Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 377

Cập nhật lúc: 2025-10-31 14:05:24
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Đỗ Khiêm hoảng sợ. Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa cũng ngơ ngác Niên Niên. Cậu em họ nhỏ yếu ớt quá, mới hai câu . Trước đây, bọn họ đ.á.n.h với bạn trong thôn, mắt sưng mũi tím cũng ! Ai thì hùng, ai mách lẻo với lớn là loại nhu nhược. Mới ba tuổi mà bắt đầu lập bè kết phái , quan trọng là Hứa Thiến hề điều đó.

“Này, Niên Niên, đừng nữa.” Tam Oa chút chột , dùng ngón tay chọc chọc Niên Niên.

“Oa oa! Con em trai.” Niên Niên nhắm mắt , nức nở.

, con thỏ!”

“Niên Niên, chúng mang quà cho em . Tặng em một con thỏ con. Nếu em , chúng sẽ tặng nó cho em. Thỏ con sờ mềm lắm.” Đại Oa chợt nhớ con thỏ họ mang đến. Cậu tiến gần, dỗ dành Niên Niên như một lớn.

“Thỏ con là gì ạ?” Niên Niên lớn lên ở thành phố, gà vịt còn thấy mấy, gì đến thỏ con hiếm .

“Anh cả, mau lấy con thỏ đây!” Nhị Oa vội vàng gọi. Tiểu Đỗ Khiêm đưa tay xoa đầu Nhị Oa, lấy con thỏ con đang nhốt trong lồng xe đạp.

“Niên Niên, em xem , thỏ con ngoan ?”

“Nó mềm mại, sờ thích lắm.”

“Thật , nó mềm thật.” Tiểu Đỗ Khiêm lấy con thỏ , Chu Trạch Niên thích mê, ôm ngay lòng. Thấy thỏ con, tất cả trẻ con trong sân lập tức vây quanh. Ngoài mấy đứa trẻ nhà họ Chu, bên nhà Trịnh cũng ba đứa.

Đứa lớn nhất tên Trịnh Diệu Tông, chín tuổi. Hai đứa nhỏ còn là Trịnh Diệu Hoa, bảy tuổi và Trịnh Diệu Quốc, sáu tuổi. Trịnh Diệu Tông và Trịnh Diệu Quốc là con của cả Trịnh Anh, còn Trịnh Diệu Hoa là con của hai. Ba đứa trẻ từ nhỏ nhà họ Trịnh nuông chiều, tính tình bá đạo. Thấy con thỏ ho liền chiếm lấy, đặc biệt là Trịnh Diệu Tông lớn nhất.

“Này, con thỏ thật. Em họ, cho chơi một lúc , lát nữa chơi chán trả cho em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-377.html.]

“Không . Đây là các họ tặng riêng cho em. Em cho chơi , tính!” Chu Trạch Niên tuy còn nhỏ nhưng ngốc. Ngược , thông minh. Mấy các họ nhà họ Trịnh bắt nạt, ghi nhớ. Hàng ngày thích chơi với họ.

Cậu thích nhất là chơi với các họ Chu Trạch Minh, Chu Trạch Sanh, Chu Trạch Dịch, Chu Trạch Hạo. Một là vì tuổi của họ gần bằng , trẻ con dễ chơi với . Hai là họ bắt nạt , các họ nhà hai còn cho ăn kẹo nữa. Cậu thích nhất là về nhà bà nội, thích về nhà bà ngoại. hàng ngày thường xuyên đưa về nhà bà ngoại, thích đưa về nhà bà nội.

Ở nhà họ Chu, Chu Trạch Niên là cháu ruột của bà Chu. Trên đời , bà nào thương cháu trai ruột, nên tình yêu của bà dành cho là vô tư. đến nhà họ Trịnh thì khác. Bà Trịnh cháu trai ruột của để thương, còn nhiều nữa. Còn Chu Trạch Niên chỉ là cháu ngoại, nhà họ Trịnh, bà thể thương yêu đến ? So sánh giữa hai bên, Chu Trạch Niên ngu ngốc, đương nhiên bà Chu thương hơn. Cậu cũng thích bà Chu hơn.

Thật , bà Chu cũng giống bà già Trịnh. Chỉ thương cháu ruột. Bà Chu cũng nhiều cháu ngoại, nhưng bà bao giờ quan tâm đến họ, ngược ngày nào cũng nhớ thương cháu trai. Chu Trạch Niên còn quá nhỏ, hiểu rằng lớn đều như , chỉ thương cháu ruột.

“Cho chơi một lúc thôi mà, em đừng keo kiệt thế!”

“Bọn họ ruột của em mà.” Anh em Trịnh Diệu Quốc, Trịnh Diệu Hoa lên tiếng khuyên nhủ.

, bảo em đưa cho thì đưa , em nhỏ mọn thế? Giống hệt em, keo kiệt.” Trịnh Diệu Tông thấy Chu Trạch Niên đưa, liền giơ tay giật lấy con thỏ đang ôm trong lòng. Sức lớn, khi giật con thỏ còn dùng sức. Con thỏ bóp thẳng cẳng, cố gắng giãy giụa. Chu Trạch Niên thấy đau lòng, nước mắt rơi.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Anh họ lớn, con thỏ là của em, trả cho em .”

“Không trả, trả !” Trịnh Diệu Tông những giật con thỏ mà còn đắc ý, dùng sức giằng co cái chân của con thỏ. Con thỏ kêu lên oai oái, giật lùi, gãy chân ngay lập tức. Chu Trạch Niên thấy thế càng t.h.ả.m hơn, cảm thấy bảo vệ con thỏ mà các họ tặng. Trong lòng đầy áy náy, giằng nhưng vì quá thấp bé, với tới con thỏ tay Trịnh Diệu Tông. Cậu chỉ thể bất lực con thỏ, òa lên.

Đại Oa và các em cũng tức giận vô cùng. Tam Oa thì trực tiếp tay, lao đến như một chú nghé con, đ.á.n.h Trịnh Diệu Tông.

“Anh là , em đ.á.n.h !” Tam Oa tuy còn nhỏ và thấp bé, nhưng béo. Dựa sức nặng cơ thể, đột nhiên lao đến, quán tính lớn húc Trịnh Diệu Tông loạng choạng, suýt ngã. Con thỏ tay cũng rơi xuống đất, "bộp" một tiếng, gãy chân ngay lập tức, mặt đất run rẩy.

 

Loading...