Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 471

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:27:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Dân Quốc vốn đang tức giận vì chuyện của con, giờ Từ Nhã Cầm tới mặt, ông lập tức trở nên nóng nảy. Ông vung tay tát cho bà hai cái, khiến Từ Nhã Cầm sững sờ. Bà thể hiểu . Không hiểu tại con nhỏ Hứa Thiến mà Hứa Dân Quốc vẫn đ.á.n.h bà .

"Ông đ.á.n.h ! Hứa Dân Quốc, cái đồ vô lương tâm , ông dám đ.á.n.h , ông dám tay đ.á.n.h !" "Đây là thứ mấy ? Hứa Dân Quốc, cái đồ vô ơn bội nghĩa, lương tâm ông ch.ó ăn !" " gả cho ông bao nhiêu năm nay, giúp ông nuôi con trai, con gái, giặt giũ nấu cơm lo liệu việc nhà. Còn sinh cho ông một đứa con trai, bao giờ than vãn vất vả, mà ông đối xử với như ?" "Trước mặt con trai con gái, ông đ.á.n.h , nhịn, giữ thể diện cho ông. Bây giờ ông vẫn đ.á.n.h , chỉ một câu thôi mà, rốt cuộc gì sai với ông!" "Nếu ngày hôm nay, dù thế nào cũng lấy một như ông. đúng là mù mắt !"

Lúc , Từ Nhã Cầm vô cùng hối hận. Hối hận vì ngày xưa hao tâm tổn trí, dùng đủ thủ đoạn để gả cho một đàn ông như Hứa Dân Quốc. "Hứa Dân Quốc chứ? Ngoại hình cũng chẳng trai nhất, phận cũng chỉ là một công nhân quèn. mù mắt !"

"Bà mù mắt? Ngày xưa cưới bà mới là mù mắt! Ban đầu tưởng bà là một phụ nữ hiền lành, nhân hậu, ai dè cưới một con rắn độc." "Đừng tưởng những chuyện xa bà ngày xưa, gì. là thằng mù!" "Ngày xưa tha cho bà là vì thằng út. nghĩ bà chỉ đối xử tệ với con riêng, còn con ruột thì vẫn , vẫn dạy dỗ thằng út ngoan ngoãn. Để thằng út nên , nhắm mắt con bé Thiến về quê chịu khổ." "Thế mà bà xem, thằng út ngoan ngoãn ngày nào giờ bà nuông chiều đến hư hỏng. Cả ngày chỉ đ.á.n.h , bắt nạt bạn bè. Không học hành, còn gian lận trong thi cử nữa. Đây là những thứ mà bà dạy nó ?" "Thằng út là con ruột của bà đấy! Bà đang dạy nó đang hại nó? Bà hại c.h.ế.t nó , bà sợ nó hận bà ?"

Vợ chồng Hứa Dân Quốc và Từ Nhã Cầm chỉ vài câu cãi ầm ĩ, thậm chí còn động tay động chân, đ.á.n.h một trận. Khi hai cãi vã và đ.á.n.h xong, bình tĩnh thì trời tối. Lúc , họ mới nhận con trai Hứa Khôn về. Không chỉ về ăn tối, mà bữa trưa cũng về.

"Con về? Tại con về?"

Có hai lý do: một là ham chơi, hai là chuyện xảy với nó. Dù là lý do nào, hai vợ chồng đều nhận cần tìm con. Họ vội vàng khoác áo cửa, còn quan tâm đến thể diện nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

đ.á.n.h , mặt hai bầm tím. Ra ngoài gặp quen thì đúng là mất mặt. lúc , họ chỉ lo tìm con. Từ Nhã Cầm với khuôn mặt sưng vù, đầy vết hằn tay, vẫn bước khỏi cửa. Mặt Hứa Dân Quốc cũng , tuy sưng nhưng đầy vết cào của móng tay, tai còn vết răng cắn. Dù thì trận đánh, cả hai đều thảm. Từ Nhã Cầm còn loạng choạng. lúc con trai quan trọng hơn. Dù chân đau, bà cũng tìm con.

kết quả là, khi hỏi thăm hàng xóm và tất cả bạn bè của Hứa Khôn, tìm kiếm suốt một đêm, họ vẫn thấy . Hai vợ chồng vội vàng báo cảnh sát, nghĩ rằng con trai bắt cóc, ngờ rằng Hứa Khôn tự ý bỏ nhà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-471.html.]

Trên tàu hỏa, Chu Văn Quân cầm hai hộp cơm nóng hổi đặt lên bàn, bóc thêm mấy quả trứng gà. "Vợ ơi, hâm nóng trứng gà và pha bột vừng , lát nữa em và các con ăn một chút. Anh và cả ăn , nếu đủ, sẽ lấy thêm nước sôi pha cho em."

Sau khi tàu chui khỏi một đường hầm, ánh sáng mặt trời chiếu . Hứa Thiến dụi mắt ngoài. Lúc là sáng sớm. "Hôm nay thời tiết , mặt trời lên sớm và sương mù. Thật là một ngày lành."

"Ừm, em tới ngay."

Hứa Thiến mặc quần áo cho , mặc cho các con. Xong xuôi, cô dẫn các con cầm khăn rửa mặt.

Ở một toa tàu khác, Hứa Khôn vì vé nên trốn nhân viên tàu, còn trốn con Hứa Thiến. Cậu trèo gầm giường, ngủ co ro cả ngày lẫn đêm.

Lúc , mệt đói, cơ thể cứng đơ thể duỗi thẳng lưng . Đồ ăn vặt mang theo hết, trứng gà cũng ăn hai quả, còn ba quả. Lúc nhân viên tàu kiểm tra vé, định nhà vệ sinh uống nước, hoạt động một chút ăn trứng gà và tiếp tục trốn.

Vừa chui từ gầm giường, nhà vệ sinh, Hứa Khôn thể ngờ rằng, ngay lúc , Hứa Thiến cũng đến. Hứa Thiến dẫn Nhị Oa xếp hàng ngay . Mặt Nhị Oa nhăn nhó, hai chân kẹp chặt, vẻ mặt như thể nhịn nữa. Hứa Thiến con cũng đau đầu.

Không còn cách nào, nhà vệ sinh tàu chút căng thẳng. Nhị Oa đòi vệ sinh, Hứa Thiến dẫn con qua vài toa tàu, chỉ toa ít . bên trong cũng , đợi. Nhị Oa dù cũng là đứa trẻ 4 tuổi, lòng tự trọng. Hứa Thiến thể để con tè ngoài. May mà nhà vệ sinh vẻ ít , chắc đợi lâu.

 

Loading...