Buổi chiều, Hứa Thiến rán một ít mì sợi, bọc đường thành món bánh sachima, đó kho trứng gà. Ăn trứng luộc tàu nhạt nhẽo, nên Hứa Thiến chuẩn một món ăn khác để mang theo. Ngoài bánh sachima, Hứa Thiến còn rán thêm bánh quai chèo nhỏ.
“Hì hì, chị ơi, thơm quá!”
Hứa Khôn qua loa rửa bát xong thì chạy gần Hứa Thiến, cô đủ các món ngon. Sau đó, nhân lúc Hứa Thiến để ý, lén lút bốc một miếng bánh sachima hoặc một cái bánh quai chèo, ăn vụng như một chú chuột con.
Mấy đứa con của Hứa Thiến cũng vây quanh , cô đủ món. Chúng thèm đến mức chảy cả nước dãi, rời , cứ trân trân mâm đồ ăn.
đúng lúc , một bàn tay nhỏ xa lạ đột nhiên thò mâm. Bốn đứa trẻ thấy hóa là út đang ăn vụng, liền lập tức nổi giận và đồng loạt mách .
“Mẹ ơi, xem !”
“Cậu út ăn vụng bánh quai chèo kìa!”
“Đồ keo kiệt, mỗi hai cái bánh quai chèo thôi mà. ăn thì , mấy thứ vốn dĩ là chị cho mà. ăn, ăn đấy, hứ!”
Hứa Khôn c.ắ.n bánh quai chèo “rộp rộp” hai cái, đó còn lấy thêm hai cái nữa, đắc ý cố tình ăn mặt bọn trẻ. Bốn đứa trẻ tức giận trừng mắt Hứa Khôn. Cậu út thật đáng ghét! Ăn vụng đành, còn khoe khoang!
“Mẹ ơi, xem út kìa, tính quá!” Tam Oa giận dỗi mách .
Hứa Thiến bốn đứa con, đó lấy vài cái bánh quai chèo chiên xong đặt lên bàn.
“Muốn ăn bánh quai chèo thì ăn cái , mấy cái còn chín . Ăn chín coi chừng đau bụng!”
Bánh quai chèo cần chiên hai . Lần đầu để định hình, chiên 5-6 phần vớt . Sau đó chiên hai cho đến khi vàng giòn mới ăn . Thằng nhóc Hứa Khôn nóng tính, chín ăn. Lát nữa mà đau bụng thì cũng đáng đời.
Hứa Thiến lườm Hứa Khôn một cái, đó giải thích cho các con hiểu cất mâm bánh chín bàn . Thằng nhóc Hứa Khôn ăn vụng bao nhiêu ? Mâm bánh chiên rõ ràng là thiếu một góc, lát nữa mà đau bụng mới là lạ.
“Đau bụng, đáng đời!”
Đỗ Khiêm giơ bánh quai chèo trong tay lên với Hứa Khôn. Bánh quai chèo mỗi út . Mẹ là cho cả bọn ăn mà.
“Lêu lêu lêu…”
Đại Oa lè lưỡi trêu Hứa Khôn. Tam Oa cũng vui vẻ vỗ tay reo lên:
“Ha ha, út sẽ đau bụng!”
“ , đáng lắm…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-479.html.]
Nhị Oa gật đầu đồng ý, đó c.ắ.n một miếng bánh quai chèo cũng lè lưỡi trêu Hứa Khôn.
Bốn đứa trẻ ăn bánh, lè lưỡi trêu Hứa Khôn khiến tức chịu . Cậu giơ tay lên dọa đánh, đuổi theo Đại Oa và các cháu, bốn đứa nhỏ thấy thì nhanh chóng chạy thật xa.
Nếu so về chạy thì bốn đứa con nhà Hứa Thiến chắc chắn nhanh bằng Hứa Khôn, vì tuổi bọn nhỏ còn quá nhỏ. Tuy nhiên, Hứa Khôn cũng ý định đ.á.n.h các cháu. Cậu chỉ dọa thôi, chơi đùa với bọn trẻ. Dù Hứa Khôn cũng còn là một đứa trẻ!
Năm đứa trẻ đùa giỡn trong sân, vui vẻ, Hứa Thiến cũng quản chúng. Chu Văn Quân ăn cơm xong thì về nhà cũ thăm bố , vì hiếm khi dịp về. Hứa Thận đêm qua ngủ nên giờ cũng về phòng ngủ bù. Trong sân lúc chỉ còn mấy đứa trẻ tràn đầy năng lượng đang chơi.
đúng lúc , một ngờ tới bất ngờ xuất hiện, phá vỡ khí vui vẻ.
“Em trai, em trai yêu của chị, chị nhớ em lắm! Ô ô… Em trai của chị!”
Hứa Khôn đang chơi đùa với các cháu thì một phụ nữ bất ngờ từ ngoài sân lao . Bà ôm chầm lấy , ghì chặt Hứa Khôn lòng. Sức lực của phụ nữ lớn, như thể sợ bỏ chạy, hai tay siết chặt đến mức Hứa Khôn gần như thở nổi.
“Chị buông , mau buông !”
Hứa Khôn tức giận, giằng co mãi thoát , liền há miệng c.ắ.n thật mạnh tay bà .
Người phụ nữ là ai ? Thật là kỳ quái. Vừa đến ôm chặt lấy buông, còn gọi là em trai. Chị Hứa Thiến của vẫn đang nấu cơm trong bếp cơ mà? Người phụ nữ là ai?
Chẳng lẽ là bọn buôn ! Mẹ từng bọn buôn là những kẻ xa, giống như ma quỷ. Gặp bọn buôn thì khách sáo, c.ắ.n thật đau đ.á.n.h thật mạnh. , c.ắ.n c.h.ế.t bà !
Vân Mộng Hạ Vũ
Hứa Khôn c.ắ.n chặt răng, mặt đỏ bừng, hận thể c.ắ.n đứt một miếng thịt.
“A! Tiểu Khôn, em c.ắ.n chị? Chị là chị của em mà! Chị ruột của em đó!”
Bị cắn, Từ Lệ hét lên đau đớn, đó mới buông tay khỏi Hứa Khôn. Bà xuống cánh tay, m.á.u chảy ngừng, những dấu răng hằn sâu đến tận xương. Máu tươi từ vết c.ắ.n rỉ . Từ Lệ đau đến nhăn mặt nhăn mày, nước mắt cũng trào .
“Ơ, là chị ?”
Hứa Khôn buông , ngẩng đầu lên thì nhận đó là Từ Lệ. Cậu chợt nhớ , ngoài Hứa Thiến, còn một chị khác tên là Từ Lệ. Chỉ là từ nhỏ đến lớn thích chị thôi.
Mẹ thường xuyên , và Từ Lệ mới là chị em ruột, là một nhà thiết nhất. Bà dặn gần gũi với Từ Lệ, qua với những ngoài quan hệ. Hứa Thận và Hứa Thiến chỉ đến để tranh giành tài sản với , họ chị em ruột, chị ruột duy nhất của chỉ Từ Lệ.
Tuy nhiên, Hứa Khôn cực kỳ ghét Từ Lệ. Cậu vẫn nhớ lúc còn nhỏ. Hứa Thiến thích nên luôn tránh xa, bao giờ gần chơi với . chị Từ Lệ thích chăm sóc , nhưng khi ai, ở đó, bà dùng kim chích . Vừa chích , rằng ghét , tại sinh .
Sau , khi mách , tin, rằng chỉ Từ Lệ mới là chị ruột của , bắt với bà cả đời. Lớn lên bảo vệ chị. Bảo vệ cái quỷ , ghét bà c.h.ế.t !