Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 451

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:26:54
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ôi chao, đây chính là một quả dưa cực to đây!"

Ban đầu, những xem náo nhiệt tưởng rằng vở hài kịch kết thúc, nhưng bây giờ đột nhiên phấn khích hơn. Vở kịch càng lúc càng thế? Dì Lý, hàng xóm của họ, c.ắ.n hạt dưa càng nhanh hơn, nụ mặt cũng càng tươi hơn. Ánh mắt dì kiêng nể gì quét qua Hứa Thiến, Từ Nhã Cầm và nhà họ Tô, đang suy nghĩ gì, nhưng nụ ở khóe miệng kỳ lạ. Bà già nhà họ Hứa ngày nào cũng đối nghịch với dì, dì xem như bắt điểm yếu của bà .

"Ha ha, Tiểu Chu, con bậy gì ? Con gái dì, Lệ Lệ, kết hôn và sinh con ở nông thôn, nhưng đó là con rể của dì, hai cha? Con đừng bậy!"

Từ Nhã Cầm thấy những lời bàn tán xung quanh, lập tức sốt ruột, vội vàng tìm cớ giải thích cho con gái.

"Ừm, là một cha. Một cha ruột, một cha kế, lời dì cũng sai." Chu Văn Quân bình tĩnh gật đầu.

"Ha ha, lời sai, là một cha."

Những xem náo nhiệt , liền ồ lên. Sắc mặt Từ Nhã Cầm càng trở nên khó coi.

"Nói bậy bạ!"

Nhìn thấy xung quanh đều với ánh mắt tò mò và khinh thường, sắc mặt Từ Nhã Cầm lúc đỏ lúc trắng. Bà dứt khoát quát lớn một tiếng, như chạy trốn. Chuyện con gái bà, Từ Lệ, bỏ công việc giáo viên để xuống nông thôn vốn đủ gây tò mò. Những lời của Chu Văn Quân càng khiến suy đoán. Mặc dù Từ Lệ hiện còn ở thành phố, những lời đàm tiếu cũng ảnh hưởng đến cô . Từ Nhã Cầm còn sống ở đây, bà còn ngoài gặp . Nếu ngày nào cũng hỏi về chuyện , bà còn mặt mũi ? Gương mặt già nua sẽ mất sạch. Để Chu Văn Quân tiết lộ thêm gì, Từ Nhã Cầm dứt khoát lưng bỏ . Đồng thời, trong lòng bà mắng Hứa Dân Quốc hàng nghìn, hàng vạn .

Chuyện con của Từ Lệ là con của chồng hiện tại, mà là con của một đàn ông ở Thủ đô, chỉ và Hứa Dân Quốc . Bà dặn ông ngoài. Hứa Dân Quốc gì? Chu Văn Quân, một ngoài, chuyện ? Chắc chắn là Hứa Dân Quốc lỡ lời. Trước đây để họ thì , nhưng bây giờ họ lấy chuyện đó uy h.i.ế.p bà . Nghĩ đến đây, cơn giận trong lòng Từ Nhã Cầm bùng lên, mặt bà khó coi. Về đến nhà, bà cũng thái độ với Hứa Dân Quốc, suốt buổi đều trưng một vẻ mặt như c.h.ế.t.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa Dân Quốc thấy thì ngạc nhiên, chuyện gì xảy . Ông nghĩ rằng dạo ông mua đồ cho mấy đứa trẻ tốn nhiều tiền quá nên Từ Nhã Cầm mới giận. ông dùng tiền của ông, bà gì mà giận chứ? Đâu dùng tiền của bà ? Đại Oa và các cháu đều là cháu ruột của ông, Tiểu Khiêm còn mang họ Hứa. Mua đồ cho chúng thì gì mà keo kiệt? Bà già càng ngày càng hiểu chuyện. Anh em Hứa Thận, Hứa Thiến đều trưởng thành. Hứa Khôn còn nhỏ, lớn lên thể thiếu sự giúp đỡ của các chị. Ông đối xử với các cháu thì ? Đây cũng là vì con trai ông suy nghĩ. Người phụ nữ Từ Nhã Cầm đúng là "tóc dài, thấy ngắn", chỉ thấy cái lợi nhỏ mắt, màng đến tương lai. Lúc ông ngớ ngẩn , cưới một phụ nữ như về nhà?

Một bên khác, Hứa Thiến khi đ.á.n.h Tô một trận tơi tả, đ.á.n.h đến mức tay cũng đau, lúc mới "đại nhân đại lượng" mà tha cho bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-451.html.]

"Hừ! Lần thì bỏ qua. Bà già, mà còn dám bôi nhọ , xem đ.á.n.h c.h.ế.t bà !"

Hứa Thiến xoa tay, trừng mắt Tô một cái thật dữ tợn, đó cảnh cáo bà . Lúc , cô mới cùng Chu Văn Quân nắm tay , lấy tư thế của chiến thắng mà về nhà, dáng vẻ vô cùng đắc ý. Chuyện ở đây xem như giải quyết, nhưng trong nhà còn một "bà già thối" đáng ghét cần dạy dỗ. "Hừ! ╯^╰ Bà già Từ Nhã Cầm đó, nãy còn định đ.á.n.h lén , đáng ghét, xem về nhà đ.á.n.h c.h.ế.t bà !"

"Hít, Văn Quân, tay em đau quá, huhu, xem sưng cả lên . Quả nhiên lực tác dụng đều là tương hỗ mà!"

Hứa Thiến , vẻ mặt lập tức đổi. Từ một phụ nữ hung hăng, đanh đá, cô biến thành một tiểu nữ nhân dịu dàng, yếu đuối. Cô khổ sở, mắt đỏ hoe, ôm lấy tay Chu Văn Quân, bắt đầu nũng nịu. Dáng vẻ nhu nhược, yếu đuối, thể tự lo cho bản của cô khiến đám đông xem náo nhiệt trợn tròn mắt. Cằm của họ rớt xuống đất. "Không chứ, chứ?"

"Diễn tuồng Tứ Xuyên đổi mặt cũng nhanh như ! Cô gái nhà lão Hứa đổi nhanh quá! Rõ ràng nãy còn hung dữ, đanh đá như , đ.á.n.h hăng đến mức bọn họ còn thấy sợ. giờ là dáng vẻ tiểu nữ nhi. Có vì chồng cô về ? Tấm tắc, con rể nhà lão Hứa , e rằng là lừa về đây ! Hắc, Tiểu Chu đúng là một đàn ông nông cạn, chỉ thấy mỗi cái mặt xinh của thôi!"

"Họ mà. Một như con bé Thiến nhà lão Hứa, lười biếng, gì cũng xong, chỉ cái ăn là nhất. Sao thể gả ? Còn tìm một đàn ông như , thể chứ? Hóa là đúng là 'rùa ba ba đậu xanh', tất cả đều mù mắt, nên mới xứng đôi!"

"Mẹ, ?"

Tô Hoài Duy thấy mặt sưng vù, đầy những vết bàn tay, khóe miệng còn chảy máu, hoảng sợ chạy đến đỡ bà dậy.

"Duy Duy ơi! Mẹ con sắp đ.á.n.h c.h.ế.t ! Con xem mặt , con đàn bà đó thật độc ác! Huhu, còn con vợ c.h.ế.t tiệt của con nữa, thấy đ.á.n.h mà còn một bên xem náo nhiệt! Mẹ con tiện nhân cưỡi lên , nó cũng thèm đến giúp ."

"Huhu, con xem con cưới nó về ích lợi gì? Trứng thì đẻ một quả, đ.á.n.h cũng đến giúp. là đồ bạch nhãn lang (kẻ vô ơn) nuôi nổi mà!"

Mẹ Tô sụt sịt, ôm lấy con trai Tô Hoài Duy mà lóc kể tội. Hứa Thiến, con ranh c.h.ế.t tiệt , quá hung dữ. Bị cô đ.á.n.h một trận, dám chọc nữa. Một bụng lửa giận thể trút , bà nghẹn đến khó chịu. Vừa đầu thấy Điền Văn Bình, bà lập tức trút giận lên con dâu.

 

Loading...