Đến trưa về nhà, mấy đứa trẻ đổ tiền lì xì . Hứa Thiến đếm, tổng cộng là 47 đồng 6 hào 9 xu. "Kiếm ít đấy nhỉ!" Tiền 9 đồng thì vài cái, nhưng đa vẫn là 1, 2 đồng. Tiền 6, 8 hào cũng một ít. Có thì keo kiệt, chỉ lì xì 1, 2 hào. "Những hàng xóm, đồng nghiệp, bạn bè keo kiệt như thì bố con Hứa Thận sẽ qua nữa." "Không vì tiền, mà qua cách lì xì, thể nhân phẩm của cả gia đình họ đáng để kết giao."
Tiền lì xì kiếm nhiều, nhưng quá nửa Hứa Thiến, bà , tịch thu. Cô chỉ để cho mỗi đứa 7 đồng 6 hào 9 xu, mỗi đứa đến 2 đồng.
"Lý do để tịch thu tiền thì nhiều lắm." Mấy đứa trẻ chuyện nhanh nhạy như Hứa Thiến, lý lẽ cũng rõ, cãi thì đành chịu thua.
Ngày mùng 3 Tết, cả Hứa Thận cuối cùng cũng kết hôn. Hứa Thiến lì xì cho cô dâu một phong bao lớn, bên trong là một chiếc vòng tay vàng . Chiếc vòng tay , Hứa Thiến lén đưa cho chị dâu, để ai , chỉ hai vợ chồng cô . Vòng tay vàng tuy tạm thời đeo ngoài , nhưng thể cất giữ, truyền cho con cháu. Một chiếc vòng tay nặng như , ít nhất cũng hơn 100 đồng. Hứa Thận thấy chiếc vòng tay, ngay lập tức lo lắng về nguồn gốc của nó.
"Em gái, cái vòng tay ở ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Nhà chúng và nhà Chu Văn Quân đều là gia đình nghèo, đời nào tìm một chiếc vòng tay vàng nặng như thế." "Chẳng lẽ em gái chợ đen đổi đồ?" Sắc mặt Hứa Thận lập tức tối sầm . "Giao dịch ở chợ đen, nguy hiểm bao!"
"Anh, nhỏ thôi, đừng để lộ." "Cái em lấy từ chợ đen , là em mua từ trạm thu mua phế liệu. Tuy tốn một chút tiền, nhưng nhiều lắm. Anh giữ lấy, vàng chắc chắn sẽ tăng giá."
"Không , em gái, món đồ quý giá như , thể nhận. Em mau cất ." Lữ Phương Mai định trả vòng tay cho Hứa Thiến, nhưng cô nhận, nhét thẳng tay chị dâu.
"Anh, chị dâu, hai cứ nhận . Vốn dĩ, những thứ là do chúng tặng, nhưng tiếc là sớm. Coi như em giúp thành di nguyện ." Hứa Thiến nhớ cô đây một chiếc vòng tay bạc, nhưng mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-464.html.]
"Không , chị thể nhận, vòng tay vàng quý quá, thể mua hai chiếc đồng hồ đấy." Vòng tay Hứa Thiến tặng nặng 2 lạng, hơn 60 gram, giá trị ở thời điểm .
"Không , chị dâu cứ nhận !" "Dù mấy năm nay, từ nhỏ đến lớn đều là cả chăm sóc em, giờ hai kết hôn, em cũng tặng gì cho . May mắn là em kiếm vài món trang sức vàng."
Hứa Thiến an ủi cô dâu Lữ Phương Mai. Lữ Phương Mai chiếc vòng tay, sang Hứa Thận, thấy gật đầu thì mới nhận lấy.
"Vậy , chị nhận."
"Em gái, em vòng tay nhặt ở trạm thu mua phế liệu, lừa đấy chứ? Trạm phế liệu những thứ ? Anh tin? Em chợ đen ?" Hứa Thận nheo mắt . "Con em gái , ba ngày quản thì gan lớn đến trời !" "Chợ đen là nơi nào, nguy hiểm , nó ? Một con gái mà dám chạy đến đó!"
"Người đến chợ đen kiếm sống là vì trong nhà gì ăn uống, nên mới mạo hiểm như . Nhà em gái nghèo ? Có đói khát mà chạy đến nơi nguy hiểm như ?" "Ở chợ đen hỗn loạn. Cướp của g.i.ế.c là chuyện bình thường. Chỉ cần sơ ý một chút, khi mất cả mạng."
"Anh, em thật sự chợ đen. Vòng tay thật sự là em nhặt ở trạm phế liệu. Trạm ở đây nhỏ quá, gì lấy hết . hai năm em thủ đô mà, vòng tay là em nhặt ở đó." Hứa Thiến ngẩng cao đầu, trong mắt chút chột nào. "Thật sự là cô cũng nhặt ít đồ ở chợ đen, chỉ là chiếc vòng tay thôi."