“Khi đó, em tư còn lấy vợ, nó với cả và em ba chạy bờ ruộng đào hang bắt chuột đồng. Cứ là bắt phát nào dính phát đó.”
“Thứ đó ăn ?” Hứa Thiến đến món thì thấy ghê. Chuột đồng trông giống hệt chuột, miệng nhọn hoắt, đuôi. Cô thực sự thể chấp nhận việc ăn những thứ như . Cô thể ăn rắn, thịt chó, ăn nhộng, nhưng ăn chuột thì chịu. Nghĩ đến thôi thấy ghê.
“Ăn chứ, ? Mấy ở thành phố như em dâu chỉ vẻ thôi. Cái gì cũng ăn, cái gì cũng sợ, chứ đói đến lả thì cái gì mà chẳng ăn.” Chị dâu cả bĩu môi, nhưng động tác gắp thịt gà tay thì vẫn hề chậm . Cả nhà Hứa Thiến may mắn thế? Đã tiền , giờ còn giáo viên. Chị nghĩ thật bất công, rõ ràng nhà chị là chăm chỉ nhất mà vận may tệ nhất. May mà con bé Đông Mai cũng chút tiến bộ, Hứa Thiến dạy thêm nên thành tích hẳn. Nếu nó thể thi đỗ cấp hai, thi đỗ trung cấp, trường giáo viên thì mấy.
“Nếu đói đến lả thật thì cũng đành chịu thôi.” Hứa Thiến , phản ứng chị dâu cả.
“Anh , ếch đồng ăn ngon hơn, ngon hơn chuột đồng nhiều. Lột da thịt mềm lắm.” Lúc , Chu Văn Quốc cũng lên tiếng. Ếch đồng chính là ếch, nhỏ hơn ếch to một chút, nhưng hương vị thì tương tự. So với chuột đồng, Hứa Thiến hiển nhiên dễ chấp nhận ếch đồng hơn. mùa mùa bắt ếch đồng.
“Ếch đồng ? Vẫn đến mùa ăn.” Bà Chu cũng thích món , nhưng thích ăn thì nhiều, nên dễ bắt. Hơn nữa, nếu bắt hết sẽ ảnh hưởng đến vụ mùa.
“Con ăn tôm trứng đỏ, cái càng to đùng .” Tam Oa lớn chuyện ăn uống cũng xen . Con tôm năm ngoái ăn .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không bắt , rắn đấy.” Nhị Oa năm ngoái rắn cắn, giờ vẫn còn ám ảnh. Cứ thấy rắn là sợ hãi.
“Không sợ, bảo vệ em!” Tiểu Khiêm đưa tay xoa đầu Nhị Oa. Đại Oa thấy cũng chạy đến ôm Nhị Oa an ủi. “ , ở đây, em ba đừng sợ.” Hai em ôm , trông ấm lòng. Hứa Thiến mừng rỡ, mặt mày rạng rỡ. Quả nhiên mấy đứa nhỏ nhà vẫn ngoan ngoãn hơn. Cô con trai nhà chị dâu cả, thằng nhóc nhỏ hơn các con cô nửa tuổi, đang vùi đầu cắm cúi ăn thịt, đầu thèm ngẩng lên.
Thức ăn nhà chị dâu cả bằng nhà Hứa Thiến. Hạo Hạo tuy cũng cưng, nhưng thường xuyên ăn thịt. Nó thèm thịt, cực kỳ thèm thịt. Bây giờ bàn nhiều thịt như , nó còn tâm trí mà để ý chuyện khác.
Sau buổi chúc mừng Hứa Thiến trở thành giáo viên, cuộc sống của gia đình cô trở về yên bình. Ban ngày, cô ở nhà dạy các con bài tập, hoặc chăm sóc vườn rau nhà. Cô cùng các con tưới nước, nhổ cỏ, cho chúng thấy cuộc sống vất vả, khó khăn. Dù cô cũng lúc nào ngơi tay. Mấy ngày nay, cô tranh thủ hết việc nhà nông, để thứ Hai giáo viên thực tập sẽ thời gian. Tuy chỉ bốn ngày một tuần, thứ Sáu họp tổng kết, thứ Bảy Chủ Nhật nghỉ, nhưng thời gian vẫn dư dả. Cô còn dành nhiều thời gian hơn để chơi với các con, để chúng lớn lên trong tình yêu thương của .
May mà vườn rau nhà Hứa Thiến lớn, một phần trồng khoai lang, lạc, khoai tây, những loại rau củ chiếm nhiều diện tích. Diện tích trồng rau lá ít, nên chăm sóc cũng tốn nhiều thời gian. Hứa Thiến cũng cần thường xuyên chăm sóc, chỉ cần dành một ngày trong tuần để nhổ cỏ, tưới nước là . Nếu trời mưa, việc càng dễ dàng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-359.html.]
Dưa chuột trong vườn hoa. Đậu đũa, đậu que cũng kết trái nhỏ. Rau muống, rau dền, rau xanh đều lên . Mấy ngày nay thể hái lứa đầu tiên.
“Nhị Oa, kén ăn. Rau xanh con ăn hết, gắp sang bát Tam Oa.”
Tối cuối tuần, Hứa Thiến nấu mì sợi, trong đó một nắm lá khoai lang non. Cô bưng bát lên ăn thì thấy Nhị Oa lén lút gắp rau cho Tam Oa. Trong mấy đứa trẻ, Nhị Oa thích ăn rau xanh, còn Tam Oa thì thích bài tập. Hai đứa thường xuyên bày trò: Nhị Oa giúp Tam Oa bài tập, còn Tam Oa giúp Nhị Oa ăn rau xanh. Tình "yêu thương, giúp đỡ" đấy. Thật là, tình nào như ?
“Mẹ ơi, con ăn rau xanh , là em út thích ăn. Con gắp cho em một ít thôi.” Nhị Oa giật vì tiếng quát, vội rụt đũa .
“Con và em tình cảm , mừng. con lấy cớ ăn rau xanh thì thích. Em con ăn rau xanh thì trong nồi còn nhiều mà.” Hứa Thiến xong thì mỉm Tam Oa. "Tam Oa thích ăn rau xanh ? Vậy gắp cho con nhé!"
Mấy đứa trẻ nhà cô đều thích ăn rau, đặc biệt là rau lá vị đắng. Chúng chỉ thích ăn thịt. Tam Oa mà giao dịch ngầm nào với Nhị Oa thì mới lạ. Cái thứ cỏ khô , bé thích ăn ! Hứa Thiến đoán chắc điều đó nên mới gắp một đũa rau xanh bát Tam Oa.
“Mẹ, ... con, con ăn nổi, nhiều quá, sẽ lãng phí.” Tam Oa nhăn nhó mặt mũi, mày cau , hốc mắt ươn ướt, trông như sắp . bé dám , vì sợ chuyện nhờ bài tập hộ, sẽ phạt chép mười .
“Sao chứ? Tam Oa nhà ăn cơm giỏi lắm mà, 'oao' một miếng là ăn nhiều như !” Hứa Thiến cố tình trêu bé. Cô rõ khẩu phần ăn của các con. Buổi tối cô nấu nhiều mì, sợ chúng ăn nhiều khó tiêu. Lượng rau bé chắc chắn ăn hết, chỉ là thích ăn thôi.
“Mẹ... Tam ca, con ...!”. Tam Oa sang Nhị Oa. Nhị Oa liền trừng mắt lườm một cái. "Nhìn cái gì mà , còn mau ăn !" Nhị Oa nghĩ bụng, nếu phát hiện gắp rau cho Tam Oa, phạt ăn thêm ? Nghĩ đến đây, thấy rau xanh trong bát vẻ nhiều lên một chút.
“Không cần khách sáo, ăn nhanh !” Hứa Thiến Tam Oa xong, sang mỉm với Nhị Oa. Thằng bé hôm qua vì ăn rau nên táo bón, trong nhà vệ sinh cả buổi. Mới mấy ngày mà quên ? Chẳng qua là bắt ăn thêm rau thôi mà, mạng !
“Mẹ, cũng ăn nhiều một chút.” Nhị Oa ngượng nghịu, run rẩy ăn rau xanh trong bát như ăn t.h.u.ố.c độc. Hứa Thiến sợ bé giả vờ, nên cứ chằm chằm cho đến khi ăn xong. Đại Oa và Tiểu Đỗ Khiêm thấy cảnh đó thì nhịn .