Hơn nữa, Tô Hoài Duy cũng đến mức si tình đến mức " Điền Văn Bình thì cưới", cần cố tình như ?
"Ha ha, chẳng là bệnh ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Thiến Thiến con , lúc khi bà Tô Hoài Duy cưới Điền Văn Bình, dì với bà . Nhà họ Điền đó là đang bán con gái, con gái nhà đó gì . Dì còn giới thiệu cháu gái của dì cho bà nữa. bà chịu, cứ nhất quyết lấy hết tiền tiết kiệm để cưới bằng cô dâu đắt giá ."
"Cứ như thể thứ gì đắt nhất thì mới là nhất. Trời ạ, bà đang cưới vợ chứ mua quần áo, cái gì cũng giá cả!"
Lời của Lý Đại Ni phần phóng đại, khiến Hứa Thiến nhịn bật . Bà Tô Hoài Duy đúng là thú vị. Đối tượng hơn chọn, cứ chọn đắt giá. Có lẽ bà "bán thảm" mặt Tô Hoài Duy? Ừm, cũng là khả năng.
Hứa Thiến đang suy nghĩ thì thấy bà Tô Hoài Duy khi tỉnh , sang tát mạnh mặt Điền Văn Bình.
"A! Con đàn bà c.h.ế.t tiệt, mày dám cào con trai tao ? Hôm nay bà già nhất định dạy cho mày một bài học!"
"A, bà buông , buông !"
"Mẹ, đủ ! Buông tay!"
"Nhiều vây xem như , với vợ thấy mất mặt ? Mau đừng đ.á.n.h nữa, nhà chuyện, chuyện gì thể đóng cửa riêng với ?"
Tô Hoài Duy đau đầu can ngăn . Anh cảm thấy với Điền Văn Bình. Anh một chồng , kết hôn bấy nhiêu năm nhưng bao giờ cho cô sự quan tâm bảo vệ cô khi kiếm chuyện. Anh cưới cô chỉ vì ý của , chứ theo ý , kết hôn. Anh từng thích, nhưng thể mang hạnh phúc cho cô , cũng thể cưới cô . Còn những khác, cưới. Anh hiểu tính cách của , cưới một cô gái về cô tổn thương, lãng phí thanh xuân của cô . Mặc dù kết hôn, nhưng cứ ép, Điền Văn Bình cứ tìm đến . Cuối cùng, sự đe dọa "c.h.ế.t" của , Tô Hoài Duy đành thỏa hiệp, kệ các bà thế nào thì thế.
Anh nghĩ khi kết hôn thì chuyện sẽ yên , nhưng nào ngờ hôn nhân chỉ là sự khởi đầu, đó là một loạt cãi vã. Nó ảnh hưởng đến cả công việc của . Có , khi đang thao tác máy móc ở phân xưởng, suýt chút nữa cuốn đứt tay. May mắn đồng nghiệp bên cạnh kéo và Hứa Thận kịp thời tắt máy, mới thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-447.html.]
"Con trai! Con dám gầm lên với ? Mẹ là ruột của con! Mẹ là ruột của con!"
"Mẹ một tay nuôi con khôn lớn, từ nhỏ thương yêu con, cái gì cũng cho con thứ nhất, sợ con chịu thiệt thòi."
"Hai năm vì con mà việc quản ngày đêm, việc gì cũng . Vì để cưới vợ cho con, vét sạch tiền tiết kiệm, thậm chí cả tiền trợ cấp của bố con để , cũng dốc hết , giữ một xu. Bây giờ con lớn , cứng cánh , còn thì trắng tay. Con bắt đầu ghét bỏ ?"
"Con trai, con thể vô lương tâm như . Trời ơi! Sao phận của khổ thế !"
"Bố nó ơi, ông để một đời thế hả? Thà để theo ông còn hơn..."
Bà Tô bệt xuống đất, gào t.h.ả.m thiết. Dáng vẻ la lối, ăn vạ quen thuộc đó khiến Hứa Thiến sững sờ, đồng thời cũng khiến Tô Hoài Duy cảm thấy tê dại cả da đầu. "Lại nữa , nữa , vẫn chiêu đó!" Mỗi cãi với vợ, chỉ cần bênh vực vợ, đất ăn vạ, bất hiếu, bà vất vả nuôi thế nào. Anh thực sự chịu đủ !
Nghe tiếng gào t.h.ả.m thiết của , khuôn mặt vốn đen như đ.í.t nồi của Tô Hoài Duy càng u ám hơn. Tay siết chặt thành nắm đấm. Tiếng của bà Tô lớn, cả khu tập thể công nhân đều thấy. Nhiều chứng kiến cảnh đều chỉ trỏ Tô Hoài Duy, bất hiếu. Chỉ Hứa Thiến, Lý Đại Ni và mấy nhà hàng xóm gần đó mới hiểu rõ chuyện gì đang xảy .
"Mẹ, đúng, sai. Là vất vả nuôi con lớn. già , con bỏ mặc ? Con chắc chắn sẽ phụng dưỡng . cưới vợ là do con cưới ? Lúc lấy cái c.h.ế.t dọa con, con mới cưới vợ ?"
Tô Hoài Duy phẫn nộ. Mẹ dựa cái gì mà đổ hết lên đầu ? Lúc cưới. Bây giờ bà những lời là ý gì? Chẳng bà chọn Điền Văn Bình, đó ép cưới về vợ ? Chẳng bà tự nguyện bỏ nhiều tiền như để tiền cưới hỏi cho nhà họ Điền ? Sao bây giờ tất cả đều là của ?
"Con trai, cưới vợ nối dõi tông đường là vì cho con. Con thể con nối dõi ! Vì con, trả giá tất cả, cái gì cũng , tiêu bao nhiêu tiền cưới vợ cũng cam tâm. Mẹ thì , nhưng con thể bỏ mặc !"
Bà Tô thấy con trai thái độ cứng rắn, liền bắt đầu "bán thảm". Tô Hoài Duy chịu nổi chuyện nhất. Nhìn thấy như , khỏi mềm lòng, giọng cũng dịu .
"Mẹ, lúc con ý định cưới vợ kết hôn. Là ép con cưới Điền Văn Bình. Nếu cô là do chọn, bây giờ gây sự là ? Mẹ đừng những lời với con nữa. Chi tiền là do tự nguyện. Con hề bảo giúp con cưới vợ. Nếu ngày hôm nay, hà cớ gì lúc ép con?"