Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 442

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:26:45
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện tại, cờ nghệ của ngay cả cũng chơi thắng, cũng chỉ trai mới thể đấu một chút. Cờ caro vẫn quá đơn giản. Xem nên bảo dạy chơi cờ khác, cờ chơi thú vị.

Hứa Dân Quốc bàn cờ khỏi nhíu mày. Ông hiểu nổi, rõ ràng khi chơi cờ tướng, cờ của quân đội, ông đều thể thắng đồng nghiệp, khi đổi sang cờ caro đơn giản, ông thua cháu nội?

Không đúng, chuyện thể nào?

Hứa Dân Quốc tin, cầm quân cờ tiếp tục chơi với Đại Oa. Sau đó chơi mười ván, mười ván đều thua. Nhìn thấy t.h.ả.m trạng , khuôn mặt già của Hứa Dân Quốc cũng chút chịu nổi, vội vàng lừa dỗ mấy đứa cháu.

“Đại Oa, cờ caro ông chơi . Hay là ông dạy con chơi cờ tướng. Cái thú vị hơn một chút, con thử ?”

“Tốt quá, quá, đây con dạy con, nhưng bận quá thời gian.”

“Mẹ con thời gian, ông dạy con!”

Đại Oa vui vẻ cất cờ caro. Hứa Dân Quốc cũng nhanh chóng tìm từ trong phòng một bộ cờ tướng quý giá.

Thật Hứa Thiến thời gian dạy Đại Oa chơi cờ tướng, mà là cô ngại. Bản cô chơi cờ tướng cũng là “gà mờ”, gì đến dạy con.

Hơn nữa, Hứa Thiến còn một bí mật nhỏ thể — sợ mất mặt!

Đại Oa thực sự quá thông minh, thông minh đến mức giống một đứa trẻ mới ba tuổi chút nào. Khả năng học hỏi của bé quá mạnh, bất cứ chuyện gì cũng thể suy một ba ngay lập tức. Hứa Thiến sợ rằng nếu dạy chơi cờ tướng, sẽ cơ hội “bắt nạt” nữa. Không thể “bắt nạt” con trai thiên tài của , đối với một mới nghề mà , đó là một chuyện uể oải đến mức nào chứ?

thiên tài thì vẫn là thiên tài.

Hứa Dân Quốc chỉ giảng cho một luật chơi, Đại Oa chơi cờ tướng dáng. Hai, ba ván , thành thạo, quân cờ trôi chảy.

“Tướng quân!”

Hứa Dân Quốc ha hả, dùng mã của ăn một con tượng của Đại Oa, cuối cùng mũi kiếm chĩa thẳng chủ soái.

“Tướng quân!”

Đại Oa nhăn mày nhỏ, bình tĩnh di chuyển soái của . Hứa Dân Quốc tiếp tục dùng mã để “tướng quân”. Đại Oa di chuyển, Hứa Dân Quốc tiếp tục “tướng quân”.

“Ông nội, mã của ông còn nữa.”

Đại Oa thấy mã của ông nội chạy đến nòng pháo của , hì hì, trực tiếp ăn mất con mã của ông. Sau đó xoay nòng pháo, “tướng” Hứa Dân Quốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-442.html.]

Nhìn thấy ván cờ đột nhiên xoay chuyển, Hứa Dân Quốc sững sờ, ngay cả quân cờ trong tay cũng nên . Ván cờ đột nhiên đổi ?

Vừa ông chỉ tập trung việc để ăn từng quân cờ của Đại Oa, đó “tướng quân”, chú ý đến việc Đại Oa sắp đặt một cái bẫy, chỉ chờ ông sa !

Thật , chơi cờ tướng cờ caro cũng khác lắm. Mặc dù luật chơi khác , nhưng nguyên tắc thì giống : dụ đối phương mắc bẫy, âm thầm bố cục, cuối cùng phản công. Đây chính là sở trường của Đại Oa!

Trước đây Hứa Thiến cũng thua mặt , gì đến Hứa Dân Quốc, ông già phản ứng chậm chạp . Hơn nữa, ván cờ Hứa Dân Quốc chủ yếu là quá sơ suất, để Đại Oa mắt.

“Ông nội, ông thua .”

Vân Mộng Hạ Vũ

Đại Oa tươi giơ khuôn mặt nhỏ lên. Cậu bé thắng ông nội, một phần cũng là vì ông nội quá chủ quan, quá coi thường . Cái gọi là “chủ quan mất cả thiên hạ”. Ông nội luôn nghĩ là trẻ con, là lính mới, căn bản để mắt. Chỉ nghĩ đến việc ăn quân cờ của , “bắt nạt” một trận, để trả thù cho ván cờ caro nãy. Do đó, ông chú ý đến những cái bẫy mà sắp đặt, nên mới thua ván cờ .

Mấy ván đầu, Đại Oa vẫn đang quen với luật, tìm hiểu cách chơi cờ tướng, xem nó khác gì với cờ caro. Cậu vốn dĩ thông minh, chỉ cần hai ván quen thuộc với cờ tướng. Sau đó cố ý Hứa Dân Quốc nghĩ rằng vẫn hiểu cờ tướng, âm thầm bày bẫy.

Quả nhiên Hứa Dân Quốc lừa. Ông “bắt nạt” bé “lính mới” một cách vui vẻ, quên mất những cái bẫy mà Đại Oa giấu. Lúc mới một đứa trẻ nhỏ “tướng quân”.

“Ván tính, tính. Vừa nãy ông nhầm. Ông nước đó, ông chỗ !”

Hứa Dân Quốc nhịn lật lọng. Thua cờ caro một đứa trẻ ông mất mặt lắm . Bây giờ mới đổi sang cờ tướng quen thuộc, ngờ mới vui mấy ván, thắng vài , kết quả thua. Mất mặt quá!

“Ông nội, ông !”

“Một gói kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, cho con .”

“Hehe, ông nội, ông thì .”

Đại Oa và Tiểu Đỗ Khiêm lườm một cái thật lớn, nhưng cuối cùng vẫn vui vẻ thỏa hiệp. Đồng ý cho Hứa Dân Quốc .

Ai bảo ông nội đặc biệt hào phóng chứ? Một gói kẹo sữa Đại Bạch Thỏ là sự cám dỗ mà lũ trẻ thể chống . Đại Oa đành “đáng hổ” mà thỏa hiệp.

Hứa Dân Quốc cảm thấy mất mặt, khi gian lận thắng ván cờ , ông còn chơi cờ với Đại Oa nữa. Đứa cháu trai Đại Oa , đầu óc phát triển giống thường, dường như thông minh hơn hẳn. Nói về chơi cờ, ông đối thủ. Lần chơi với nó nữa.

Chơi cờ là gặp kỳ phùng địch thủ, nhất là bản giỏi hơn đối thủ một chút, như mới hứng thú. Chơi cờ với Đại Oa, chỉ khiến ông càng chơi càng khó chịu, chẳng chút ý nghĩa nào.

Hứa Dân Quốc tuy bản chơi cờ với đứa cháu trai Đại Oa nữa, nhưng thích dẫn nó tìm những đồng nghiệp, bạn già của ông để chơi cờ.

 

 

Loading...