Sau xử lý chuyện là việc của bố chồng Hứa Dân Quốc, chồng cô, Hứa Thận, cũng thể can thiệp.
Trong lòng Lữ Phương Mai bố chồng ly hôn, vì theo lời chồng cô, bà kế là , nên cô lúc nào cũng đề phòng. Cô cũng chuyện em chồng thế suất giáo viên và đưa thanh niên xung phong ngày xưa. Lữ Phương Mai cũng tức giận, thậm chí còn dạy cho đàn bà vô liêm sỉ Từ Nhã Cầm một bài học.
Tuy nhiên, lý trí mách bảo cô thể như . Sau khi kết hôn với Hứa Thận, cô luôn tỏ lạnh nhạt với Từ Nhã Cầm, coi như sự tồn tại của bà , giống hệt chồng . Dù hai vợ chồng cũng phân nhà ở xưởng, chỉ cần hạn chế qua là .
Lần mang cơm đến cho Từ Nhã Cầm là vì vết thương do bố chồng Hứa Dân Quốc đánh. Dù đây cũng là việc nhà họ Hứa, mà Hứa Thận ở đây, nên cô thể đến.
“Ôi, cuối cùng cũng về đến nhà!”
Hứa Thiến nhảy xuống xe bò, cùng Chu Văn Quân bế các con xuống. Cả nhà xuống xe, Hứa Thiến tươi với đàn ông đ.á.n.h xe bò, bác Hai Trần:
“Bác Hai Trần, cảm ơn bác đưa chúng cháu về!”
“Không gì, tiện đường mà.”
Người đàn ông trung niên mặc áo khoác bông cũ kỹ, đội mũ bông đen, xoa xoa tay hiền lành.
“À, bác Hai Trần, đây là chút bánh quy chúng cháu mua ở thành phố. Bác cầm về cho thím Hai và ăn thử. Hôm nào cháu qua nhà bác chuyện phiếm nhé!”
Hứa Thiến lấy từ trong túi của Chu Văn Quân nửa gói bánh hạt óc chó. Đây là bánh còn tàu từ đêm qua, còn nguyên vẹn và sạch sẽ.
“Được, bác mang về cho bà .”
Chú Hai Trần tươi nhận lấy gói bánh mà Hứa Thiến đưa, nhưng trong lòng ngừng càu nhàu.
"Cô qua nhà chuyện phiếm á? Nói chuyện gì? Lại mấy chuyện trời đất vớ vẩn hả? Mấy bà cô đúng là rảnh rỗi việc gì ."
Chú Hai Trần đau đầu Hứa Thiến, ánh mắt đầy vẻ oán trách. Chính cái cô Chu gia ngày nào cũng "dạy hư" vợ của ông! Mỗi cô đến nhà tìm vợ ông chuyện, vợ ông phấn khích đến ngừng. Hai phụ nữ cứ thế mà tám chuyện dứt, vài tiếng đồng hồ cũng xong, quên cả thời gian, thậm chí khi còn quên cả nấu cơm cho ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-477.html.]
Ông bực bội, nhưng ông thể ngăn cản Hứa Thiến đến tìm vợ ? Mà cho dù ông ngăn cản Hứa Thiến, ông cũng ngăn vợ ông đến tìm Hứa Thiến. Vợ ông mà tin Hứa Thiến về nhà, chắc chắn hai ngày tới sẽ chạy qua tìm cô . Ngăn nổi!
Nghĩ đến đây, Chú Hai Trần càng thấy đau đầu, khỏi oán trách liếc Chu Văn Quân. "Thằng nhóc Chu Văn Quân cũng thật là, vợ cưới về thì tự mà quản cho chứ! Một đàn ông ngay cả vợ cũng quản thì còn tính là đàn ông gì? Vậy mà còn là công nhân nữa chứ!"
Tất nhiên, những lời ông chỉ dám thầm nghĩ trong lòng, chứ thể . Nếu thì là đắc tội với ! Hứa Thiến cái cô " lười" chính là cô giáo dạy toán của con trai ông đấy. Lỡ mà cô khó dễ con ông thì ?
“Bác Hai Trần, thằng Tư Vĩ nhà bác xong bài tập hè ? Bác nhắc nó giúp cháu nhé. Bảo nó mau chóng bù bài tập , sắp đến ngày khai giảng đấy. Trước khi khai giảng, cháu sẽ thăm nhà để kiểm tra đấy!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Là một giáo viên tâm, Hứa Thiến quyết định khi khai giảng sẽ đến nhà vài học sinh để kiểm tra tình hình bài tập. Dù cách của cô thể khiến một đứa trẻ đòn oan, nhưng tất cả đều là vì chúng.
“Cô Hứa yên tâm, về nhà sẽ bắt thằng bé ngay. Nếu nó dám , đ.á.n.h nó!”
Chú Hai Trần với vẻ dữ tợn, vung roi trong tay, đ.á.n.h xe bò về.
Hứa Thiến và gặp Chú Hai Trần ở thị trấn. Ban đầu, họ xe buýt về đến thị trấn, nhưng vẫn còn bộ một đoạn đường dài mới về đến nhà. Thật may là họ tình cờ gặp Chú Hai Trần đến thị trấn việc, nên tiện đường nhờ xe bò về thôn.
Các con của Hứa Thiến quen xe bò, thấy gì lạ. đối với Hứa Khôn, đứa trẻ thành phố , thì xe bò thật sự thú vị. Mọi thứ ở nông thôn đều mới lạ và ho với . Vừa , trong lúc Hứa Thiến chuyện với bác Hai Trần, còn định đưa tay sờ con bò của ! May mà Hứa Thận lườm một cái sắc lạnh, Hứa Khôn vẫn còn sợ trai nên vội vàng rụt tay .
“Anh Đỗ Khiêm, còn định thăm nhà học sinh nữa ?”
“Ôi, kịch để xem .”
Hứa Khôn cũng Hứa Thiến kèm học vài ngày, nên hiểu rõ tính của chị . Nếu chị thăm nhà học sinh, sẽ bao nhiêu đứa trẻ gặp xui xẻo!
Ha ha, chuyện thích. Đối với Hứa Khôn, chỉ cần cô giáo đến nhà thăm nhà, mách tội với bố , thì đều vui vẻ! Đáng tiếc thật! Đáng tiếc là thể ở đây lâu. Nếu , sẽ lén theo chị để xem cảnh khổ của những đứa trẻ ! Dù cũng sẽ đánh, nên thấy khác cũng đ.á.n.h giống , lòng cũng thấy cân bằng hơn.
“Trần Tư Vĩ chắc là thê t.h.ả.m !”
Hứa Đỗ Khiêm cũng tỏ đồng cảm. Cậu và bạn học mối quan hệ khá , đây đến nhà Tư Vĩ chơi, còn tặng đồ chơi cho bạn. Nghĩ đến cảnh bạn sắp đánh, Hứa Đỗ Khiêm khỏi băn khoăn, nên tặng bạn thêm đồ chơi ? Để an ủi bạn , dù hai đứa cũng là bạn .