻ cãi , náo loạn, đ.á.n.h là chuyện riêng, nhưng thể quan hệ của chúng . Nếu ngoài bắt nạt chúng, bạn sẽ thấy chúng đoàn kết đến nhường nào.
Sau khi nghỉ đông, Hứa Thiến lên thị trấn mua vải về may quần áo cho các con. Bọn trẻ sáu, bảy tuổi lớn nhanh, quần áo may năm rõ ràng còn dài, nhưng năm nay mặc ngắn.
Hứa Thiến chỉ may quần áo mới cho bọn trẻ mà còn lấy quần áo năm ngoái, năm nới dài thêm. Như , chúng sẽ thêm quần áo để mặc.
"Em dâu ơi, em dâu ơi, nhà ?"
"Chị dâu, em đang ở đây may quần áo, chị , cửa khóa."
Hứa Thiến đang ướm thử kích cỡ và đ.á.n.h dấu vải để chuẩn cắt thì thấy chị dâu Chu đến. Sắc mặt chị dâu vẻ .
"Chị dâu, chuyện gì ?"
Hứa Thiến đặt kéo xuống, mang một chiếc ghế cho chị dâu hỏi han.
"Là... Chu Lệ về."
"Chị về bây giờ gì? Trước mùng hai Tết mới về . Chẳng lẽ là vay tiền ?"
"Ừ, là vay tiền. Mấy hôm chồng chị đắp đập, lúc khiêng đá vững ngã, cục đá đè thẳng lên chân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-506.html.]
"Ối, giờ thế nào ạ? Có gãy ? Hay chỉ là gãy xương thôi? Có nghiêm trọng lắm ?"
Hứa Thiến quan tâm hỏi. Tuy thiết với Chu Lệ, nhưng dù cũng là họ hàng. Nếu hỏi han gì thì sẽ thấy Hứa Thiến quá lạnh nhạt.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đưa đến bệnh viện thì họ bảo gãy cưa chân. Chu Lệ về là để vay tiền."
Chị dâu Chu nhíu mày . Chị tìm Hứa Thiến là để cùng bàn bạc xem thế nào. Chuyện Chu Lệ về nhà đẻ vay tiền, chị cho vay, vì chị và Chu Lệ cũng nhiều xích mích.
ông Chu vẫn còn sống, nên họ thể quá vô tình, thể nhận những chị em họ hàng . Cho vay thì chắc chắn cho, nhưng cho bao nhiêu và cho như thế nào thì côn bạc.
"Chu Lệ vay tiền chắc là vay trả. Chị dâu tính , định cho họ vay bao nhiêu?"
"Cùng lắm là 15 đồng, nhiều hơn thì ."
"Em cũng nhà chị mà, Xuân Mai cưới xin mua sắm của hồi môn, cỗ bàn cũng tốn kha khá tiền. Đông Mai vẫn học cấp hai, Niên Niên cũng lên lớp 1, trong nhà 7 miệng ăn thì còn tiền !"
Chị dâu Chu với vẻ mặt đau khổ, nhưng Hứa Thiến tin những lời đó. Chỉ vì hiện tại họ cùng chiến tuyến nên cô vạch trần.
Nhà Chu Văn Quốc tiền?
Đừng đùa, họ sống cùng ông bà Chu, mỗi năm kiếm công điểm, chia lương thực là nhiều nhất. Ăn thì tốn bao nhiêu? Chỉ dựa công điểm của hai ông bà cũng đủ ăn .
Xuân Mai kết hôn, hai đứa nhỏ học thì cũng tốn tiền thật, nhưng Chu Văn Quốc lúc chia gia sản lấy ít tiền, thể nào tiêu hết nhanh như !
Tiền thì chắc chắn , chỉ là chị dâu Chu đưa cho Chu Lệ, một "mắt trắng". Chị thậm chí cho dù chỉ là 15 đồng. Nếu chồng chị cứ lải nhải bên tai thì chị cho một đồng nào.
"Ôi, chị dâu chí . Chị xem nhà em tuy , nhưng lương mấy đồng ? Bốn thằng con trai học. Cho dù trong nhà tiền tiết kiệm thì cũng tiêu gần hết . Loáng cái chúng nó lớn, em còn đang đau đầu lấy tiền cưới vợ cho bốn đứa đây!"
"15 đồng thì nhiều quá. Em thấy 10 đồng là đủ . Nhà em cho 10 đồng, nhà chị cho 10 đồng, nhà chú ba, chú tư mỗi nhà 10 đồng nữa là 40 đồng ."