Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 505

Cập nhật lúc: 2025-11-03 12:48:52
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong một hai tháng nữa, khi việc đồng áng ở nông thôn vãn, chị dâu Chu mới thể lên thành phố chăm sóc con gái.

Khi thời tiết ngày càng lạnh, mùa đông cũng nhanh chóng tới. Lúc , trường học cũng chuẩn cho học sinh nghỉ đông. Hứa Thiến Chu Văn Quân sẽ về nhà ăn Tết, nên khi chia lương thực cuối năm, cô cố tình trộn lương thực trong gian với lương thực thật để trông vẻ nhiều hơn.

Các con lớn lên từng ngày, Hứa Thiến sợ bí mật lộ nên ít sử dụng gian. Lương thực, gạo, mì, dầu ăn... trong nhà đều cô bổ sung khi bọn trẻ ở nhà. Vả , bọn trẻ nấu cơm nên hầu như phát hiện .

Tuy nhiên, cô còn dám lấy rau củ mùa hè trong gian ăn mùa đông nữa. Ngày , khi con còn nhỏ, cô thể dễ dàng lừa dối, nhưng giờ thì khó .

Không cái "thần khí" là gian, tiêu chuẩn sống của Hứa Thiến giảm rõ rệt. Ví dụ, mùa đông, cô thể ăn cà chua dưa hấu nữa.

Sau hai năm trồng trọt, cây ăn quả nhà Hứa Thiến cũng bắt đầu trái. Vào mùa quả chín, cô ăn xuể. Mận thì đựng cả chậu, đào và lê thì quả nào quả nấy to, cô mang biếu khắp nơi. Nếu là , cô cho hết gian để ăn dần, nhưng giờ thì dám. Mấy đứa trẻ tinh mắt lắm.

Ngay cả vài chai tương cà trong nhà chúng cũng đếm rõ. Lần , khi nấu ăn, cô cho một chút tương cà , bọn trẻ nếm ngay và hỏi: "Mẹ ơi, tương cà trong nhà ăn hết lâu mà, tương cà thế?"

Lúc đó Hứa Thiến cứng họng, đành bịa một lý do là " cho cô, cô ăn nên mang về".

Mặc dù bọn trẻ tin lời cô và để ý nhiều, nhưng điều khiến Hứa Thiến cảnh giác. Không gian thể tùy tiện sử dụng. Đồ vật trong nhà cũng thể đột ngột biến mất xuất hiện một cách bất thường. Cô cẩn thận hơn trong việc.

Cũng may là Hứa Thiến quen với cuộc sống ở nông thôn nên sử dụng gian cũng .

Trữ lượng vật tư trong gian của cô còn nhiều. Với tốc độ sử dụng hiện tại, cô chỉ thể dùng thêm 4-5 năm nữa. , sắp đến năm 1976 , chỉ vài năm nữa thôi vật tư sẽ phong phú dần lên. Lúc đó, chỉ cần tiền là mua .

"Mẹ ơi, xem , con hạng nhất, em thì hạng nhì. Muôn đời hạng nhì!"

Kết thúc học kỳ 1, Nhị Oa (Chu Trạch Sanh) mang về hai bài kiểm tra điểm tuyệt đối, hớn hở chạy đến khoe và chờ khen. Phía là Tam Oa (Chu Trạch Dịch) với vẻ mặt ủ rũ.

"Chà, điểm tuyệt đối cơ ? Trạch Sanh nhà giỏi quá!"

Hứa Thiến liếc bài kiểm tra của Trạch Sanh, ôm chầm lấy bé và hôn một cái lên má để thưởng. Trạch Sanh đỏ mặt vì ngượng.

"Mẹ ơi, con cũng điểm tuyệt đối mà. Chỉ là thầy giáo chữ con bằng nên mới xếp hạng nhất, con hạng nhì. Con thua ."

Tam Oa Trạch Dịch cảm thấy cực kỳ ấm ức. Rõ ràng là cùng điểm, xếp đồng hạng nhất? Phải một hạng nhì. Cái biệt danh "muôn đời hạng nhì" thật khó chịu.

"Trạch Dịch, tại chữ con bằng ? Ngày thường bảo con luyện chữ, nào con chẳng lấy cớ cho qua chuyện, nghiêm túc ? Con xem con qua loa như con ? Anh hạng nhất là đúng ."

Hứa Thiến Trạch Dịch thường lơ là chuyện học nên an ủi mà còn giáo huấn bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-505.html.]

"Mẹ, con sẽ nghiêm túc luyện chữ, sẽ thua nữa. Hạng nhất là của con!"

Trạch Dịch bài kiểm tra của Trạch Sanh, so sánh với côi của , c.ắ.n môi hạ quyết tâm. Thua hai là tên hỗn xược cũng đành chịu, thông minh bằng Chu Trạch Minh. thể thua cả thằng ngốc Chu Trạch Sanh cơ chứ?

Rõ ràng hơn thứ, chạy bộ nào cũng nhất. Hừ, tất cả là tại chữ ! Từ giờ nhất định sẽ luyện chữ thật chăm chỉ để đ.á.n.h bại tên ngốc đó!

"Ồ, các em đều 100 điểm ? Mẹ ơi, con cũng 100 điểm , ai da, tại đề lớp 4 đơn giản quá, con chẳng phát huy một phần mười thực lực!"

Đại Oa Chu Trạch Minh mang cặp sách từ ngoài sân , rút bài kiểm tra , đưa cho Hứa Thiến.

Quả nhiên là một điểm 100 nữa. Không gì bất ngờ, học sinh Chu Trạch Minh thể hiện phong độ vô cùng định.

Đỗ Khiêm đang cầm côi kiểm tra lớp 4 của thì im lặng. Đơn giản ? Mấy câu cuối cực kỳ khó mà. Cả nửa lớp vì đề . Ngay cả cũng suy nghĩ lâu mới tìm cách giải.

Dù cuối cùng cũng 100 điểm, nhưng so với em mất mười mấy hai mươi phút để bài, rõ ràng còn kém xa. Cậu hết bài mất 40 phút, gấp đôi thời gian của Trạch Minh.

Thôi, so với thằng em thiên tài thì chỉ tự rước khổ . Đằng nào cũng thể hơn , chi bằng dứt khoát so. Mẹ , chấp nhận cũng là một lựa chọn.

"Anh hai, chuyện ?"

" , trình độ của là học sinh cấp 3, đến đây bắt nạt mấy đứa trẻ lớp một như bọn em thì vinh quang lắm ?"

Chu Trạch Minh thì thôi, mở miệng là hai đứa em trừng mắt, bực bội .

Không còn cách nào khác, thằng con trai Chu Trạch Minh quá thông minh. Hứa Thiến sợ hai đứa con bình thường là Trạch Sanh và Trạch Dịch sẽ trở nên tự ti. Thế nên cô tách Trạch Minh , so sánh hai đứa trẻ bình thường với nó nữa, như sẽ hơn cho việc nuôi dạy các con

Ý định của Hứa Thiến là , tách để giáo d.ụ.c những đứa trẻ tố chất khác . Chu Trạch Minh cũng chỉ là một đứa trẻ, nó cũng khoe thành tích với nhà. như thì tất nhiên sẽ khiến hai đứa em còn bất mãn, thậm chí là giận dữ.

Chuyện thành tích hai chiếm hết, bọn chúng vui là . Dù thông minh bằng , nhưng chúng cũng cố gắng, cũng khen và công nhận.

"Thôi, bài tập đây. Sách đưa cho còn xem xong. Anh thèm so đo với các em!"

Thấy vẻ mặt giận dỗi của hai đứa em, Chu Trạch Minh bất lực buông tay. Thông minh của ? Quả nhiên thiên tài luôn cô độc.

"A! Cái tên đáng ghét ..."

Vân Mộng Hạ Vũ

 

Loading...